Chương 630: Thái Dương Đế Kinh, 10 mặt trời mọc (1)
Toàn thân bia đá cổ kia hiện lên màu đỏ nhạt, hỏa diễm linh khí bên trong hồ nước kia không ngừng bị bia cổ hấp thu, từng đạo văn huyền diệu xuất hiện bên ngoài bia cổ.
Đồng thời xuất hiện với đạo văn còn có một hình vẽ mặt trời đỏ rực như ẩn như hiện trên tấm bia cổ, phát ra hơi thở cường đại.
Động tĩnh bia cổ xuất hiện không hề nhỏ, toàn bộ đảo Doanh Châu đều vì vậy mà khẽ rung động, khí thế cuốn xa vạn dặm!
Bia cổ mấy nghìn trượng ngạo nghễ đứng sừng sững bất động trong biển lửa, lập tức hấp dẫn chú ý của vô số người.
"Đây chẳng lẽ là bia cổ truyền đạo do Kim Ô Đại Đế lưu truyền lại?"
Trên mặt Linh Lung Đế Cơ hiện lên vẻ khiếp sợ: "Sao có thể dễ dàng xuất thế như vậy?"
Trên thực tế, không chỉ mình Linh Lung Đế Cơ như vậy.
Gần như tất cả cường giả trên đảo Doanh Châu lúc này đều ngây ngẩn, bởi vì tất cả những thứ này quá không hợp lý, thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Động tĩnh của bia cổ truyền đạo rất lớn, thần niệm của những cường giả thánh kiếp kia đều đã cuốn tới, bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng được rằng tấm bia cổ này cực kỳ không đơn giản.
Bề ngoài của nó in đế kinh vô thượng "Thái Dương Đế Kinh" mà Kim Ô Đại Đế tu luyện, hơn nữa tuyệt đối không phải những phiên bản tàn khuyết lưu truyền trong Ngũ Vực.
Mặc dù dường như thiên chương cấm kị cũng không ghi lại trong đó, nhưng những đế pháp khác ngoài thiên chương cấm kỵ đều vô cùng nguyên vẹn.
Giá trị của bia đá truyền đạo này không thể đo lường được, nếu sử dụng tốt tương đương với một bộ đế kinh.
Thậm chí có thể trợ giúp một động tiên đứng đầu tấn thăng thế lực thành thánh địa chân chính.
...
Theo lý mà nói, chí bảo truyền thừa quan trọng như vậy làm sao cũng không nên dễ dàng chìm dưới đáy hồ ở nơi này như vậy.
Cho dù không làm vật tùy táng đặt ở khu vực trung tâm trong mộ Kim Ô Đại Đế, ít nhất cũng phải đặt ở khu vực trọng điểm trong đảo Doanh Châu bảo vệ chứ!
Nhưng sự thật là Thần Tiêu thánh tử Thẩm Thiên chỉ ném một đốm lửa nhỏ vào trong hồ, bia đá đã xuất hiện.
Thật sự quá tùy tiện rồi đúng không, một chút mặt mũi của truyền thừa cấp đế cũng không có!
Nếu không phải bề ngoài tấm bia cổ này tràn ngập đế uy không thể làm giả, tất cả thần niệm thử dò xét đều bị cắn nuốt, chúng thánh trên đảo Doanh Châu thậm chí còn hoài nghi đồ chơi này là giả!
Dù là đám người Phương Thường, Trương Vân Đình, Triệu Hạo đã từng thấy "vận may" của Thẩm Thiên, lúc này vẫn bị chấn động đến ngẩn ra.
Đừng nói gì là Linh Lung Đế Cơ mới chỉ là lần đầu gặp mặt với Thẩm Thiên, chưa từng thật sự nhìn thấy vận may thần kỳ mà lớn mạnh vững chắc của Thẩm Thiên.
Lúc này nàng ta kinh ngạc đến mức miệng cũng không khép lại được, gương mặt tuyệt mỹ lại tỏ ra hơi ngốc nghếch đáng yêu.
Ừm, bé phượng hoàng tết tóc hai bím ở bên cạnh cũng chung biểu cảm, thậm chí hỏa tinh giòn rụm trong miệng cũng quên nhai.
Trăm nghe không bằng mắt thấy, thứ như tin đồn thường hay thêm mắm dặm muối, thật ra sức thuyết phục cũng không cao lắm.
Dù cho Thạch Hoàng đã từng đề cập tới chuyện để Thạch Linh Lung giao hảo với Thẩm Thiên, Linh Lung Đế Cơ cũng không coi là thật, cho đến khi thấy Thẩm Thiên mới thật sự bị thuyết phục vì thực lực và thiên phú của hắn.
Nhưng đó cũng chỉ là thiên phú và thực lực mà thôi, cũng không có nghĩa là trong lòng Linh Lung Đế Cơ thừa nhận thân phận đứa con số mệnh của Thẩm Thiên.
Cho đến giờ phút này, Thẩm Thiên tùy tiện chạy tới bờ hồ ném một quả cầu lửa lại nổ ra đế bia truyền thừa!
Lúc này, bọn họ mới thật sự hiểu được cái gì gọi là "Đứa con của số mệnh"!
...
"Chí bảo, có chí bảo xuất thế!"
Một vị thánh giả toàn thân bao phủ trong ngọn lửa màu đỏ xé tan hư không, hạ xuống bên cạnh hồ.
Ông ta nhìn tấm bia cổ kia, trong mắt tràn đầy nóng bỏng và vẻ khát vọng, dẫu sao nếu ông ta đoán không lầm, đây chính là Thái Dương Đế Kinh trong truyền thuyết!
Dù là trong số các đế kinh có thuộc tính hỏa, Thái Dương Đế Kinh cũng tuyệt đối là tồn tại cao cấp nhất trong số đó, thậm chí có mỹ danh là đứng đầu Dương Kinh.
Bộ đế kinh này cũng không phải do Kim Ô Đại Đế sáng chế ra mà tồn tại ở thời đại xa xưa hơn thế, gần như là không thể tra ra.
Mà nói tới chứng cứ từng tu luyện bộ đế kinh này, Kim Ô Đại Đế cũng không phải người duy nhất.
Đại đế từng được bộ đế kinh này đào tạo, trong sử cổ có thể tra ra có ba vị trở lên, không thể tra ra nhiều hơn.
Thậm chí tương truyền "Cửu Dương Đấu Thần Kinh" truyền thừa trấn phái của thánh địa Cửu Dương Trung Châu chính là lấy khuôn mẫu từ nửa trước của bộ "Thái Dương Đế Kinh".
Vị thánh giả hỏa diễm này chính là một trong những thái thượng trưởng lão của thánh địa Cửu Dương, biết rõ tính chân thực của tin đồn này cực cao, đương nhiên càng thêm coi trọng Thái Dương Đế Kinh.
Hôm nay ông ta mới chỉ là thánh giả nhị kiếp đỉnh phong, chỉ mới vừa bước nửa bước qua ngưỡng cửa chân thánh, nhưng rõ ràng đây đã là cực hạn, ông ta không thể nào vượt qua thiên kiếp thứ ba.
Nhưng nếu có được công pháp trên tấm bia cổ này, ấn chứng với "Cửu Dương Đấu Thần Kinh", nói không chừng là có thể sào tre trăm trượng tiến thêm một bước*, tiến tới cảnh giới càng cao hơn.
(百尺竿头 - bách xích can dầu, có nghĩa là sào tre trăm trượng, Phật giáo được sử dụng như một ẩn dụ cho sự tu luyện của Đạo gia đến một trình độ rất cao. Trích từ câu "Bách xích can đầu tu tiến bộ, thập phương thế giới thị toàn thân" có nghĩa “sào tre trăm trượng không cao, cần tiến xa hơn, mười phương thế giới mới là đỉnh thực”).
"Tiểu hữu quả nhiên khí vận hùng hậu, có thể phát hiện vật báu này, chẳng biết có thể buông bỏ thứ yêu thích?"