Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 661: Siêu độ cho oán linh, quạ đen thần bí

Chương 661: Siêu độ cho oán linh, quạ đen thần bí
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­
Nhỏ như Kim Đan chân nhân, lớn như thánh giả độ kiếp, chỉ cần thế lực và gia tộc có danh tiếng không được tốt lắm thì Nhạc Vân Đức đều đã trộm mộ.
Câu đó nói thế nào nhỉ? Cướp của người giàu chia cho người nghèo.
Cướp những tên nhà giàu bất nhân, cứu giúp bản thân và những người thiếu thốn!
Những bảo vật mà Nhạc Vân Đức trộm từ mộ không dùng cho chính hắn ta mà hầu hết đều cống hiến cho thánh địa.
Có thể nói, tuy tên này nhìn qua có vẻ xấu xí nhưng phần lớn các trưởng lão cấp thiên tôn đều không qua được hắn ta về những đóng góp đối với Thần Tiêu Thánh Địa!
Nếu không phải vì việc làm của Nhạc Vân Đức không có vẻ vang gì thì người đảm nhiệm Thần Tiêu thánh chủ tiếp theo có lẽ đã do hắn ta tiếp quản.
Chính vì biết hắn ta không có khả năng trở thành Thần Tiêu thánh chủ quang minh chính đại, nên Nhạc Vân Đức càng không có áp lực tâm lý nào.
Khi hắn ta đi trộm mộ cướp của càng thất đức hơn cả Bích Liên thiên tôn!
Trong thời gian hoành hành nhất, hắn ta thậm chí đào cả phần mộ tổ tiên của thánh địa nào đó ở Trung Châu, bởi vì thái thượng trưởng lão của thánh địa kia đã chế nhạo Thần Tiêu thánh chủ trên không.
Vì thế, suýt chút nữa hai đại thánh địa đã xảy ra đánh nhau!
Chính Đại Hoang Tiêu Triêu đã đứng ra hòa giải, để hai thánh chủ, thánh tử của hai đại thánh địa đọ sức công bằng với nhau, giải quyết mâu thuẫn lần này.
Cuối cùng, Nhạc Vân Đức bị thánh tử của đối thủ đánh đến bầm dập mặt mày, sau đó hắn ta lấy Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết không âm dương giật điện đối thủ thành đầu than đen.
Còn Thần Tiêu thánh chủ và thánh chủ đối phương chiến đấu ác liệt ba ngày ba đêm trên hư không, cuối cùng vẫn bất phân thắng bại.
Mà mâu thuẫn của hai đại thánh địa vẫn không thể giải quyết được gì.
Nhưng hành động xấu xa của Nhạc Vân Đức đã thành công khiến tất cả các thánh địa ghê tởm.
Sư phụ Tắc Hạ Học cung đứng ra đưa tên này vào trong Học cung.
Phạt hắn ta bị giam giữ trong Tàng Kinh các một trăm năm.
Giờ đây đã tròn một trăm năm trôi qua, hắn ta đã được thả ra khỏi Tắc Hạ Học cung, nhân tiện đi theo nhóm người cùng nhau tham gia náo nhiệt ở đảo Doanh Châu.
Lần này được coi là trộm mộ hợp pháp nha!
Bởi vì hầu hết tất cả thánh giả đều cho rằng hắn ta là một chuyên gia trộm mộ.
Nếu có điều gì kỳ lạ trong mộ của Kim Ô Đại Đế, nói không chừng tên này có thể có ích gì đó.
Thật trùng hợp, Nhạc Vân Đức thật sự phát hiện có gì không đúng lắm.
Vậy ngôi Đế mộ này, cũng rất tà môn.
...
Ầm!
Thẩm Thiên và oán linh trong ngọn lửa đỏ đen kia vẫn tiếp tục va chạm.
Định Hải Thần chùy cấp tiên khí dưới sự gia trì của Nhất Nguyên Trọng Thủy, sức mạnh đã đạt đến cực đại.
Nhờ sự giúp đỡ của Hỗn Nguyên Thần Lôi mạnh mẽ, Thẩm Thiên có thể đánh oán linh kia rút lui, thậm chí không yếu thế.
Cho dù oán linh kia không có sức mạnh cấp thánh, không có trí tuệ của thánh giả chân chính mà chỉ có bản năng tấn công thì cũng đủ khiến người ta ngạc nhiên.
Suy cho cùng, cũng là sức mạnh thuộc về thánh giả, đổi lại một vị thiên tôn khác qua thì có thể đã bị xé nát từ sớm.
Toái Tinh chùy!
Liêu Nguyệt chùy!
Liệt Dương chùy!
Viên Nhật chùy!
Lôi m chùy!
Đại Uy Thiên Long chùy!
Vô Lượng Phục Ma chùy!
Long Uyên thánh giáp trên người Thẩm Thiên tỏa ra quang mang lộng lẫy, cả người chói lóa như ánh mặt trời vàng rực.
Ngọn lửa đỏ đen ngút trời kia giống như một vòng mặt trời màu máu, hai người không ngừng va chạm và chiến đấu kịch liệt trong thông đạo.
"Chủ nhân, sức mạnh của oán linh này đến từ oán khí và tràng vực đặc biệt. Ngài có thể thử thanh lọc oán khí của nó bằng Lục Đạo Luân Hồi Bàn."
Tràng hạt Cửu Tử trong tay run nhẹ, giọng nói của Cửu nhi vang lên trong đầu Thẩm Thiên.
Thẩm Thiên khẽ gật đầu, điều đó hắn đã nghĩ đến từ sớm.
Chẳng qua, rất hiếm khi gặp đối thủ hợp ý mà sức mạnh của nó nằm giữa cấp thánh và cấp thiên tôn, Thẩm Thiên vẫn muốn giao chiến một lát.
Dù sao, nếu hiện tại có đối thủ cấp thiên tôn ở trước mặt Thẩm Thiên thì cũng rất bình thường, thật sự không có chút tính khiêu chiến nào.
"Nhìn thấy ngươi có vẻ đáng thương, quên đi, ta siêu độ cho ngươi!"
Cảm nhận được sát khí đáng sợ ẩn chứa trong ngọn lửa đỏ đen kia, Thẩm Thiên âm thầm lắc đầu.
Hắn đột nhiên dùng một cây búa đánh bay oán linh, đồng thời một ngọc bàn màu bạc chậm rãi dâng lên, xoay tròn trong cơ thể hắn.
Ngọc bàn càng lúc càng lớn, trên mặt khắc thần văn Lục Đạo Luân Hồi, tiên quang quấn quanh, tỏa ra tiên quang siêu độ huyền diệu không gì bằng.
Trong hư không, âm thanh tụng kinh của Thần Minh Phật Đà mơ hồ vang lên, giống như có vị chân tiên đang thầm niệm kinh siêu độ.
...
"Tiên...Tiên khí!"
Nhìn Lục Đạo Luân Hồi Bàn dâng lên phía sau Thẩm Thiên, đạo sĩ mập trợn mắt thật lớn!
Hắn ta trộm mộ mấy trăm năm, cũng không phải chưa từng thấy qua đồ tốt, có thể nói đã chạm qua rất nhiều thánh khí.
Nhưng tiên khí, đừng nói là..., ngay cả thấy cũng chưa từng thấy!
Tiểu sư đệ, rốt cuộc hắn lấy được loại bảo vật nào!
Đạo sĩ mập ghen tỵ và nghi ngờ cuộc đời, Thẩm Thiên bắt đầu thúc giục sức mạnh thật sự của Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Lục Đạo Luân Hồi Bàn bắt đầu luyện hóa với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, oán khí trong ngọn lửa màu đỏ đen kia được chuyển hóa thành lực công đức trên Luân Hồi Bàn.
Ngọn lửa đỏ đen đầy oán khí kia cũng dần bị hóa giải thành màu vàng đỏ, bị "Tân Hỏa kinh" của Thẩm Thiên hấp thụ vào bên trong cơ thể, dung hợp với căn nguyên Thái Dương Chân Hỏa.
Thẩm Thiên có thể cảm nhận, khi hắn hấp thu càng nhiều Kim Ô Thần Hỏa thì căn nguyên Thái Dương Chân Hỏa của hắn cũng càng lớn mạnh nhanh chóng.
Loại cảm giác này, thoãi mái không tưởng.
Đồng thời khi oán khí bị hòa giải thì ngọn lửa đỏ đen cùng dần nhạt hơn.
Ngọn lửa đỏ đen vốn giấu trong con quái vật kia, từ từ hiện nguyên hình trước mặt Thẩm Thiên và vị đạo sĩ mập.
Quái vật linh hồn u oán giấu trong ngọn lửa kia, chính là: Một con quạ đen!
Một con quạ vàng đỏ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất