Chương 662: Chẳng nhẽ là con rùa đó?
Một con quạ đen màu vàng đỏ xuất hiện trong ngọn lửa thần vô tận.
Điều này không khỏi khiến người ta liên tưởng đến thần thú cấp đỉnh - Kim Ô Thần Điểu.
Thẩm Thiên và Nhạc Vân Đức nhìn nhau, nhìn Kim Ô Thần Điểu bị hơi thở màu đen kia quấn xung quanh, trong mắt đều là kinh sợ.
Kim Ô Thần Điểu này rõ ràng bị sức mạnh oán niệm quấy rầy nên hóa thành oán linh, nếu ở nơi khác thì cũng thôi đi, nhưng nó đang ở trong mộ của Kim Ô Đại Đế.
Thông tin chứa đựng bên trong này khiến người ta càng phải suy nghĩ kỹ.
"Chẳng lẽ đây là thần niệm do Kim Ô Đại Đế lưu lại?"
Nhạc Vân Đức đang tự lẩm nhẩm gì đó, nhưng hắn ta nhanh chóng lắc đầu: "Kim Ô Đại Đế nếu ngã xuống thì đã sớm phi thẳng lên tiên giới rồi. Làm sao có thể lưu lại thần niệm ở hạ giới được?"
“Hơn nữa, nếu thật sự là thần niệm của Kim Ô Đại Đế thì sức chiến đấu tuyệt đối không thể chỉ đến cấp thánh, mà toàn bộ tất cả mọi người ở Đế mộ sẽ phải chết.”
Thẩm Thiên vừa vung Định Hải Thần chùy áp chế oán niệm của Kim Ô, vừa bất đắc dĩ nói: "Sư huynh, huynh không ra tay giúp đỡ hay sao?"
Nhạc Vân Đức cười hì hì: "Sư đệ thần uy cái thế, sao có thể cần ta giúp đỡ? Cố gắng lên sư đệ, ta ủng hộ tinh thần cho đệ, tiếp sức đệ!"
Thẩm Thiên: "..."
Hiện tại hắn thật sự nghi ngờ liệu cái người mập mạp này có phải là đệ tử của sư tôn, đệ tử của Bích Liên sư bá hay không.
Quên đi, dù sao sớm hay muộn thì Kim Ô cũng sẽ bị siêu độ thôi.
Thẩm Thiên vẫn tiếp tục thúc giục Lục Đạo Luân Hồi Bàn để độ hóa oán linh lực trên người của Kim Ô, đồng thời đánh Kim Ô từng búa từng búa một giống như đang đập chuột vậy.
Éc!
Rầm!
Éc!
Rầm!
Éc!
Rầm!
Định Hải Thần chùy đập lên đỉnh đầu Kim Ô hết lần này đến lần khác, đập đến nó bể rơi xuống đất.
Tràng hạt Cửu Tử trên cổ tay Thẩm Thiên khẽ run lên: "Chủ nhân, hình như oán niệm của Kim Ô một bên đã bị độ hóa còn một bên thì lại tiếp tục phát triển."
Oán niệm ngày một phát triển?
Hai mắt của Thẩm Thiên khép lại, ánh sáng bạc ẩn hiện bên trong đó.
Hắn cũng loáng thoáng cảm nhận khi hắn không ngừng sử dụng Lục Đạo Luân Hồi Bàn để siêu độ oán niệm của Kim Ô thì oán niệm quanh người nó càng ngày càng ít đi.
Nhưng những oán niệm này giống như một khu rừng bị cháy, có thể bắt lửa lớn hơn.
"Rốt cuộc lai lịch Kim Ô này ra sao?"
Nhạc Vân Đức lẩm bẩm: "Thần thú Kim Ô trong năm vực vốn đã ít, vậy mà còn xuất hiện trong mộ của Kim Ô Đại Đế, lẽ nào là..."
Đạo sĩ mập còn chưa dứt lời, thoắt cái sắc mặt của Thẩm Thiên trở nên khó coi: "Sư huynh, đi mau!"
Dứt lời, xung quanh Thẩm Thiên mọc lên Ngũ Sắc Thần Quang.
Sức mạnh của thiên địa kỳ vật hòa vào làm một trong giây lát, đột nhiên một đạo Ngũ Hành Thần Quang ngưng tụ thành lồng Thần Quang hiện ra ở phía sau.
Ầm!
Lồng Ngũ Sắc Thần Quang che khuất dưới bầu trời vững vàng bao lấy oán niệm của Kim Ô ở bên trong.
Sau đó, Thẩm Thiên kéo lấy đạo sĩ mập, cả người hóa thành kim quang bắn vọt về trong phía thông đạo trong chớp mắt.
Oán niệm của Kim Ô kia vật lộn điên cuồng trong lồng Ngũ Sắc Thần Quang, chẳng qua hơn phân nửa oán niệm đã được siêu độ nên sức mạnh cũng đã giảm đi một nửa.
Cái lồng Ngũ Sắc Thần Quang dao động kịch liệt, nhưng vẫn không hề bị vỡ vụn mà chỉ có quang mang dần dần mờ đi.
Éc!
Bỗng nhiên, trong thông đạo vang lên tiếng thét chói tai một lần nữa.
Trong thông đạo tiếp tục xuất hiện một nhóm ngọn lửa màu đỏ đen, theo uy lực phát ra từ ngọn lửa kia còn muốn kinh khủng hơn so với oán niệm tản ra từ trên người Kim Ô.
Ầm! Ok tác văn võng.
Trong ngọn lửa màu đỏ đen đột nhiên một Hỏa Cầu bị cô đặc đến cực hạn bắn nhanh ra ngoài.
Toàn bộ hỏa cầu tỏa ra hơi thở nóng bỏng không thể tưởng tượng được, giống như một mặt trời nhỏ vậy.
Trong khoảng khắc khi Hỏa Cầu va chạm với lồng Ngũ Sắc Thần Quang kia thì lồng Ngũ Sắc Thần Quang run rẩy kịch liệt, cả trong lẫn ngoài đều bị công kích mãnh liệt.
Két!
Lồng Thần Quang từ từ nứt ra, Kim Ô trốn thoát bị hơn phân nửa oán niệm siêu độ lần thứ hai.
Thân thể màu vàng đỏ một lần nữa bị oán niệm màu đen bao vây, sát ý ngập trời điên cuồng tuôn ra theo oán niệm, giống như muốn hủy diệt cả thế giới vậy.
Hơn nữa khi hai con Kim Ô theo oán niệm đến gần, hơi thở tỏa ra trên người hai người tốc độ trở nên mạnh mẽ không gì bằng, dường như đang hỗ trợ lẫn nhau.
Hai con Kim Ô truy kích theo hướng Thẩm Thiên đã rời đi, sát khí cuộn trào mãnh liệt nơi mà chúng đi qua, ngay cả thần văn trong thông đạo cũng mơ hồ vùng dậy. Ngôi Đế mộ vốn trang nghiêm càng thêm nhiều phần trống trải, khủng bố và u ám.
Trong nhất thời, thậm chí đến sự tồn tại cấp thánh của các thế lực lớn này cũng cảm thấy trong lòng nặng trĩu.
Hình như có linh cảm gì đó không tốt lắm!
...
Bên kia, Thẩm Thiên lôi kéo đạo sĩ mập thi triển bộ Điện Quang Thần Ảnh, trong chớp mắt đã đi được xa vạn trượng.
Ngay sau đó, hắn lập tức thi triển hư không pháp, hai người trốn trong hư không và thu toàn bộ hơi thở lại, giống như biến mất trong nháy mắt vậy.
Thủ đoạn như vậy khiến đạo sĩ béo thấy ngạc nhiên.
Hẳn nhìn Thẩm Thiên chăm chú, ánh mắt vô cùng nóng bỏng, tựa như đang nhìn chằm chằm một tác phẩm nghệ thuật tráng lệ, hay như đang nhìn vào một món bảo vật vô giá.
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật: "Sư huynh, ta không thích như vậy đâu.”
Đạo sĩ béo ngẩn người, trên khuôn mặt mập mạp nở một nụ cười khó xử: "Sư đệ, đệ hiểu lầm rồi, ta không làm cái này được đâu…Ha, ta cũng không làm được.”
Trên mặt đạo sĩ béo vừa lộ nét mặt mong đợi:" Sư đệ, vừa rồi đệ thi triển tuyệt kỷ thất truyền vạn năm của Thần Tiêu thánh địa: Bộ Điện Quang Thần Ảnh sao?"
Thẩm Thiên gật đầu: "Đúng vậy, làm sao thế?"