Chương 669: Thánh dược giống như nữ nhân vậy (1)
Nếu đi theo đạo sĩ béo toàn thân phát ra mùi nghèo kiết hủ lậu kai, lỡ ngày nào đó gã nghèo đến phát điên không thể tu luyện đem thánh dược ninh nhừ diệt cỏ tận gốc thì tới lúc đó tìm ai để cãi lý đây?
“Còn giấu tiểu dược nào nữa không đấy?”
Cơ thể Thẩm Thiên hóa thành tia sáng màu vàng xanh càn quét tung hoành khắp đại địa.
Tuy nhiên số lượng thánh dược trong vườn dược đúng là cũng không nhiều, sau khi bị Thẩm Thiên càn quét như vậy thì đã không còn sót lại chút gì.
Thẩm Thiên gần như đã xới tung khu đất vườn dược mấy lần cuối cùng cũng không hề phát hiện thêm thánh dược gì, một bụi còn cũng không.
Tuy nhiên dù không phát hiện ra thánh dược nhưng Thẩm Thiên lại phát hiện ra một thứ đặc biệt, đó là trận pháp tụ linh vô cùng huyền diệu gần như bao trùm cả vườn dược.
Trận pháp này đã hội tụ hơn phân nửa linh khí của vườn dược trở lên tại nơi trung tâm nhất, đó là một tổ Thần Điểu khổng lồ.
Rõ ràng, lúc trận pháp hoàn thiện tổ Thần Điểu này đã được lồng năng lượng bao trùm bảo vệ hoàn toàn.
Nhưng lúc này chẳng biết tại sao, trận pháp hình như đã bị phá vỡ không còn trọn vẹn, tổ Thần Điêu cũng lộ ra trước mặt Thẩm Thiên không hề được che đậy gì.
Ở trung tâm tổ Thần Điêu có một quả trứng khổng lồ màu vàng đỏ nhìn hình thể lúc hoàn chỉnh hẳn là cao bằng một người, nhưng giờ trứng đã vỡ vụn.
Nhưng dù vỡ vụn, những mảnh vỡ của vỏ trứng này vẫn tản mát ra khí tức cực nóng vô cùng nồng dậm, rõ ràng không phải là sinh vật bình thường.
“Ta đã nói rồi! Cho dù là đại đế, cũng không thể nào hoàn toàn không để thánh dược vào trong mắt.”
“Để lại một trăm gốc thánh dược lại trong vườn là để tẩm bổ quả trứng Thần Điểu này sao?”
Thẩm Thiên tự lẩm bẩm: “Xem ra quả trứng chim này rất quan trọng với Kim Ô Đại đế! Chẳng lẽ là con trai thứ mười của lão?”
Ngũ vực có lời đồn, Kim Ô Đại đế vốn có chín người con trai.
Chín vị Kim Ô Thái tử ai cũng có huyết mạch Thần Điểu tinh thuần nhất, bẩm sinh đã điều khiển được Kim Ô thần hỏa.
Đáng tiếc trong lần hạo kiếp đó, chín vị Kim Ô Thái tử lần lượt ngã xuống một cách kỳ lạ, từ đó Kim Ô Đại đế không còn sinh được dòng dõi mới nữa.
Quả trứng này rõ ràng vừa được ấp không lâu, vẫn còn nóng hổi.
Nếu nó thật sự là dòng dõi của Kim Ô Đại đế lưu tại ngũ vực, vậy đó chính là Kim Ô Đế tử rồi.
Địa vị trong Yêu tộc chắc chắn cao quý không tả nổi!!!
Trong vườn dượt Đại đế từng bóng dáng bắn đi khắp nơi.
Đó là Tề Thiếu Huyền, Côn Minh, Côn Ngọc, Trương Vân Hi đang thu hoạch linh dược.
Mặc dù đám thánh dược quý giá kia đều đã sinh ra lòng ham sống cơ bản nhất trốn vào lòng đất nhưng vẫn còn nhiều linh dược cực phẩm nhiều năm đang lưu lại mặt đất, chúng không biết thuật độn thổ nên lúc này đang trở thành mục tiêu để các thiên kiêu ngắt hái.
Những linh dược này đối với chúng thiên kiêu mà nói, đã đủ để cho bọn họ mừng rỡ như điên.
Dù sao nếu đặt ở ngoại giới, mỗi một gốc linh dược ngàn năm ở nơi này đều có thể khiến vô số tu sĩ tranh đoạt, thậm chí vì đó ra tay đánh giết nhau đến mức máu chảy thành sông.
Còn ở đây, ngay cả cỏ dại mọc khắp mọi nơi dường như cũng ẩn chứa linh khí dồi dào thì càng không cần phải nói những linh dược kia.
Một vị đạo sĩ béo nào đó không tiện để lộ tên thậm chí còn lấy trận kỳ trận vực ra bắt đầu càn quét xới từng thảm cỏ, đào linh thổ, quyết chưa chứa đầy pháp khí trữ đồ thề không dừng lại.
Thủ đoạn của Tề Thiếu Huyền vô cùng phi phàm, Tam Thập Tam Trọng Tử Khí Sơn Hà hóa thành thiên la địa võng càn quét sạch.
Mỗi lần lấy Tử Khí Sơn Hà y đều có thể trực tiếp phong tỏa không gian né tránh của tất cả các linh dược nằm trong mục tiêu, không ngừng thu hẹp không gian cho tới khi thu phục thành công.
Trên người y còn có thần thông cường đại Tử Phủ Thiên Nhãn có thể phân biệt rõ nơi ân chứa linh dược quý giá, so với thủ đoạn điên cuồng xới mười hai thước đất của đạo sĩ béo, rõ ràng y có mục tiêu chuẩn xác hơn rất nhiều.
Mỗi lần thu hoạch y đều thu được linh dược cực phẩm thực sự, hơn nữa số lượng cũng cực kỳ khả quan.
Còn về phần những người khác như Phương Thường, Trương Vân Đình, Vương Thần Hư... lúc này đều đang dốc tất cả vốn liếng ra để thu hoạch linh dược.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, linh dược trong vườn dược Đại đế rộng lớn này dần dần bị chư thiên kiêu càn quét gần như sạch sẽ, ngay cả thảm cỏ cũng đã hơi trọc đi nhiều.
Đương nhiên, một vài linh thực đạc biệt được mọi người để rễ lại.
Dù sao đây cũng là luật bất thành văn của giới Tu tiên, để lại rễ sau này những linh dược này còn có thể mọc trở lại.
giới Tu tiên sẽ càng ngày càng ít rồi tuyệt chủng hoàn toàn.
Tu tiên cũng rất chú trọng duy trì phát triển lâu dài.
Ầm!
Đột nhiên, đại địa nổ tung.
Một bóng dáng vàng óng sáng chói xuất hiện trước mặt mọi người.
Bóng dáng này chính là Thẩm Thiên, hắn mặc cẩm y bạch long, chân đạp Tử Thanh Song Kiếm giống như Kiếm Tiên trích thế.
“Sư đệ, đệkhông sao chứ!”
Trương Vân Hi nhìn Thẩm Thiên giữa không trung, trong mắt mang theo tia lo lắng.
Dù sao những thánh dược chui vào lòng đất đều không đơn giản, có thể nói rất nhiều thánh dược trong số đó có sức chiến đấu cấp Thiên tôn.
Trong huyệt mộ Kim Ô Đại đế này, dù là Thánh giả đuổi theo vào lòng đất chiến đấu với chúng cũng chưa chắc đã chiếm được lợi thế gì.
Nếu tu sĩ nào mỗi lần hái linh dược cũng đều diệt cỏ tận gốc thì dần dà dược thảo quý giá của
Một mình Thẩm Thiên đuổi theo vào lòng đất, quả thực khiến Trương Vân Hi vô cùng lo lắng.
Nhưng may mắn là Thẩm Thiên vẫn trở ra hoàn hảo không tổn hại gì.
Thẩm Thiên mỉm cười lắc đầu: “Không sao, những thánh dược đó dễ nói chuyện lắm, chúng đều đã đồng ý theo Thẩm mỗ rời khỏi Đế mộ rồi.”
Những thánh dược kia dễ nói chuyện?