Chương 670: Thánh dược giống như nữ nhân vậy (2)
Thẩm Thiên lập tức khiến rất nhiều thiên kiêu đều phải sững sờ.
Mẹ nó đám thánh dược này đều dễ nói chuyện, vậy vì sao lúc đối mặt với chúng ta bọn chúng lại bướng bỉnh như vậy?
Nhất là Nhạc Vân Đức, lúc trước gã bị gốc Liệt Dương Thiên Viêm Thảo kia đốt giờ vẫn còn cảm thấy nhức trứng đây này!
Ngươi nói với ta thứ này rất dễ nói chuyện là đang chọc cười ai đấy?
Dáng dấp đẹp trai thì muốn nói gì cũng được sao?
Tuy nhiên không phải ai cũng đều chất vấn tính chân thực trong lời nói của Thẩm Thiên.
Hoặc có thể nói là phần lớn mọi người đều cảm thấy nhức cả trứng, nhưng sau khi cẩn thận tự hỏi thì vẫn lựa chọn tin tưởng Thẩm Thiên.
Dù sao người với người không phải ai cũng giống nhau. Vì sao lúc thánh dược đối mặt với người khác thì phản kháng kịch liệt, có thể chỉ vì cảm thấy bọn hắn không xứng.
Dược cũng như nữ nhân vậy, có người muốn có được, dốc hết tâm huyết đều vô ích.
Còn có người, người khác phái vừa gặp là đã bất chấp phép tắc lễ nghĩa nhắm mắt đưa chân ngay.
Chí ít Linh Lung Đế cơ nhìn thấy bóng dáng phiêu dật ngự kiếm cửu tiên của Thẩm Thiên đã cảm thấy nếu mình là thánh dược chắc hẳn cũng sẽ không kìm được khuynh đảo vì Thẩm Thiên, bầu bạn bên cạnh Thẩm Thiên.
Dù Thẩm Thiên muốn ăn mình cũng sẽ không oán trách không hối hận.
Ừm, là kiểu ăn đàng hoàng ấy!
Ánh mắt Thẩm Thiên nhìn về phía chúng thiên kiêu thấy độ sáng của vòng sáng trên đỉnh đầu mọi người hoặc ít hoặc nhiều đều đã tăng lên.
Rõ ràng đây là một lần đầu tư thành công.
Đặc biệt là bản thân hắn, trước khi chui xuống lòng đất Thẩm Thiên đã từng soi gương, vầng sáng trên đỉnh đầu hắn lúc ấy đã mang một màu vàng óng.
Màu sắc này có thể dùng từ “màu vàng sẫm” để hình dung.
Dựa theo phỏng đoán của Thẩm Thiên, nếu cứ tiếp tục thế này thì không bao lâu sau mình sẽ diễn sinh thành công một sợi khí vận màu tím, trở thành đứa con khí vận thực sự.
Ừm,cảm giác chuyển từ kẻ đen đủi sang u hoàng thật tốt quá!
Ý niệm này vừa dâng lên trong lòng Thẩm Thiên thì bỗng nhiên hắn cảm thấy hư không trong vườn dược Đại đế đang chấn động.
Một sức mạnh bài xích cường đại cực hạn vọt ra, trong chốc lát đã ép tất cả thiên kiêu ra khỏi vườn dược như đuổi virus.
Nhất là đạo sĩ béo lúc bị sức mạnh hư không đẩy rathậm chí còn bị ngã mấy cái, cực kỳ chật vật.
Ầm!
Thẩm Thiên cũng cảm nhận được một sức mạnh vô cùng to lớn đang lao về phía mình.
Cấp độ của cỗ sức mạnh này rất cao, là một chiêu do Đại Đế chuẩn bị sẵn, dù là Thẩm Thiên cũng rất khó chống cự được.
Mà lúc này vườn dược của Đại đế đã bị hái gần sạch hết, dù có ở lại cũng không còn ý nghĩa gì, chi bằng thuận theo tự nhiên rời đi tìm kiếm cơ duyên khác vậy.
Cả người hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, lập tức biến mất khỏi vườn dược Đại đế.
Vù...
Trong hư không từng đạo quang mang lấp lóe, đám người lại xuất hiện ở ngã rẽ của Đế mộ.
Thông đạo của vườn dược Đại đế kia lúc này đã hoàn toàn đóng lại, dĩ nhiên là đang cần mấy năm khôi phục nguyên khí.
Chư thiên kiêu nhìn ngã rẽ uốn lượn quanh co, nghĩ đến thu hoạch trong vườn dược liền bất giác nở nụ cười.
Quả nhiên, đi theo Thần Tiêu Thánh tử là có thịt ăn!
Vương Thần Hư nhét một gốc Huyết Hoàng Tham linh dược cực phẩm vào trong miệng, nhai say sưa ngon lành như nhai củ cải: “Thẩm huynh, bây giờ chúng ta đi đâu?”
Thẩm Thiên nhìn vòng sáng trên đỉnh đầu các thiên kiêu, trong mắt lấp lóe tia sáng: “Chờ đã.”
Tề Thiếu Huyền nghi ngờ nói: “Chờ đã, chờ cái gì?”
Vừa dứt lời đã thấy ở một thông đạo khác chỗ ngã rẽ bắn ra thần quang sáng chói, một cánh cửa tượng cổ màu vàng đỏ dần dần mở rộng.
Trên cánh cửa này khắc trận pháp thần văn vô cùng huyền diệu, lờ mờ nhìn thấy được mười con Thần Cầm vô thượng đang bay lên giống như những áng thần nhật mênh mông không thể nhìn thẳng.
Trong đó vầng mặt trời lớn nhất màu đỏ ở chính giữa còn chín mặt trời đỏ nhỏ hơn thì vây quanh bên ngoài mặt trời lớn như hợp thành một thể, ẩn chứa sự huyền bí vô tận.
Sau khi cánh cửa này xuất hiện có một đường hầm hư không chậm rãi mở ra.
Rõ ràng đường hầm hư không này thông vào sâu trong Đế mộ.
Bởi vì từ lúc đường hầm hư không xuất hiện, một uy áp vô thượng rất to lớn, vĩ ngạn, không thể mạo phạm đã cuốn tới trong tích tắc.
Cỗ uy áp đó, là Đế uy!!!
Nhóm Thẩm Thiên ở trong vườn dược Đại đế đã ăn no đến mức miệng chảy đầy mỡ, còn những người lịch luyện bên ngoài thì lại không được may mắn như vậy.
Đội ngũ thăm dò mộ Kim Ô Đại đế hội tụ những thành viên nòng cốt của các Thánh địa lớn ngũ vực, trong đó dĩ nhiên không thiếu những cao nhân kiến thức rộng rãi.
Khi dần xâm nhập sâu vào Đế mộ thì càng ngày càng nhiều người phát hiện toà Đế mộ này không hề đơn giản.
Nhất là những đội thám hiểm đen đủi xông vào một vài mật thất, khởi động vài cấm chế đặc biệt thời kỳ Thượng Cổ lưu lại đã thả ra những đại hung bị phong ấn mấy vạn năm!
Vèo!
Trên thông đạo âm u, một đội ngũ đến từ Đại Ly Thánh địa Trung Châu đang chật vật chạy trốn.
Đại Ly Thánh địa là một trong bốn mươi chín Thánh địa của Trung Châu, không phải thuộc dạng xuất sắc nhưng tuyệt đối cũng không phải tồn tại đứng hàng chót.
Truyền thừa “Đại Ly Đế kinh” tương truyền được thai nghén từ “Thái Dương Đế kinh”, chính là một trong những Đế kinh vô thượng cường đại nhất trong công pháp thuộc tính hỏa.
Có thể nói mỗi vị tu sĩ bước ra từ Đại Ly Thánh địa đều là những cao thủ thi pháp phóng hỏa!
Vậy mà lúc này những trưởng lão thiên tôn của Đại Ly Thánh địa mặt đầy sợ hãi giống như bị hung linh ác quỷ truy sát vậy.
Ừm, không phải giống như.
Mà bọn họ đúng là đang bị oán linh cường đại truy sát. Hơn nữa không chỉ một người đã ngã xuống dưới tay con oán linh kia, bị đốt thành tro bụi.