Chương 672: Dùng Thân Hóa Kiếp, đại sát chiêu (1)
“Chỉ cần chư vị chuẩn bị kỹ phí tổn bảo hộ và khôi phục linh khí, lão đạo nhất định có thể bảo vệ sự an toàn của chư vị, già trẻ lớn bé chi phí như nhau.”
Mặc dù phách lối, mặc dù không biết xấu hổ, tuy nhiên thực lực của lão đạo sĩ đột nhiên xông tới này đúng là tương đối mạnh mẽ.
Rõ ràng lão chỉ là tu sĩ cấp Thiên tôn Thông Thần cảnh thôi nhưng lại có thể mạnh mẽ áp chế Kim Ô oán linh Thánh giai.
Đây rõ ràng là thủ đoạn của Cực đạo Thiên tôn!
Vèo!
Chỉ tiếc một con Kim Ô khác cũng chẳng thèm nhìn xem huynh đệ của mình đang bị đánh, nó cũng cuốn theo hỏa diễm vô tận lao tới.
Hai con Kim Ô liên thủ lại thành thế trận liên hợp, sức chiến đấu không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai mà là biến chất gấp đôi.
Có thể nói là hai con Kim Ô này liên thủ gần như có thể chống lại bốn vị Thánh giả cùng giai liên thủ.
Lập tức... Lão đạo sĩ bắt đầu bị lửa đuổi bỏ chạy.
Vừa chạy lão vừa bị nướng kêu oai oái.
“Móa móa móa! Hai con chim già các ngươi rốt cuộc có biết xấu hổ không hả?”
“Lão bất tử mấy vạn năm ỷ lớn hiếp nhỏ khi dễ lão đạo ta tuổi trẻ thì cũng thôi đi, còn đánh hội đồng nữa à?”
“Cầu lửa này đang phun đi đâu vậy! Nơi đó lão đạo chưa dùng đến bao giờ đấy, nếu bị ngươi cứ thế phá bỏ sau này phi thăng lên tiên giới sao cua tiên nữ được đây?”
“Còn phun nữa à? Sắp chín luôn rồi đấy!”
“Trời ơi! Cứu mạng! Sư đệ thâm hiểm kia sao còn không ra hỗ trợ?”
“Món Thánh khí ta cướp trong mộ thất của ngươi ta trả lại cho ngươi có được không hả!”
Đại Ly thánh chủ: “...”
Chư thiên tôn: “...”
Trong hư không bỗng nhiên vang lên một tiếng thở dài, sau đó thì có vạn đạo kim quang mở đường.
Trong chốc lát hư không bắt đầu vặn vẹo, có thể nhìn thấy lôi đình phích lịch lấp lóe đan xen tỏa ra tia sáng hùng vĩ bao la.
Trong kim quang đại đạo lôi đình phích lịch kia từ từ xuất hiện một bóng dáng, toàn thân bao phủ trong Lôi Đình Tiên Quang không thể nhìn rõ dung nhan.
Nhưng khí tức tản ra quanh thân ông rõ ràng chỉ tu luyện môn pháp Thần Tiêu thánh địa chính thống nhất mới có thể tu luyện được lôi quang thiên phạt này.
“Sư huynh, huynh quá vọng động rồi.”
Thần Tiêu Thánh chủ nhìn hai con Kim Ô, trong mắt không hề có chút dao động tình cảm nào.
Dường như hai con chim trước mắt không phải Kim Ô oán linh hung uy hiển hách mà chỉ là mấy con gà nhép muốn là tiện tay bóp chết.
Ông nghiêm túc nói: “Sức mạnh của hai con Kim Ô này cực kỳ cường đại, mà ở trong huyệt mộ Kim Ô Đại đế này tu vi của chúng ta đều bị áp chế đến Thánh giai trở xuống.”
“Trong tình huống này, giao thủ với đám hung cầm này rất không khôn ngoan, huống hồ hai con Kim Ô này còn là đồng tộc với Đại đế, có lẽ bên trong có bí mật thượng cổ nào đó không thể đụng tới được.”
“Để bổn tọa quan sát kỹ hơn đã, không thể lỗ mãng được.”
Lời Thần Tiêu Thánh chủ khiến đám người xung quanh hơi sững sờ.
Đúng vậy!
Ở trong huyệt mộ Kim Ô Đại đế lại xuất hiện những Kim Ô oán linh cổ quái này, chuyện này đúng là quá không bình thường.
Nếu thật sự xử lý hai con Kim Ô này rồi, vị Kim Ô Đại đế kia sẽ không thành xác chết sống dậy, chạy ra khỏi quan tài tìm bọn họ lấy mạng tính sổ đấy chứ!
Rít!
Trong hư không vang lên tiếng chim hót bén nhọn!
Bích Liên Thiên tôn bị Kim Ô chân hỏa thiêu đến mức phải nhảy lò cò né tránh, trông chật vật không chịu nổi.
Tuy nhiên quanh cơ thể lão có dị hỏa màu xanh bao phủ, cũng có thể chống đỡ được phần nào Kim Ô chân hỏa, không đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Đương nhiên, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đã tỏa ra mùi thịt nướng.
“Quan sát cái cọng lông ấy!”
“Lại còn bí mật, có thể nào cứu ta trước rồi hẵng nói không hả?”
Bích Liên Thiên tôn ném từ trong áo ra một tiểu ấn màu tím: “Cho đệ, cho đệ, Tôn Thiên Lôi Ấn này cho đệ là được chứ gì!”
Vụt!
Tiểu ấn màu tím xẹt thành một đường vòng cung trong hư không, rơi thẳng vào tay Thần Tiêu Thánh chủ.
Thần Tiêu Thánh chủ cảm nhận được linh năng dồi dào ẩn chứa trong Thánh khí trong tay, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể nhẹ nhàng dập dờn: “Sư huynh khách khí rồi, bổn tọa há có thể thấy chết không cứu chứ?”
Keng!!!
Vừa dứt lời, một thanh kiếm dài ba thước xuất hiện trong tay Thần Tiêu Thánh chủ.
Bóng dáng trong tiên quang chân đạp thất tinh, bước Thiên Cương, trong chốc lát Hỗn Nguyên Lôi Đình đã ngưng tụ ở mũi kiếm, ẩn chứa pháp tắc trật tự lôi đình vô tận.
Vụt!
Sau lưng Thần Tiêu Thánh chủ có thể nhìn thấy Thần thú thập phương gào thé rõ ràng, vây quanh hư ảnh Lôi Đế cao lớn.
Nhưng trong nháy mắt dị tượng này hiển hiện, lông tốc quanh thân hai con Kim Ô dựng đứng cả lên.
Bọn chúng cảm nhận được nguy hiểm, nguy hiểm trí mạng!
Lôi đình vốn đã là một trong những năng lượng tà ma, quỷ mị, oán linh e ngại nhất trên đời này chứ đừng nói chi là chí tôn trong lôi đình, Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Mặc dù Hỗn Nguyên Thần Lôi Thần Tiêu Thánh Chủ ngưng luyện ra không phải Tiên thiên Hỗn Nguyên Thần Lôi, chỉ Hỗn Nguyên Thần Lôi công pháp ngưng luyện được, nhưng Hỗn Nguyên Thần Lôi dùng “Thần Tiêu Lôi Đế kinh” thôi động, dù chỉ là Hậu thiên Hỗn Nguyên Thần Lôi thì uy năng cũng đủ để sánh với Thần Lôi vô thượng trên bảng xếp hạng Thần Lôi kia rồi.
Một kiếm này nếu đánh trúng, chắc chắn hai con Kim Ô oán linh kia sẽ khó chống cự được.
“Cho nên, đây chính là thực lực thật sự của Thần Tiêu Thánh chủ sao?”
Đại Ly thánh chủ dẫn đầu các trưởng lão Đại Ly thánh địa trốn sang một bên. Ông ta vừa cảm nhận được khí tức phát ra từ trên người Thần Tiêu Thánh chủ liền vô cùng chấn động.
Vì sao ông ta cứ có cảm giác tu vi tên này sau khi áp chế đến Thiên Tôn cảnh sức chiến đấu hình như không hề bị ảnh hưởng gì cả.