Chương 671: Kim Ô oán linh tập kích
Nếu là hung vật bình thường có lẽ sẽ giết được Thiên tôn của Đại Ly Thánh địa, nhưng muốn dùng công kích thuộc tính hỏa đốt truyền nhân của Đại Ly Thánh địa thành tro bụi, điều này thật sự là không thể tưởng tượng được. Nhưng, chuyện như vậy đã xảy ra.
Bởi vì truy sát những người này chính là Thần Điểu vô thượng trong truyền thuyết, Kim Ô!
Đúng vậy, lúc này kẻ đuổi theo những cường giả cấp Thiên tôn chạy khắp nơi chính là Kim Ô oán linh mà Thẩm Thiên cũng đã từng gặp.
Điểm khác biệt là những cường giả cấp Thiên Tôn này không có được sức chiến đấu biến thái như Thẩm Thiên, có thể mạnh mẽ dày vò con gà con này.
Trong mộ Kim Ô Đại đế, tất cả tu vi Thánh giả đều bị áp chế thành Thánh giai trở xuống, chiến lực trên cơ bản mười còn lại một.
Ngoài Bích Liên là dạng Thiên Tôn cực đạo biến thái ra, gần như không ai còn chiến lực Thánh giai.
Đương nhiên, chỉ là gần như không có thôi.
Cũng không loại trừ một vài kẻ nham hiểm che giấu rất sâu, với nội tình của Thiên Tôn cực đạo tấn thăng đến Thánh giai, hơn nữa tu vi còn cao thâm đến cực hạn.
Loại biến thái này nếu gặp Kim Ô oán linh cũng chưa biết ai sẽ rượt ai.
Tuy nhiên rõ ràng những tu sĩ của Đại Ly Thánh địa không có Thiên Tôn cực đạo, cũng không có Thánh giả vô địch.
Đối mặt với con Kim Ô này bọn họ chỉ có một lựa chọn là chạy trốn.
Ầm!
Từng viên Kim Ô hỏa cầu đỏ sậm từ phía sau ném tới, đốt cháy từng tu sĩ Đại Ly Thánh địa thành tro.
Bọn họ không phải là chưa thử liên thủ phản kháng, nhưng ở trong thông đạo quanh co uống lượn này, Kim Ô oán linh xuất quỷ nhập thần rất khó đề phòng.
Hơn nữa có năng lượng Đế mộ hậu thuẫn, Kim Ô oán linh gần như vĩnh viễn không biết mệt, có thể truy sát mãi.
Dưới tình huống này, muốn sống chỉ có một cách duy nhất.
Đó chính là chạy nhanh hơn cả đồng đội, chỉ cần đồng đội của mình bị tế trời mình sẽ tranh thủ thêm được chút thời gian chạy trốn.
Trong lòng mang theo suy nghĩ này, các tu sĩ Đại Ly Thánh địa tiếp tục vắt chân lên cổ phi nước đại, chỉ hận sao khi trước mình không chăm chỉ học một độn pháp vô thượng.
“Thánh chủ, Thánh chủ, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Đi tìm Thần Tiêu Thánh chủ, tên này lúc trước có khả năng là Cực Đạo Thiên tôn, có điều không có chiến tích xác thực. Giờ đã nhiều năm trôi qua cũng không biết che giấu kỹ chừng nào, cho dù tu vi bị áp chế ở Thiên tôn cảnh nhưng có thể vẫn đủ sức chống lại nghiệt súc này một lúc.”
“Thánh chủ nói rất đúng, chỉ cần tìm được Thần Tiêu Thánh chủ chúng ta chắc chắn có thể thu thập được nghiệt súc này.”
“Ừm, tu vi thực lực của Thần Tiêu Thánh chủ không thua gì bổn tọa, đợi bổn tọa và Thần Tiêu Thánh chủ tụ hợp liên thủ, phối hợp tác chiến với nhau, tên nghiệt súc này sẽ chả thể làm gì được nữa!”
Ầm!
Vừa dứt lời một quả cầu lửa đỏ thẩm từ lối đi khác bắn tới.
Tốc độ quả cầu lửa này cực nhanh, đánh thẳng vào trán Đại Ly Thánh chủ, ẩn chứa nhiệt lượng vô cùng đáng sợ.
“Móa, nghiệt súc này chặn trước mặt chúng ta từ bao giờ vậy?”
Khóe miệng Đại Ly Thánh chủ giật giật điên cuồng, hai tay kết ấn: “Xem Cửu Long Thần Hỏa Tráo của bổn tọa đây!”
Gừ!
Vừa dứt lời, một ngọn lửa hình chín con rồng sáng chói ngưng tụ phía trước Đại Ly Thánh chủ, hóa thành một thiên lạ địa võng bằng liệt diễm ngưng tụ thành thực chất.
Quả cầu lửa đỏ thẫm kia va vào thiên la địa võng, điên cuồng xoay tròn, hư không nơi va chạm trong chốc lát bị đốt cháy.
Xèo!
Lửa Đại Ly Thánh chủ điều khiển chắc chắn không phải hàng bình thường.
Hai loại hỏa diễm giao phong, trừ khử lẫn nhau rồi nhanh chóng suy yếu, quả cầu lửa màu đỏ thẫm bị vỡ ra.
Còn Cửu Long Thần Hỏa Tráo thần thông phòng ngự vô thượng cũng vỡ nát trong chốc lát, để lộ Đại Ly Thánh chủ sắc mặt hơi tái nhợt.
Không còn cách nào khác, dưới tình huống tu vi bị áp chế, miễn cưỡng thi triển Cửu Long Thần Hỏa Tráo, đối kháng Kim Ô oán linh thực lực Thánh giai này sẽ phải gánh áp lực khá lớn.
Càng quan trọng hơn là, lão phát hiện ra một chuyện khá lúng túng.
Đố là ban nãy lão đã nhìn nhầm, con Kim Ô oán linh không phải chặm phía trước mặt lão.
Ban nãy chặn trước mặt lão là một con Kim Ô khác, một con Đại Kim Ô còn hung hơn cả con Kim Ô sau lưng.
Đúng vậy.
Đội ngũ đen đủi này bị hai con Kim Ô oán linh bao vây.
“Móe, mộ huyệt Kim Ô Đại đế vì sao lại xuất hiện thứ quỷ quái này?”
Sắc mặt Đại ly Thánh Chủ hơi khó coi nhìn hai con Kim Ô oán linh trước sau, cảm giác lần này mình ra ngoài chắc chắn quên xem hoàng lịch rồi.
Nếu không đã không nên đến cái nơi quỷ quái này rồi.
Giờ thì hay rồi, họ đã bị hai con Kim Ô oán linh một trước một sau vây chặt kín.
Nếu không thoát thân được, lão chơi lửa ngàn năm lại bị hai con chim lớn dùng lửa thiêu sống.
Điều này đối với Thánh chủ Đại ly Thánh Chủ tổ truyền chơi với lửa chính là một sự sỉ nhục vô cùng nhục nhã!
Đợi đã...
Bỗng nhiên, ánh mắt Đại Ly Thánh chủ nhíu lại: “Gần đây có người!”
Trong thời khắc sinh tử tồn vong này, trong thông đạo bên cạnh bỗng nhiên vang lên một tiếng quát lớn: “Ê, nghiệt súc kia, có lão đạo ở đây mà ngươi dám làm càn à!”
Ầm!
Hư không đột nhiên sụp đổ, một vị lão đạo sĩ mặc tiên y tím bay ra.
Cơ bắp khô quắt trên người ông ta đang bành trướng nhanh chóng, thể phách bản thân lập tức tăng lên giống như một cụ gìa kim cương.
“Xem Định Hải Như Ý Côn, Bổng Đả Tiểu Kê của ta đây!”
Vụt!
Vụt vụt!
Vụt vụt vụt!
Thần côn kim sắc hóa thành tàn ảnh đầy trời, trong tích tắc cuốn Kim Ô oán linh bên trái vào trong.
Côn ảnh đến đâu, tất cả Kim Ô thần diễm đều bị đánh nát, trong lúc nhất thời mạnh mẽ áp chế cho con Kim Ô oán linh này không thể ngóc đầu lên được.
Lão đạo sĩ vừa áp chế Kim Ô oán linh vừa đắc ý cười nói: “Chư vị đồng liêu xin yên tâm, có lão đạo ở đây, oán linh chẳng thể làm được gì đâu.”