Chương 683: Vô Sinh Pháp Vương giáng lâm Doanh Châu đảo (1)
Cái gọi là Nhất Khí Hóa Tam Thanh, không phải truyền thừa của ngũ vực.
Từ một mức độ nào đó mà nói đây không phải truyền thừa của thế gian mà là đến từ tiên giới.
Năm đó Thần Tiêu Thánh chủ và Bích Liên Thiên tôn cùng nhau xông xáo chiến trường thượng cổ lịch luyện, cũng đồng thời nhận được sự yêu thích của Diệp Kình Thương.
Mọi người đều biết, quy tắc trọng tâm của Chiến Thần Tháp là “công bằng tuyệt đối”.
Dù Diệp Kình Thương có thích ai thì cũng sẽ không vi phạm quy tắc thiên vị cho bất kỳ ai qua ải.
Cho nên dù biểu hiện của Thần Tiêu Thánh chủ rất tốt, Diệp Kình Thương cũng chỉ dựa theo quy định tặng cho ông một bộ công pháp không trọn vẹn,
Còn tính cách của Bích Liên Thiên tôn so với Thần Tiêu Thánh chủ mà nói càng được Diệp Kình Thương thích hơn...
Thần Tiêu Thánh Chủ biết, Diệp tiền bối đưa một môn truyền thừa không thua kém chút nào cho đạo sĩ.
Mà môn này truyền thừa, chính là bí pháp vô thượng của Đạo tông Tiên giới, Nhất Khí Hóa Tam Thanh.
Tương truyền Nhất Khí Hóa Tam Thanh, cho dù là ở Đạo tông Tiên giới cũng là một trong những môn truyền thừa chí cao.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh bản đầy đủ cho dù đối với những cự phách cường đại nhất Tiên giới mà nói cũng là truyền thừa vô thượng trân quý nhất.
Cũng giống như vậy, trong Chiến Thần Tháp đều là những bản không trọn vẹn, chương quan trọng nhất, tinh diệu nhất đã thiếu từ lâu.
Mặc dù là như vậy giá trị của nó vẫn không thể nào đánh giá được.
Có thể nói năm đó Chiến Thần cung bị diệt, những điển tịch truyền thừa vô cùng quý giá này cũng chiếm một phần nguyên nhân cực kỳ to lớn.
Tương truyền, sau khi tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh đến cảnh giới cực hạn có thể diễn hóa ra ba phân thân từ bản tôn, mỗi phân thân đều sở hữu thủ đoạn công phạt, chiến đấu, thực lực không hề khác gì bản tôn.
Càng thần kỳ là, chỉ cần bản tôn bất diệt, ba phân thân này gần như bất tử bất diệt, có thể chiến đấu vĩnh cửu.
Nếu am hiểu kết hợp bí pháp công kích, bản tôn và ba phân thân cũng có thể tâm ý tương thông, phát huy ra lực sát thương kinh khủng gấp hơn bốn lần.
Bản của Bích Liên Thiên tôn rõ ràng không phải bản đầy đủ, người bình thường dựa theo trong đó tu luyện chỉ e rất khó tu thành, vận khí không tốt thậm chí có thể tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng lão đạo sĩ này thiên phú rõ ràng không tệ, thế mà cũng có thể may mắn luyện được chút thành tựu trong môn công pháp này.
Chỉ e ngay cả Diệp Kình Thương cũng không ngờ lão đạo sĩ có thể lợi dụng môn công pháp này ép ra được tới hai phân thân.
Giờ hai phân thân đứng bên, sức chiến đấu của lão đạo sĩ hiển nhiên cũng cao hơn một bậc.
Cho dù Thần Tiêu Thánh Chủ đối mặt cũng sẽ gặp phải chút áp lực hiếm khi cảm nhận được.
“Sở dĩ trong trận chiến kia huynh trông có vẻ tự nổ Thần thể, suýt nữa đồng quy vu tận với những Thánh nhân kia nhưng thật ra chỉ là hiến tế một phân thân?”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Hoặc có thể nói năm đó huynh cũng đã luyện thành Nhất Khí Hóa Tam Thanh, có hoàn toàn nắm chắc chuyện diệt sát bảy Thánh nhưng vì muốn giấu tài nên cố ý ngụy trang thành tự nổ thần thể?”
Bích Liên Thiên tôn bĩu môi nói: “Sư đệ coi ta là chiến thần chuyển thế sao?”
“Năm đó những lão già kia nếu như đồng tâm hiệp lực, cho dù ta thật sự tự nổ Thần thể cũng rất khó giết sạch, cho nên ta làm bộ bị bắt.”
“Nhưng những lão bất tử kia ai nấy trong lòng đều mang ý đồ xấu xa, sau khi bắt được ta thì lại lủng củng nội bộ, cuối cùng lại bị ta nhặt đầu ngược lại.”
Lão đạo sĩ cười trào phúng nói: “Đan điền bị phế cũng là thật.
Những con hầu tinh đỉnh cao Thánh chủ Trung Châu kia sao có thể không lén lút kiểm tra thử chứ?”
“Đáng tiếc chỉ bằng nhãn lực của bọn hắn thì sao có thể nhận ra đó chẳng qua chỉ là một phân thân của lão đạo ta.”
“Chỉ cần chân thân không tổn hao gì, bỏ ra một cái giá nào đó là có thể đắp lại phân thân bất cứ lúc nào.”
Cuộc đối thoại của Thần Tiêu Thánh chủ và Bích Liên Thiên tôn khiến Thẩm Thiên không khỏi thầm cảm thán: “Chậc chậc, đúng là hai lão nham hiểm.”
Vốn cứ tưởng sư tôn đã che giấu kỹ lắm rồi, hoàn toàn nhìn không thấu.
Giờ xem ra vị sư bá trông có vẻ đầu không não này lòng dạ không hề thua kém gì sư tôn.
Nếu không phải lão này đầu sắt nhất định phải tu luyện khiến vận khí càng ngày càng thấp, thì e là tu vi bây giờ không thể nào đo lường rồi.
Nhất Khí Hóa Tam Thanh này tuy số lượng phân thân phân ra kém xa nhưng chiến lực của mỗi một phân thân gần như ngang hàng với bản tôn, có thể nói là chiến lực tăng gấp bội.
Khụ khụ, khi nào về phải hỏi Diệp lão đầu, môn công pháp này bổn Thánh tử có thể luyện không.
Nếu có thể luyện thì sau này sẽ càng ổn định!
Không đề cập tới Thẩm Thiên đang đứng đó suy nghĩ lung tung nữa, sau khi Bích Liên Thiên tôn thả ra hai phân thân thì dường như cũng quyết định không giấu tài nữa.
Dù sao nam nhân nhịn lâu vậy rồi thì cũng cần giải phóng nữa chứ.
Ba vị đạo nhân cùng nhau bước về phía trước, khí cơ hùng hồn liền thành một thể tạo thành thế tam tài giống như mũi khoan bắn về phía ba con Kim Ô.
Đạo nhân thiếu niên tay cầm trường kiếm màu xanh, phong mang kinh thiên, mỗi một kiếm chém ra đều có thể chém rách hư không như chém giấy, chôn vùi hỏa diễm vô tận.
Đạo nhân trung niên giơ cao Ngọc Như Ý, Hỗn Nguyên Lôi Đình quanh thân phích lịch rung động, lôi đình kim sắc dị thú thập phương Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước nhào ra giống như thần chỉ vô thượng khống chế lôi đình.
Bản tôn lão đạo sĩ toàn thân được dị hỏa màu xanh lượn lờ, trường côn trong tay thi triển Định Hải Như Ý Bổng đánh thẳng vào những con Kim Ô đang kêu gào.
Trong lúc nhất thời, lão chỉ dựa vào sức một người đã cân bằng lực lượng với ba con Kim Ô!
Nên biết trong Đế mộ này, tất cả tu sĩ Độ Kiếp kỳ hoặc cực đạo Thiên tôn, tu vi đều sẽ bị áp chế cực lớn.
Nhưng dù cho như thế, Bích Liên Thiên tôn vẫn dựa vào sức mạnh một mình mình ngăn cản đại trận vây công tam tài của Kim Ô oán linh tương đương với bảy tám Thánh giả.
Bởi vậy có thể thấy được, cho dù là chiến tích một đánh bảy bảy trăm năm trước của Bích Liên Thiên tôn Thần Tiêu hay là bây giờ thì tuyệt đối đều đáng xưng tụng hàng thật giá thật, thậm chí càng mạnh!
Dù sao cũng không ai có thể biết được lão già thâm hiểm này rốt cuộc có giấu tài hay không!
“Bảy trăm năm trước, tất cả mọi người nói chiến lực của bổn tọa kém huynh một bậc, thật ra bổn tọa chưa từng phục.”