Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 688: Bí mật của Tiên giới, lý tưởng của Thẩm Thiên (2)

Chương 688: Bí mật của Tiên giới, lý tưởng của Thẩm Thiên (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­­­
Lời của Kim Ô Đại đế thật sự khiến cho người ta vô cùng chấn động.
Nếu là thiếu niên ngây thơ, trung nhị một chút chắc lúc này có lẽ đã hoài nghi nhân sinh, thậm chí chửi ầm lên.
Nhưng Thần Tiêu Thánh Chủ, Bích Liên Thiên tôn và Thẩm Thiên không ai là kẻ ngu có EQ, trí thông minh thấp cả nên dĩ nhiên có thể nghĩ được nhiều thứ hơn nữa.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ khẽ dao động: “Nói cách khác, mỗi đợt hạo kiếp trước đây thật ra đều có các thủ hộ giả Tiên giới đứng sau thúc đẩy, thậm chí là bố cục?”
Kim Ô đại đế chậm rãi gật đầu: “Không sai, bao gồm cả vạn năm trước Tà Linh tộc phá vực vào được khiến ngũ vực máu chảy thành sông, kỳ thật cũng đã được ngầm đồng ý.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dao động với biên độ lớn hơn: “Hy sinh tính mạng của nhiều người như vậy, có cần thiết không?”
Thần Tiêu Thánh Chủ không hỏi vì sao bởi vì họ đã đoán được nguyên nhân.
Kim Ô đại đế bình tĩnh nói: “Cần thiết, vì… một trận chiến trước nay chưa từng có cũng đã sắp tới rồi.”
“Chiến tranh giữa chủng tộc không chấp nhận lòng dạ đàn bà.”
“So với tồn vong của cả hai giới tiên phàm, một lần luyện binh nằm trong sự khống chế, những tổn thất gây ra hoàn toàn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận được.”
“Trên thực tế sau khi trải qua trận luyện binh vạn năm trước, ngũ vực vạn năm qua đúng là đã đản sinh ra không ít thiên kiêu khiến Tiên giới cũng phải than lên sợ hãi, bản đế có thể cảm nhận được những khí tức đó.”
Dứt lời, ông ta nhìn về phía Thần Tiêu Thánh chủ và Bích Liên Thiên tôn như cười như không nói: “Hai người các ngươi, cũng được coi là nhân tài kiệt xuất trong số truyền nhân các đời của Thần Tiêu thánh địa.”
“Sống yên ổn nghĩ đến những ngày gian nguy, tài nguyên nhiều như vậy nếu ngũ vực mãi sống trong cảnh yên ổn thì sẽ tự hao tổn lẫn nhau.”
“Ngược lại sau khi hiểu về ngoại địch cường đại, tất cả mọi người mới có thể cùng bện thành một sợi dây thừng.”
Thần Tiêu Thánh chủ hỏi: “Một trận chiến xưa nay chưa từng có là chỉ cái gì?”
Kim Ô đại đế nói: “Thủ hộ giả Tiên giới cũng sắp không cản được rồi.”
Kim Ô Đại đế lại tiếp tục ném ra một quả bom nặng ký: “Các ngươi cho rằng bổn đế phi thăng tám vạn năm, vì sao bỗng dưng lại ngã xuống?”
“Bây giờ bản đế phi thăng tám vạn năm, tu vi sớm đã vượt qua Đế cảnh, đạt tới cảnh giới các ngươi không thể nào tưởng tượng được.”
“Nhưng cho dù là bản đế thì cũng chỉ là binh tốt trong trận chiến kia mà thôi, căn bản không thể nào chi phối chiến cuộc.”
“Nếu không phải lúc trước trước khi phi thăng, bản đế thu hoạch được hai trang “Huyết Thần kinh”, mượn trận vực đặc biệt trên Doanh Châu đảo để xây dựng Đế mộ, bày ra Trùng Sinh đại trận kinh thế thì lúc này đã hồn phi phách tán lâu rồi.”
Kim Ô đại đế tự xưng là quân tốt ở Tiên giới, đây chắc chắn là một cách nói khiêm tốn.
Tuy nhiên có thể khiến Đại đế cảm khái như vậy, thực lực cường giả Tiên giới rõ ràng cũng vượt quá tưởng tượng.
Thẩm Thiên hỏi: “Huyết Thần kinh? Đế quân tiền bối đã bày ra Trùng Sinh đại trận vì sao còn muốn đoạt xá trùng sinh?”
Kim Ô đại đế bình tĩnh nói: “Tiểu hữu hẳn đã phát hiện ra vỏ trứng vỡ trong vườn dược của bản đế! Đó chính là Chân linh bản đế luân hồi phá xác bước ra lưu lại.”
“Nhưng bản đế trở về chỉ có chân linh thôi, thần hồn, nhục thân đều đã bị hủy diệt, căn bản không thể nào trùng sinh độc lập, cần phải đạo quả của thiên kiêu tuyệt thế làm đỉnh lô thì mới có thể Niết Bàn.”
Lúc nhắc đến đoạt xá trùng sinh trong giọng nói của Kim Ô Đại đế mang theo vài phần áy náy, lại vô cùng kiên định.
Ông ta bình tĩnh nói: “Có lẽ các ngươi sẽ cảm thấ cách làm này của bản đế quá mất phong độ, thậm chí là ích kỷ ác độc.”
“Nhưng chiến tranh tàn khốc như vậy đấy, nếu thiên phú của tiểu hữu ngươi chỉ có thể coi là thượng giai, như vậy trong trận đại nạn mà ngũ vực sắp phải nghênh đón có lẽ ngay cả cơ hội tu luyện đến Đế cảnh ngươi cũng không có mà sẽ phải ngã xuống.”
“Như vậy, chi bằng sớm đưa ngươi đi luân hồi, đổi lại cơ duyên trùng sinh cho bản đế.”
“Bởi vì bản đế phục sinh, tác dụng của ta trong kiếp nạn lớn này sẽ hơn xa một thiên tài chưa trưởng thành.”
Bởi vì vô dụng, cho nên đáng chết sao?
Nghe thấy lời của Kim Ô Đại đế, Thẩm Thiên cảm thấy phản cảm theo bản năng.
Dù sao hắn cũng đến từ thế kỷ hai mươi mốt, tiếp nhận nền giáo dục và thế giới quan hoàn toàn trái ngược.
Nhưng hắn cũng không phản bác, vì hắn sợ bị đánh, sợ lỡ như chọc giận con chim già này, ông ta nhất thời hung phấn đoạt xá thật thì biết làm sao.
Thẩm Thiên nhìn Kim Ô Đại đế: “Vậy vì sao Đế quân từ bỏ suy nghĩ này?”
Ánh mắt Kim Ô Đại đế thâm thúy, chân thành nói: “Bởi vì dung nhan của tiểu hữu thực sự siêu phàm thoát tục, khiến bổn đế nhớ tới ta lúc còn trẻ phong độ, thật sự là không xuống tay được.”
Thẩm Thiên: Quýnh
“Ha ha, chỉ đùa một chút thôi.”
Kim Ô đại đế cười nói: “Thẳng thắn mà nói, bởi vì thiên phú của tiểu hữu thực sự là khó có thể tưởng tượng nhất trong số những người bổn đế đã được gặp trong đời.”
“Nếu tiểu hữu phi thăng lên Tiên giới, được tiên khí tẩy lễ, cho dù là những thiên kiêu vô thượng của Tiên giới kia mà so với tiểu hữu e là cũng phải ảm đạm mờ nhạt.”
“Như bản đế đoạt xá tiểu hữu, cho dù phục sinh khôi phục đỉnh phong, đơn giản cũng chỉ bảo vệ ngũ vực được vạn năm, sau đó lại làm một chiến sĩ có cũng được không có cũng không sao trên Teiên giới, chiến tử sa trường.”
“Như thế, chẳng bằng lưu lại hy vọng cho các ngươi, nếu tiểu hữu trưởng thành thành công chắc hẳn những Tà Linh đáng ghét kia sẽ có biểu hiện rất đặc sắc!”
“Một người trong cơ thể nội ẩn chứa mười loại kỳ vật thiên địa, bất kỳ ai đối địch với ngươi chỉ e về sau sẽ cảm thấy ngủ cũng bất an.”
Kim Ô Đại đế nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói: “Hơn nữa chinh chiến tám vạn năm, bản đế thật sự cũng đã mệt mỏi rồi.”
“Quay về luân hồi, từ lúc thiếu niên lại một lần nữa đi trên con đường vô địch có lẽ cũng sẽ mang cho bản đế thể nghiệm mới, nói không chừng có thể tiến thêm một bước.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất