Chương 689: Bí mật của Tiên giới, lý tưởng của Thẩm Thiên (3)
Thẩm Thiên có thể cảm nhận được rõ ràng khi Kim Ô Đại đế nói câu này dường như cũng gỡ được gánh nặng nào đó xuống, ngữ khí cũng lập tức nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Cho nên, nguy cơ này kết thúc đơn giản vậy sao?
Thần Tiêu Thánh Chủ vui mừng nhìn Thẩm Thiên, không hổ là Thiên nhi, không hổ là mệnh cách vô thượng Tiềm Long thăng thiên.
Ngay cả Đại đế cũng mặc cảm, nói mình chỉ là binh tốt ở Tiên giới, còn tư chất của Thiên nhi đủ để sánh với thiên kiêu vô thượng Tiên giới, hy vọng sau này sẽ trở thành nhân vật thủ lĩnh trên Tiên giới.
Đây đâu chỉ là có tư thái Đại đế? Đây quả thực là tư thái Tiên Vương!
Ừm, sau này khi nhắc về đệ tử Thẩm Thiên của ta là phải nói có tư thái Tiên Vương!
Tên đồ đệ có tư thái Đại đế của Tử Phủ Thánh chủ kia là cái quái gì chứ!
Ôi ôi ôi ôi ôi ôi~
Còn về Bích Liên Thiên tôn thì trong lòng âm thầm hài lòng: Trước kia vì che giấu bản thân, lão đạo ta bất đắc dĩ bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội ôm đùi sư điệt?
Cũng may lần này đã che chở cho hắn trước mặt Đại đế, đã tạo thêm nhiều thiện cảm hơn với Thiên nhi.
Hì hì, sau này đi theo Thiên nhi ra ngoài lịch luyện, cơ duyên chắc chắn rất lớn!
Thẩm Thiên nhìn Kim Ô Đại đế, chân thành nói: “Đế quân tiền bối, xin yên tâm đi luân hồi. Đợi Thẩm mỗ bước lên Đế lộ, bảo vệ ổn thỏa ngũ vực, trấn sát hết thảy kẻ địch trên thế gian.”
Tà Linh vực ngoại cũng muốn đến tham gia náo nhiệt? Vậy thì đánh!!!
Thẩm Thiên cũng sẽ không để mặc ngũ vực rơi vào nguy nan, dù sao ở đây cũng có rất nhiều sư đệ, sư muội đáng yêu cần được bảo vệ.
Nếu thế giới rơi vào hạo kiếp thì hắn biết ké cơ duyên ở đâu chứ?
Ừm, phải!
Đợi Thẩm mỗ bước lên Đế lộ sẽ bảo vệ ngũ vực, trấn sát hết thảy kẻ địch trên thế gian!
Khụ khụ.
Đương nhiên, trước khi bước lên Đế lộ thì cứ phải luồn cúi cái đã!
Dù sao bây giờ bổn Thánh tử vẫn chỉ là một Kim Đan kỳ yếu đuối bất lực mà thôi.
Trận đại kiếp nạn này ngay cả Đại đế còn không thể lo được cho thân mình, bị diệt sát như tiểu lâu la.
Dù hắn có bản lĩnh chiến đấu vượt cấp mạnh một chút, có thể Kim Đan giết Thiên tôn, Nguyên Anh giết Thánh nhân nhưng cũng không thể nào đánh Đại đế được!
Vậy không được... ít nhất phải Hóa Thần trước, Độ Kiếp trước rồi tính sau.
Vững vàng một chút, phát triển hèn mọn không bao giờ sai.
Còn về mấy câu chính nghĩa lập đại nghiệp ấy hả?
Haha, thì phải để Kim Ô đại đế tiền bối nhìn thấy thái độ của mìNgũ Hành chứ!
Hậu bối hắn đây đã lập ra ý nguyện hoành tráng như vậy, Kim Ô Đại đế không thể nào lại trở mặt đoạt xá hắn được đúng không!
Nói không chừng lão ca này vui vẻ lại đem toàn bộ gia sản của mình giao hết cho bổn Thánh tử thì sao!
Dù sao chín người con trai của Kim Ô Đại đế đều chết rồi, phải đưa đi luân hồi rồi, gia nghiệp lớn như vậy dù sao cũng phải tìm người thừa kế chứ!
“Rất tốt, tiểu hữu có giác ngộ như vậy, bản đế hổ thẹn.”
“Bản đế đã nói trước, nếu có người có thể siêu độ chín hài nhi của ta, Doanh Châu đảo này sẽ thuộc hết về kẻ đó.”
“Ngoài ra, Đế khí truyền thừa, bí bảo bản đế cất giữ cũng thuộc người đó hết, bây giờ tiểu hữu đã siêu độ bọn chúng thành công rồi thì bổn đế cũng sẽ không nuốt lời.”
Kim Ô đại đế chậm rãi đưa tay phải ra, trong tay áo bay ra một lệnh bài màu vàng đỏ: “Đây là “Doanh Châu lệnh”, sau khi luyện hóa Doanh Châu lệnh, đại trận hộ đảo của Doanh Châu đảo này sẽ do ngươi tùy ý khống chế.”
Doanh Châu lệnh bay vào trong tay Thẩm Thiên, sau khi được nhỏ máu nhận chủ thì tỏa ra kim quang óng ánh.
Lập tức, Thẩm Thiên cảm thấy giữa mình và Doanh Châu đảo lớn như thế này sinh ra mối liên hệ đặc biệt nào đó.
Mối liên hệ này vô cùng huyền diệu thần kỳ, giống như chỉ cần một ý niệm, hắn đã có thể điều khiển rất nhiều trận pháp trên đảo, khống chế tất thảy mọi thứ trên đảo!
Thẩm Thiên nhẹ nhàng vuốt ve Doanh Châu lệnh, ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.
Lệnh bài này nơi tay, nói cách khác từ nay về sau, bản Thánh tử cũng coi như chủ đảo!
Xây vài cảnh điểm du lịch, vài phòng view biển bán, ngày ngày cầm cần ra câu cá, ngắm các tiểu tỷ tỷ mặc bikini trên bờ cát
Những ngày tháng như vậy chỉ nghĩ thôi cũng thấy đắc ý rồi!
Ừm, thoải mái quá!
Kim Ô đại đế cũng không biết, Thẩm Thiên đã chuẩn bị phát triển đạo trường của ông ta thành điểm du lịch rồi.
Ông ta ung dung nói: “Ngoài ra, tương lai ngũ vực và tiên giới sẽ nghênh đón một đợt đại loạn, tiểu hữu là người kỳ tài ngút trời như vậy nhất định sẽ là nhân vật thủ lĩnh trong trận chiến này, e rằng sẽ gặp phải nguy cơ vô tận.”
“Trước khi phi thăng bản đế từng thu hoạch được hai trang truyền thừa vô thượng, cao thâm mạt trắc, thần diệu phi phàm, cho dù đặt ở tiên giới tuyệt đối cũng là truyền thừa vô thượng.”
“Đáng tiếc truyền thừa này bị thiếu chương Trúc Cơ của nửa phần trên, trong tay bản đế không cách nào phát huy uy lực mạnh nhất.”
“Bây giờ, bản đế sắp luân hồi, môn truyền thừa này không nên bị đoạn tuyệt nơi bản đế, giờ ta sẽ tặng lại cho tiểu hữu!”
“Chỉ hy vọng sau này tiểu hữu có thể tập hợp đủ môn truyền thừa này, có thể ngăn được cơn sóng dữ trong trận chiến tương lai!”
Vừa dứt lời, trong Đế ảnh cao lớn bay ra hai trang cổ kinh màu vàng đỏ.
Kích thước, màu sắc và khí tức giống như Huyết Thần kinh ban đầu Thẩm Thiên lấy được trên người Huyết Văn Đạo nhân, rõ ràng là có cùng một nguồn gốc.
Lập tức, trên mặt Thẩm Thiên lộ vẻ vui mừng.
Vì tu luyện, khí tức trong cơ thể hoàn toàn được che giấu, cho dù là Kim Ô Đại đế cũng không thể nào phát giác được khí tức Huyết Thần kinh trong cơ thể hắn.
Nhưng không thể phủ nhận, tờ thứ nhất và tờ thứ hai chương Trúc Cơ thực sự là đang ở trên người Thẩm Thiên.
Giờ phần hắn đang thiếu là trang thứ ba và trang thứ tư!
Tổng cộng chia ra làm hai chương thượng, hạ, mỗi chương có hai trang. Trong tay Thẩm Thiên chính là chương thượng, chương cơ bản.