Chương 703: Hư không loạn lưu, Bất Tử Hoàng Hậu! (3)
Bởi vậy thân ở không gian hư vô, Thẩm Thiên có thể có khoái cảm du long nhập hải, rong ruổi ngao du.
Nếu có người nhìn thấy màn này chắc chắn sẽ phải nghẹn họng nhìn trân trối.
Từ xưa đến nay, nào có tu sĩ Niết Bàn cảnh nào dám can đảm dạo chơi trong không gian hư vô như vậy?
Nơi này là hư không loạn lưu, là nơi chư Thánh đều phải kiêng kỵ đấy.
Sức mạnh pháp tắc cuồng bạo đủ để xé nát người ta, còn ẩn giấu bên trong đủ các loại nguy hiểm.
Chỉ cần hơi không cẩn thận một chút nói không chừng sẽ bị trục xuất tới hư không vô ngần, vạn pháp tịch diệt, vậy thì sẽ chết chắc.
“Ầm ầm!”
Đúng lúc này, một cỗ ám lưu hư không vô cùng mênh mông phun đến giống như con sóng lớn đang lật úp tới.
“Đúng lúc có thể mượn cỗ sức mạnh này để tìm hàng rào hư không, nói không chừng có thể tìm được lối ra.”
Trong lòng Thẩm Thiên vui mừng, có rất nhiều con át chủ bài trong tay nên hắn không sợ pháp tắc ở đây.
Hư không loạn lưu đủ để Thánh nhân sợ hãi có thể thành xe để hắn đi nhờ.
Bởi vậy Thẩm Thiên không lùi bước mà chủ động nghênh đón, đón nhận sức mạnh của mạch nước ngầm này rồi nhanh chóng độn ra phía xa.
Quả nhiên, dưới sự thôi thúc của hư không loạn lưu, tốc độ của Thẩm Thiên nhanh hơn gấp vô số lần, tốc độ trước đây còn lâu mới có thể sánh kịp.
Nhưng cùng với tốc độ tiến lên phía trước trở nên nhanh hơn, Thẩm Thiên cũng cảm thấy có chút gì đó không ổn.
Hình như hơi... hơi chóng mặt rồi.
“Trong hư không loạn lưu này sao lại còn có cả công kích tinh thần?”
“Ồ, cảm giác này.”
“Rất buồn nôn...”
“Bổn Thánh tử say xe rồi.”
Trong tình huống đầu óc choáng váng, Thẩm Thiên theo hư không loạn lưu càng chạy càng xa.
Một bên khác.
Trong hư không loạn lưu vô tận xuất hiện kiếp lôi kinh thế.
Lôi mang chấn động cuốn sạch ba ngàn dặm như muốn hủy diệt trời đất mở lại hỗn độn.
Dưới kiếp lôi này có một bóng dáng đứng sừng sững giữa hư không.
Rõ ràng đây là một cường giả đỉnh cao đang độ kiếp.
Nế có cường giả đứng đầu ngũ vực ở đây, nhìn thấy cỗ thần uy này chắc chắn có thể vừa nhìn liền nhận ra ngay.
Lúc này, người độ kiếp chính là Yêu vương đứng đầu Nam Cương, Bất Tử Hoàng Hậu của Bất Tử Hoàng tộc!
Đó là thiên kiêu tuyệt đại của Nam Cương, trong trận chiến vạn năm trước đã tạo ra uy danh hiển hách, là tử địch với Ngao Băng trưởng công chúa của Hắc Long tộc!
Điểm khác biệt của hai người là vạn năm trước Ngao Băng xảy ra chuyện ngoài ý muốn đã ngã xuống, bỏ lỡ mất vạn năm tuế nguyệt.
Còn Bất Tử Hoàng Hậu trong một vạn năm qua đã vừa hát vang vừa tiến về phía trước, sớm đã đạt tới cảnh giới vô thượng mà bất kỳ chí cường giả ngũ vực nào cũng không dám coi thường.
Cho dù lôi kiếp phát tiết, Bất Tử Hoàng Hậu vẫn đứng vững như Thái Sơn, mặc cho lôi kiếp tẩy lễ.
“Xoẹt!”
Đúng lúc này, tình huống bất ngờ xảy ra.
Trong hư không loạn lưu vô tận, một kiếm quang bạch ngân bắn ra, xuyên qua hư không vô tận xẹt ngang đến.
Đó là một đạo kiếm ý kinh thế lâm cửu tiên, đăng chí điện.
Những nơi nó đi qua, ngay cả mảnh vỡ không gian cũng vỡ nát theo, hoàn toàn hóa thành hư vô.
“Ồ?”
Bất Tử Hoàng Hậu còn chưa kịp phản ứng đã thấy đạo kiếm quang này xuyên qua, chém lôi kiếp giữa vòm trời thành hư vô.
Ngay sau đó, một tia dư ba của đạo kiếm quang này đã cuốn về phía Bất Tử Hoàng Hậu.
Né?
Căn bản không thể né được!
May mà đạo kiếm quang này không nhắm vào Bất Tử Hoàng Hậu mà chỉ có một tia dư ba cuốn tới.
Nhưng dù cho là như vậy thì uy năng vô thượng đó vẫn khiens Bất Tử Hoàng Hậu phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trong chốc lát trở nên uể oải.
Trong cơ thể của Bất Tử Hoàng Hậu, hỏa diễm hừng hực phun ra ngoài lượn lờ quanh thân nàn ta tán ra khí thế khủng bố.
Trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng ta lộ ra một tia nghiêm túc, giờ nàng ta đã độ kiếp đến thời kỳ mấu chốt, công pháp, trật tự, sức mạnh trong cơ thể đều ở trạng thái cân bằng cực kỳ vi diệu.
Mà sự cân bằng này lại hoàn toàn sụp đổ trước một kiếm kia.
Nàng ta cảm thấy sức mạnh cuồng bạo kia trong cơ thể mình lúc này đã không thể áp chế nổi rồi.
“Trấn cho bổn cung!”
Bất Tử Hoàng Hậu lạnh lùng mở miệng, ngự động sức mạnh toàn thân chuẩn bị ngăn chặn hỏa diễm bạo động trong cơ thể.
Chỉ tiếc dường như hiệu quả cũng không quá rõ ràng.
“Xoẹt!”
Hỏa mang phun ra, Nam Minh Ly Hỏa hoàn toàn phun trào.
Liệt diễm cuồn cuộn úp tới hoàn toàn bao phủ Bất Tử Hoàng Hậu.
“Ngâm!”
Nhưng sau đó một tiếng phượng gáy trời xanh, thần ảnh Phượng Hoàng to lớn hiện lên giữa hư không vô tận.
Trong cơ thể Bất Tử Hoàng Hậu, một đạo thần hỏa khác phun ra, khí thế rộng lớn không ngừng, áp chế Nam Minh Ly Hỏa xuống.
“Trấn áp!”
Bất Tử Hoàng Hậu khẽ quát, thu hết hai loại hỏa diễm vào trong cơ thể mới khiến cho dị tượng kinh khủng dần dần tản đi.
Nhưng lúc này, con ngươi của nàng ta lại càng trở nên yêu dị hơn, bên trong hình như có hai loại hỏa diễm khác biệt đang thiêu đốt.
Đây rõ ràng là hiện tượng tẩu hỏa nhập ma.
Cách đó không xa, một đạo lưu quang đang nhanh chóng tiến về phía này.
Đó chính là Đế khí Kim Ô Đại đế tặng cho Thẩm Thiên: Thái Dương Thần Lô.
Dưới sự thôi thúc của hư không loạn lưu, Thẩm Thiên cảm thấy đầu ong oang, vô cùng choáng váng.
Cuối cùng, hắn đành lấy Thái Dương Thần Lô ra, cho mình vào trong Thần Lô để giảm bớt cảm giác choáng váng.
Có điều Thẩm Thiên không biết cuối cùng cỗ hư không loạn lưu này sẽ đi theo hướng nào.
Chỉ có thể nước chảy bèo trôi thôi...
Trong hư không loạn lưu, hỏa diễm chói lọi tựa như đóa hoa nở rộ. Bất Tử Hoàng Hậu hai mắt nhắm chặt, xếp bằng giữa hư không, khí thế to lớn.
Trong cơ thể nàng ta, hai cỗ hỏa diễm kinh khủng không ngừng đan xen, va chạm, kích thích ra từng đợt sóng.
Mặc dù Bất Tử Hoàng Hậu toàn lực vận công, nhưng Nam Minh Ly Hỏa bạo động vẫn tiếp tục xao động như muốn đốt Bất Tử Hoàng Hậu thành tro.
Đây chủ yếu là vì Nam Minh Ly Hỏa mà Bất Tử Hoàng Hậu đang nắm giữ thực sự quá cường đại.