Chương 71: Tuyệt thế thần khoáng, chín đạo lôi kiếp (1)
...
Tống chưởng quầy cầm dụng cụ cắt gọt tính chất đặc biệt dùng trong mở khoáng, đi tới trước Chu Văn khoáng.
Thẳng thắn nói, đã vài chục năm ông ta không tự mình mở khoáng rồi.
Ông ta hít sâu một hơi rồi chém một đao.
Đao thuật mở khoáng cũng ông ta vô cùng khéo léo.
Theo đao không ngừng chém, từng mảnh da đá bị lột ra.
Khối linh thạch vốn cao lớn cỡ một người cũng đanh thu nhỏ lại nhanh chóng.
Trương Vân Hi nhìn khối linh khoáng thạch kia trong lòng không hề chấn động.
Nàng rất tin tưởng vào thực lực và nhãn lực của chính mình.
Cho dù là tông sư linh mạch Nguyên Anh kỳ cũng không thể chê lấp được cảm giác của nàng.
Nếu nàng không cảm nhận được Thẩm Thiên dùng thần thức kiểm tra thì tức là Thẩm Thiên không hề kiểm tra.
Dưới tình huống này, nàng hoàn toàn không cách nào tưởng tượng Thẩm Thiến thấy báu vật trong khoáng thế nào.
Thẩm huynh, tướng mạo cùng tâm địa của ngươi không phải dạng xấu.
Bản cô nương không cho phép chưởng quầy ác ma này dẫn ngươi đi lạc lối.
Đúng vậy, lúc này trong mắt Trương Vân Hi.
Thẩm Thiên là người giả vờ mở khoáng giúp cho Tống chưởng quầy.
Nàng phải giúp Thẩm Thiên, quay đầu là bờ.
Tuyệt đối không thể cùng Tống chưởng quầy sai lại càng sai.
...
Khoáng thạch càng nhỏ lại, mọi người càng cảm giác có gì không đúng.
Thẩm Thiên chậm rãi đi tới trước cửa sổ Thiên Linh Hiên, ngước nhìn bầu trời đêm.
Đã thấy bầu trời Vạn Linh Viên lúc này, mây đen hội tụ dày đặc.
Sấm rền cuồn cuộn, mây nơi này vừa dày đặc vừa quay cuồng.
Lá cờ Vạn Linh Viên dựng đứng bay phấp phới!
Tựa như gió thổi mưa giông trước cơn bão!
Vù!
Gió lớn nổi lên!
Trên bầu trời Vạn Linh Viên mây đen xoay vần.
Lúc này vốn đã là lúc hoàng hôn, sắc trời ảm đạm.
Sau khi mây đen ùn ùn cuốn đến thì bầu trời lập tức trở nên đen kịt.
Trời đất như hoàn toàn rơi vào bóng tối, không có một tia ánh sáng.
Bầu không khí vô cùng ngột ngạt bao phủ phương viên mấy trăm dặm xung quanh Vạn Linh Viên.
Tất cả các yêu thú đều đang run rẩy, bọn chúng nằm co ro run lẩy bẩy.
Dường như chúng cảm nhận được uy áp đáng sợ chí cao vô thượng.
Dãy núi phát ra tiếng u u, đại thụ che trời lay động, cây cỏ rậm rạp nhảy múa như sóng nước.
Cuồng phong phần phật cuốn lấy mây vần vũ mãnh liệt, âm thanh chấn động trời cao giống như tiếng rồng gầm hổ khiếu.
Chợt...
Bầu trời thay đổi rồi!
Một tia chớp chợt hiện lên!
Giữa trời đất bắn ra một tia hào quang vạn trượng!
Sấm chớp màu bạc kia giống như Thần Long xuất hiện.
Nó xé rách sắc đen của trời đất, xé rách mây đen dày đặc.
Giờ khắc này, nó chính là ánh sáng rực rỡ nhất giữa trời đất.
Sau khi kinh trập xuất hiện, tiếng sấm cũng nối nhau kéo tới.
Xoẹt!
Một tiếng sấm chấn động trời đất giống như vang lên sát bên tai.
Ngay sau đó, phía chân trời bắt đầu dày đặc điện quan, mây đen ào ào tới, tốc độ trở nên nhanh hơn.
Ngàn vạn tia điện quang màu bạc đan xen với nhau hình thành một lưới lôi điện màu bạc cực kỳ to lớn.
Càng ngày càng nhiều sấm chớp không ngừng dung hợp lại cùng nhau lặng lẽ ngưng tụ thành một con Bạch Hổ sấm chớp.
Giữa mây đen dày đặc phía bên kia cũng lờ mờ xuất hiện sấm chớp màu xanh tím giữa các đám mây.
Từng đạo lôi điện màu xanh tím uốn lượn khúc chiết, mạnh mẽ hữu lực, rất giống một con Thương Long!
Đây chính là hổ đi kèm gió rồng đi kèm mây mà người ta thường nói, và giờ phút này nó đã xuất hiện trên bầu trời Vạn Linh Viên.
Gió mây cùng xuất hiện, rồng hổ cùng kéo đến giống như sắp đụng vào nhau ngay lập tức/
...
Dị tượng này đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Tống chưởng quầy cũng không khỏi dừng lại động tác đang làm.
Trương Vân Hi thấy Thẩm Thiên im lặng đứng trước bệ cửa sổ, lúc này, áo trắng trên người hắn đang bay phấp phới trong gió mạnh.
Hắn đón ngọn gió lớn, những sợi tóc tùy tiện nhảy múa giống như những cọng cỏ trong gió táp.
Thỉnh thoảng lại có từng đạo sấm chớp xẹt qua trời xanh, ánh sáng chiếu xuống gương mặt bình tĩnh của Thẩm Thiên.
Thánh nữ Thần Tiêu Thánh địa Trương Vân Hi nhìn gương mặt lộ vẻ suy nghĩ sâu xa của nam tử nhẹ nhàng kia mà không khỏi ngây dại.
Nàng ta cảm thấy có lẽ mình thật sự hiểu nhầm Thẩm Thiên rồi.
Người có khí độ như vậy sao có thể làm chuyện môi giới khoáng được?
Huống hồ Trương Vân Hi nhìn thấy sấm sét không ngừng thay đổi trên bầu trời, nhìn Chu Văn khoáng chỉ còn lại bằng quả dưa hấu kia, nàng ta cứ cảm thấy giữa hai thứ này hình như có liên quan gì đó.
Mặc dù ngay cả Trương Vân Hi cũng cảm thấy điều này nghe rất buồn cười.
Chỉ là một khối linh khoáng thạch sao có thể khiến sấm sét giữa trời đất hóa thành rồng hổ được?
Nhưng lúc này trong lòng nàng ta lại không thể kìm ném được suy nghĩ này, muốn kìm chế cũng không được.
...
Hít sâu một hơi, Trương Vân Hi chậm rãi đi đến trước mặt Thẩm Thiên, dò hỏi.
“Thẩm huynh, Chu Văn khoáng này sắp mở ra rồi, sao huynh không xem tiếp?”
Thẩm Thiên mỉm cười, nhìn Tống chưởng quầy và Chu Văn khoáng vẫn chưa mở xong cách hắn chừng mười mét.
Hắn bình tĩnh nói: “Khi bần đạo chọn trúng viên linh khoáng thạch này thì kết quả đã nắm chắc trong lòng rồi.”
Thẩm Thiên chỉ lên lôi điện hình rồng màu xanh tím và lôi điện hình hổ màu trắng bạc trên bầu trời, khóe miệng hắn khẽ nhếch lên:
“Tiên tử nhìn đi, hai đạo lôi đình này bắt đầu giao thoa với nhau rồi.”
Quả nhiên, trên bầu trời lôi điện hình rồng màu xanh tím và lôi điện hình hổ màu trắng bạc đã bắt đầu va chạm vào nhau.
Cùng với những lôi đình không ngừng va chạm, giao phong, từng tia quang điện màu vàng đang diễn sinh.
Trong tầng mây, những quang điện màu vàng lan tràn khắp bốn phương tám hướng, tản mát ra uy áp tôn quý.
Bầu trời đen như giội mực kia bị xé rách, từng đạo kim quang chợt lóe lên.
Càng ngày càng có nhiều tia lôi đình màu xanh tím và lôi đình màu trắng bạc bắt đầu dung hợp lại cùng nhau.
Càng ngày càng nhiều quang điện màu vàng diễn sinh, dần dần quy lại thành một.
Cuối cùng, giữa bầu trời vô tận kia ngưng tụ ra một Thái Cực Đồ kim sắc.
Quang điện kim sắc vô cùng vô tận đang không ngừng nhảy múa lấp lóe trên Thái Cực Đồ kia.
Ánh sáng đó như một vầng mặt trời kim sắc xuất hiện giữa bóng đêm vô tận.
Nó xua tan đi bóng đen, dùng lôi đình kim sắc quét sạch tất cả tà uế.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn lên trời với ánh mắt ngưỡng mộ.
Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm Thái Cực Đồ kia.
Bọn họ đều biết có một cơ duyên kinh trời sắp xuất thế!
...
Đột nhiên!
Trong Thái Cực Đồ kia bắn ra một đạo lôi quang kim sắc.
Tốc độ lôi quang cực nhanh tựa như tia chớp xé rách vùng trời này.
Nó mang theo phong mang đáng sợ với khí thể không thể đỡ nỗi giáng xuống mặt đất trong nháy mắt.
Ầm!
Nóc nhà của Thiên Linh Hiên ngay lập tức bị đánh ra một lỗ thủng to ba mét vuông.