Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 716: Thanh Đế: Đánh ta, dốc hết sức đánh ta đi! (1)

Chương 716: Thanh Đế: Đánh ta, dốc hết sức đánh ta đi! (1)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
Không chỉ có được hai loại thiên địa kỳ vật thuộc tính mộc, lại điều khiển được ba loại thần hỏa cực phẩm, đơn giản ngươi sinh ra để luyện đan đó!
Còn cả hỗn độn chi khí…
Đây là thứ bổn Đế theo đuổi cả đời!
Thanh Đế tâm thần chấn kinh, đồng thời cũng tràn đầy vui sướng.
Có vẻ như vận khí của bổn Đế đã tốt hơn rồi!
Không ngờ lần đầu tiên mở mộ Thanh Đế đã gặp được nhiều người có duyên có thiên phú tuyệt luân như vậy.
Không nói đến thể chất biến thái của Thẩm Thiên, chỉ xét riêng linh lung thánh thể của cô bé này, từ mười vạn năm trước cũng coi như thuộc nhóm đầu rồi.
Còn tiểu phượng hoàng của Bất Tử Hoàng tộc kia nữa, mặc dù kém một chút, trong cơ thể không có năng lượng thuộc tính mộc, nhưng cũng coi như không tệ.
Chẳng lẽ truyền thừa đan đạo của bổn Đế đã có thể phát dương quang đại rồi sao?
“Thể chất của các ngươi tạm thời phù hợp với yêu cầu của bổn Đế.”
“Tiếp theo là vòng khảo hạch thứ hai.”
“Khảo nghiệm thứ hai là thiên phú luyện đan của các ngươi.”
“Con đường luyện đan không chỉ cần có thể chất phù hợp còn cần có thiên phú luyện đan.”
Thanh Đế trấn định giải thích vòng khảo nghiệm thứ hai cho mọi người.
“Nơi này có một trăm lẻ tám bức bích họa luyện đan, ghi lại một trăm lẻ tám loại thủ pháp luyện đan của bổn Đế.”
“Các ngươi có ba ngày thời gian, có thể cảm ngộ thả thích, trong vòng ba ngày này sẽ không có bất kỳ kẻ nào quấy rầy các ngươi.”
“Chỉ cần các ngươi tu thành đủ nhiều thủ pháp luyện đan là có thể được bổn Đế công nhận.”
Thanh Đế vung tay lên, hoàn cảnh xung quanh chớp mắt đã thay đổi.
Trước mặt ba người hiện ra một vách đá vô cùng to lớn.
Trên vách đá ấn khắc một trăm lẻ tám bước bích họa, ghi lại một trăm lẻ tám thủ pháp luyện đan cao thâm mạt trắc.
Phải biết Thanh Đế chính là đệ nhất Đế của đan đạo, thủ pháp luyện đan của ông ấy có thể nói là đăng lâm cực cảnh, mức độ trân quý hoàn toàn có thể so sánh với Đế Kinh.
Những bức bích họa kia lượn lờ mờ mịt, hình vẽ sinh động, dường như trong đó có diễn hóa ra thiên địa, ảo diệu khó lường.
“Một trăm lẻ tám loại tư thế…. à thủ pháp luyện đan sao?”
“Nhiều như vậy sao?”
Hai hàng lông mày của Thẩm Thiên nhíu lại, hắn chưa từng tiếp xúc với luyện đan, không hiểu rõ lắm về thủ pháp luyện đan trong đạo môn.
Nhưng không thể nghi ngờ về sự cường đại của luyện đan thuật đối với các tu tiên giả ở ngũ vực.
Thử nghĩ một chút xem, khi ngươi đang chém giết với kẻ khác đến chết đến sống, thế lực song phương lại ngang ngửa nhau, khó phân thắng bại, tới mức lưỡng bại câu thương.
Lúc này, đối phương đột nhiên móc ra một viên đan dược phục sinh hồi máu cấp tốc, ngươi có tuyệt vọng hay không?
Đay không phải đan, mà là mệnh đó!
Đương nhiên, với Thẩm Thiên, đan dược bình thường không có mấy tác dụng.
Năng lực ngũ hành tương sinh trong cơ thể hắn vốn đã cực kỳ cường đại, có thể tự xưng là kỹ năng buff siêu hạng.
Lại thêm tham quang thần thủy và niết bàn thánh dịch chất thành tấn nữa, đây đều là thánh phẩm chữa thương, không kém đan dược đỉnh cao chút nào.
Có thể nói, Thẩm Thiên tuyệt đối là một nam nhân đã thoát ly khỏi cuộc sóng của thú cấp thấp phải cắn thuốc rồi.
Nhưng hắn vẫn coi trọng những thủ pháp luyện đan này.
Chủ yếu là vì trong tay hắn đang tồn một đống thảo dược chất đó, đều là tìm được từ trong các bí cảnh, đang chồng chất trong không gian giới chỉ rồi.
Những bảo dược này vô cùng trân quý, bất kỳ gốc nào cũng đủ để khiến một đám tu sĩ tranh cướp nhau đến mức đầu rơi máu chảy.
Nhưng mà với Thẩm Thiên thì tác dụng của những bảo dược này lại không lớn, bình thường cũng chỉ xem như rau củ hoa quả ăn giải khát tráng miệng sau bữa ăn mà thôi.
Thế nhưng hiện giờ thuật luyện đan này xuất hiện lại khiến cho hai mắt Thẩm Thiên tỏa sáng.
Nếu hắn học được thuật luyện đan là có thể luyện chế hết số bảo dược này thành đan dược.
Khẳng định cảm giác sẽ hơn hẳn ăn trực tiếp nhỉ?
Huống hồ, cho dù Thẩm Thiên ăn không hết, còn có thể đem đi tặng người khác cơ mà.
Nhiều lễ thì không bị trách, sau này gặp được người có khí vận tốt, thì đưa ra chút linh đan diệu dược làm quà làm quen là được rồi.
Chẳng phải kế hoạch thu hoạch rau hẹ của bổn Thánh tử sẽ càng thuận tiện hơn rất nhiều sao?
Nghĩ vậy, Thẩm Thiên lập tức cảm thấy tràn trề phấn khởi.
Thuật luyện đan này, bổn Thánh tử học chắc rồi!

“Bắt đầu khảo nghiệm!”
Tiếng nói của Thanh Đế vừa vang lên, xung quanh lập tức chìm trong tĩnh lặng, một trăm lẻ tám bức bích họa cùng tản mát ra đạo vận diễn hóa những gì tinh diệu nhất của thuật luyện đan.
Thạch Linh Lung là người đầu tiên khoanh chân ngồi xuống, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn lên bức bích họa trên vách đá, suy nghĩ khổ tu.
Tay nàng không ngừng chuyển động phác họa ra tràng cảnh một bộ luyện đan, đang diễn kỳ ra thủ pháp luyện đan trong bích họa.
Nàng không ngừng luyện tập một chút, cũng dần thuần thục thủ pháp luyện đan này.
Thời gian dần dần trôi qua, thủ pháp nàng thi triển cũng càng thêm thành thạo, tư thế ưu mỹ, dường như đã hòa làm một với thiên địa đại đạo.
Bỗng nhiên toàn thân Thạch Linh Lung tỏa sáng rực rỡ, một đạo ánh sáng dâng lên từ sau lưng nàng, hào quang tỏa sáng bốn phía.
Hào quang phiêu miểu giữa hư không, không ngừng diễn hóa ra cảnh tượng luyện đan, khiến cho thần quang quanh thân thể nàng càng sáng chói hơn.
Mười ngón tay nàng múa như bay, hào quang sáng nhòa như muốn đoạt đi tạo hóa của thiên địa.
“Thiên phú của nữ oa này không tồi, chỉ một nén nhang đã có thể lĩnh ngộ được thủ pháp luyện đan trong bức bích họa thứ nhất.”
Thanh Đế gật gù. Ông ấy có thể nhìn ra được Thạch Linh Lung vốn có chút căn cơ luyện đan.
Mà nàng lại có đại đạo vạn linh bên cạnh linh lung thánh thể có ngộ tính lớn lao gia trì mới có thể cảm ngộ nhanh như vậy.
“Không biết cuối cùng nữ oa này có thể cảm ngộ ra bao nhiêu.”
Trong ánh mắt Thanh Đế ẩn chứa chờ mong nồng đậm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất