Chương 750: Thiên đạo bất công!!! (4)
Trong chốc lát, bầu trời nứt ra, từng đạo kiếp lôi màu vàng rực rỡ đổ xuống ngưng tụ thành Lôi Thú thập Phương ập xuống chỗ Bích Liên Thiên tôn.
Kiếp lôi màu vàng hóa thành thần long đang gầm thét, co đuôi rồng to lớn lại đánh nát hư không vô tận rồi quất về phía Bích Liên!
Có tia hóa thành Bạch Hổ đánh nát trời xanh, giơ móng hổ to lớn lên đánh vỡ pháp tắc trời đất chụp về phía Bích Liên!
Còn có Chu Tước, Kỳ Lân, Huyền Vũ...
Kiếp lôi kinh khủng tầng tầng lớp lớp đánh ra khiến bầu trời vỡ nát, tất cả đều lao về phía Bích Liên!
Ba Bích Liên lập tức dựng đứng tóc gáy trong chốc lát, con mắt trừng to nói: “Gặp phải quỷ rồi!”
“Mười đánh ba? Các ngươi có biết công bằng là gì không vậy?”
Ầm!
Trong chốc lát, sấm sét đánh ra, điện xà bay múa khiến bầu trời rơi vào biển sét vô tận!
Ba Bích Liên trong nháy mắt bị kiếp lôi vô tận bao bọc, uy thế chấn động trời đất!
“Khốn kiếp, dám bổ lão đạo, lão đạo liều mạng với ngươi!”
“Đừng, tên Lôi Long khốn kiếp đi đâu vậy?”
“Ố! Đừng bổ xuống chỗ này!”
“A!”
“Sư đệ cứu ta!”
“A! !
“Lão đạo không làm màu nữa đâu!”
“A!!!”
Tiếng thét thảm truyền khắp bầu trời một hồi lâu vẫn chưa tan hết!
Sau một lúc lâu, trong vòm trời lôi kiếp cuối cùng cũng đã trút xong.
Hình tượng lúc kiếp vân tiêu tan cực kì sinh động, cực kỳ giống với kẻ thắng nghênh ngang rời đi, thậm chí còn hơi đắc ý.
Còn bóng dáng Bích Liên Thiên tôn cũng từ trên bầu trời chậm rãi bay xuống.
Toàn thân lão run rẩy, lôi đình màu vàng lờ mờ lưu chuyển, toàn thân cháy đen, ngay cả râu tóc còn bắn ra lửa điện, mang theo mùi thịt thơm.
Bước chân lão đạo tập tễnh đi đến trước mặt mọi người.
Mọi người đều run rẩy nhìn, lúc nãy không phải trông sư bá rất mạnh sao?
Sao lại ra bộ dạng này rồi?
Thẩm Thiên không đành lòng nhìn thẳng, nói: “Sư bá, người không sao chứ?”
Thẩm Thiên nhìn thấy tận mắt Bích Liên Thiên tôn bị thiên kiếp đùa bỡn thê thảm nhường nào.
Sauk hi thiên kiếp tức giận thực sự vô cùng tàn ác, dùng đủ các kiểu chà đạp khiến Bích Liên Thiên tôn suýt chút nữa thì tàn phế.
Cũng may thể cốt lão đạo sĩ này khá cứng rắn lại có thể dược lực Hỗn Độn Bổ Thiên Đan hỗ trợ nên mới miễn cưỡng chống đỡ được.
Nếu không, bổn Thánh tử đã không có sư bá rồi.
Râu Bích Liên Thiên tôn vểnh lên, mạnh miện nói: “Chỉ thế này thôi à? Lão đạo đương nhiên không sao!”
“Lão đạo chỉ muốn dùng kiếp lôi tẩy lễ nhục thân.”
“Bằng không, độ thánh kiếp há có thể làm lão đạo bị thương!”
Ngoài miệng thì lão nói cứng chứ trong lòng không kìm được nghiến răng.
Mọe nó, Thánh kiếp này độc ác quá!
Thật sự chẳng hề để lại cho lão đạo chút thể diện nào!
Nếu không phải lão đạo có nền tảng vững chắc thì e là không thể chịu được rồi.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, trong vòm trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền.
Kiếp vân vô tận lăn lộn như muốn tụ lại đánh xuống thêm lần nữa.
Cơ thể Bích Liên Thiên tôn co rúm lại, vội vàng ngậm miệng, không còn dám phỉ báng thêm nửa câu.
Ừm, lão đạo sợ rồi...
Mặc dù chật vật, nhưng Bích Liên Thiên tôn cũng có thu hoạch cực lớn.
Nhục thể của lão đã trở nên óng ánh sáng long lanh, từng đạo kim mang tràn ngập khắp nơi, ẩn chứa sức mạnh to lớn vô song.
Điều này khiến Bích Liên Thiên tôn cảm thấy được an ủi đôi chút: Cũng không phải bị sét đánh không công!
Có điều sao sư đệ độ kiếp đơn giản thế còn lão đạo lại khó như vậy!
Thiên đạo, thiên đạo bất công!
Thần Tiêu Thánh Địa, trước ngọn núi thánh tử.
Hai bóng người biến thành lôi quang nhảy vọt ở trong thiên địa, làm rối loạn xung quanh.
Các đệ tử Thần Tiêu lần lượt xuất hiện và không khỏi thở dài sau khi nhìn thấy hai bóng người này
Hai người này một phút cũng không thể yên tĩnh!
Không ngờ rằng thánh chủ chỉ mới rời đi có nửa ngày mà họ đã đánh nhau rồi.
Các đệ tử đều đứng xung quanh quan sát mà không một ai nhúng tay vào.
Mọi người đều biết rằng chỉ có thánh chủ và Bích Liên thiên tôn mới trấn áp được hai tên này!
Hai bóng người tỏa ra khí tràng mạnh mẽ, cứ anh rượt tôi, tôi rượt anh và những bóng thần hồng chạy xuyên qua tạo thành một lổ thủng trên bầu trời.
...
Người bị truy đuổi là một đạo sĩ mập mặc áo đạo bào, mặt mày xám xịt.
Mà người đuổi theo hắn ta là một con rùa lớn cả người trắng sáng, mặc một chiếc quần cộc lớn sặc sỡ.
Đạo sĩ mập dáng vẻ chật vật, đạo bào trên người bị rách tả tơi, trên đầu còn nổi một cái bao lớn, chiếc đầu sừng cao chót vót.
Chẳng qua, dù cho hắn ta đang trốn chạy nhưng miệng vẫn không ngừng kêu gào: "Con rùa lông trắng dám đuổi theo đạo gia, có tin ta dùng Chưởng Tâm Lôi nướng chín ngươi hay không?"
Hai người này chính là Bạch Đế và Nhạc Vân Đức.
Sau khi rèn luyện ở Doanh Châu đảo thì một người và một rùa được Thần Tiêu thánh chủ mang về Thần Tiêu Thánh Địa.
Chủ yếu vẫn là hai tên này thật sự quá ồn ào.
Một tên nghề nghiệp chính là ăn trộm mộ, thậm chí còn đào cả phần mộ tổ tiên của Châu mỗ Thánh Địa lên, suýt chút nữa đã gây ra cuộc đại chiến cho Thánh Địa.
Một con rùa cũng không phải là loại lương thiện gì, dựa vào tốc độ nhanh chóng đã liên tiếp lấy trộm linh thuốc của thiên địa, quả thực không làm cho người khác bớt lo lắng.
Chỉ còn nửa tháng là đến lễ kế nhiệm thánh tử, đến lúc đó mọi người khắp nơi đều tới chúc mừng, có rất nhiều nhân vật quan trọng trong các Thánh Địa khác sẽ đi đến Thần Tiêu Thánh Địa.
Lỡ như có người tới cửa tố cáo thì sẽ mất hết cả mặt mũi đó.
Vì lý do an toàn nên Thần Tiêu thánh chủ đã để hai người này ở lại Thần Tiêu Thánh Địa đợi, tránh khỏi việc làm con thiêu thân.
Nhưng cho dù có ở lại Thần Tiêu Thánh Địa chờ đợi thì một người và một rùa này cũng không thể nào yên ổn.
Hai người này vốn không định gặp nhau, nhưng sau khi Thần Tiêu thánh chủ đưa đám người Bích Liên Thiên tôn rời khỏi thì họ đã đánh nhau!