Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 755: Bổ Thiên Đan chắc là có thể chữa rụng tóc (2)

Chương 755: Bổ Thiên Đan chắc là có thể chữa rụng tóc (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
...
Có thần đan bậc này, hắn ta không chỉ có thể điều chỉnh tốt thân thể, nói không chừng còn có thể nhờ việc này nghiên cứu ra cơ giáp mới nhất!
Trong lòng Tần Vân Địch tràn đầy phấn chấn và cảm kích, thánh tử sư huynh lại đối tốt với ta như vậy!
Không chỉ chỉ điểm bến mê cho ta, còn cho ta thần đan vô thượng giúp ta tu hành.
Ta nhất định phải báo đáp ân tình của thánh tử sư huynh thật tốt, phát huy triết lý "nghệ thuật chính là bạo tạc"!
Tần Vân Địch lệ nóng doanh tròng: "Thánh tử sư huynh dạy phải, Vân Địch nhất định sẽ nghiên cứu kỹ, sẽ không phụ kỳ vọng lớn lao của sư huynh!"
Cầm Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, Tần Vân Địch dứt khoát kiên quyết trở lại Kim Liên Đình, tiếp tục nghiên cứu cơ giáp của hắn ta.
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật, hắn phát hiện thằng nhóc này hình như xuyên tạc ý của hắn rồi.
Quả nhiên đường về não của kẻ điên khoa học kỹ thuật cũng không bình thường.
Thôi, kệ hắn ta đi!
Niềm tin nghiên cứu của Tần Vân Địch vượt xa tu luyện.
Mà chỉ có người có niềm tin kiên định mới có thể đi xa hơn trong đạo của mình.
Một đường tu hành cũng là như vậy.
Nếu không có tinh thần gan dạ không biết sợ, anh dũng đi tới thì có khác gì cá mặn đâu chứ?
...
Lúc này, hai ánh sao lóe tới.
Thẩm Thiên nheo mắt nhìn, thấy hai người Bạch Đế và Nhạc Vân Đức trợn to mắt, hốc mắt đỏ bừng.
Rất hiển nhiên, bọn họ thấy Thẩm Thiên cho Tần Vân Địch Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, đỏ cả mắt!
Kim quang dưới chân Bạch Đế lóe lên, xuất hiện trước mặt Thẩm Thiên như một làn khói, nói: "Thằng nhóc này, thứ tốt như vậy không thể quên bổn đế được!"
"Phải biết, bổn đế đã truyền tuyệt học cho ngươi!"
"Đó chính là thần thông vô thượng của bổn đế, ngay cả thằng nhóc Kim Quang kia ban đầu cũng cầu xin ta lâu lắm ta mới dạy cho!"
"Nhưng bổn đế không ngần ngại truyền dạy cho ngươi, từ điều đó là có thể nhìn ra bổn đế đã đối tốt với ngươi bao nhiêu!"
Tuy nói vậy nhưng bầu không khí từ đầu tới cuối tràn đầy mùi chanh.
Đúng vậy, Bạch Đế ghen tị!
Giây phút Hỗn Độn Bổ Thiên Đan xuất hiện, y đã biết đan dược này tuyệt đối không tầm thường.
Thuốc này có thể giúp y lột xác tăng tu vi, nói không chừng có thể thu hồi đạo quả lần nữa.
Đan dược bậc này nhất định là vô thượng đan nghịch thiên cải mệnh, giành được đỉnh cao!
Cho dù như thế nào, Bạch Đế cũng muốn đoạt vô thượng đan bậc này tới tay!
Cho dù là vứt bỏ cái mặt rùa già này của y!
Không chỉ Bạch Đế, Nhạc Vân Đức cũng vậy.
Ánh mắt hắn ta thẳng tắp, nước mắt nước mũi tèm lem nói: "Sư đệ, ta là đại sư huynh ruột của ngươi đó!"
"Đại sư huynh ruột cùng một sư phụ nuôi dạy đó!"
"Sư đệ có thứ tốt không thể quên đại sư huynh ruột ta chứ!"
Trong lòng Nhạc Vân Đức còn chua hơn, đệ tử thân truyền của Thần Tiêu ở đây cũng được tặng Bổ Thiên Đan, mà hắn ta lại không được, sao có thể không ghen tị?
Vì vậy, Nhạc Vân Đức cũng bắt đầu vứt sạch mặt mũi, tiếp tục đòi đan!
Thẩm Thiên: "..."
Mọi người: "..."
Bích Liên Thiên Tôn bên cạnh không nhịn được đỡ trán: Lão đạo gặp phải đối thủ thật rồi.
Hai tên này đúng là mặt dày, nơi này còn có rất nhiều Thần Tiêu đệ tử và trưởng lão đang vây xem kìa!
Nhưng hai tên này không thèm để ý chút nào, vẫn việc ta ta làm như cũ.
Da mặt đúng là dày ngang với da trâu của Thái Cổ Mãng Ngưu, thánh khí cũng không chọc thủng được.
Lão đạo cũng không nhìn nổi!
...
Phải không?
Sao cứ có cảm giác sư chất hình như căn bản không quan tâm tới Hỗn Độn Bổ Thiên Đan này.
Chỉ vì chữa rụng tóc cho thằng nhãi Tần Vân Địch kia mà đã đưa tặng một viên Bổ Thiên Đan.
Nếu là bổn tọa mở miệng không chừng còn có thể được hai viên!
Hỗn Độn Bổ Thiên Đan này dược hiệu thần kỳ như vậy, nếu lão đạo ăn thêm mấy viên há chẳng phải là trực tiếp độ kiếp phi thăng, lập địa thành tiên?
Nghĩ chút thôi đã khiến người ta lâng lâng rồi!
Bích Liên Thiên Tôn động lòng, lão nhao nhao muốn thử, định tìm Thẩm Thiên xin một ít Bổ Thiên Đan!
...
Mà lúc này, Thẩm Thiên đưa hai viên Bổ Thiên Đan cuối cùng cho Bạch Đế và Nhạc Vân Đức.
Chủ yếu là hai tên này da mặt quá dày, thật sự là không đuổi nổi!
Bản thánh tử còn muốn yên ổn tu luyện phát triển!
Đâu có thời gian để bọn họ lãng phí?
Huống hồ, Hỗn Độn Bổ Thiên Đan đối với những người khác vô cùng quý trọng, có thể nói là vô thượng đan!
Nhưng đối với Thẩm Thiên mà nói chẳng qua cũng chỉ vậy thôi, chỉ cần đủ dược liệu, tiện tay là có thể luyện ra.
Chỉ cần mấy ngày, luyện thêm một lò nữa là được rồi.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên trực tiếp dùng Bổ Thiên Đan đuổi hai con người kia đi.
Quả nhiên, sau khi Bạch Đế và Nhạc Vân Đức lấy được Bổ Thiên Đan rồi, trên mặt lập tức nở nụ cười ngây ngô.
Bọn họ nói một tiếng cảm ơn với Thẩm Thiên rồi chạy về tu luyện nhanh như một làn khói.
Vô thượng đan bậc này, làm chậm trễ một khắc luyện hóa nào cũng là lãng phí!
Nói không chừng sẽ còn bị lão đạo sĩ nào đó cuỗm đi!
Vẫn là ăn sớm thì hơn!
...
Thẩm Thiên thở phào nhẹ nhõm, hai kẻ dây dưa quấn người kia cuối cùng cũng đi rồi, cuối cùng có thể an tĩnh một hồi.
Ngay lúc này, Bích Liên Thiên Tôn mặt nở nụ cười, xoa tay đi tới: "Sư chất ngoan, con xem Bổ Thiên Đan nhiều như vậy, không bằng cho lão đạo nếm thử một chút?"
"Lúc trước nuốt quá nhanh, còn chưa nếm ra mùi vị."
"Cho lão đạo thêm mấy viên, để lão đạo thưởng thức kỹ."
Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: "Sư bá, Hỗn Độn Bổ Thiên Đan này chỉ có thể uống một viên, sau đó có uống đan cùng phẩm giai cũng không có hiệu quả gì lớn."
"Huống hồ trên người đệ tử quả thật không còn Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, một viên cũng không còn."
Thẩm Thiên mở tay, đưa chai không ra.
Hắn không ngờ hai kẻ dây dưa mới vừa đi, lại có kẻ còn quấn người hơn tới.
Da mặt Bích Liên Thiên Tôn còn dày hơn hai kẻ kia nhiều!
Ai, bản thánh tử quá khó khăn ~
Mặt già của Bích Liên Thiên Tôn đỏ lên, cười gượng nói: "Đương nhiên lão đạo biết!"
"Lão đạo chỉ là đang đùa tên nhãi con thôi!"
Mọi người đều đỡ trán, Bích Liên sư bá này lúc trước còn nói người khác, mình cũng chẳng khác gì.
Đúng là nỗi xấu hổ của Thần Tiêu!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất