Chương 775: Bạch Liên Thiên tôn: Sư huynh thích ta! (3)
Bạch Liên Thiên tôn nhìn về phía Thần Tiêu Thánh chủ: “Sư huynh, Thiên nhi không phải đưa ra mười viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan sao?”
“Sao không nhân lúc còn sốt đấu giá hết cả đi!”
Nếu đem hết ra chắc chắn sẽ có thể đấu giá được cái giá cực kỳ cao, giúp Thánh địa kiếm được một món hời!
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dập dờn: “Chỉ đấu giá năm viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan dĩ nhiên là để tối đa hóa giá cả.”
Bạch Liên Thiên tôn hơi sững sờ: “Tối đa hóa giá trị?”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Đôi khi bảo vật không phải số lượng càng nhiều là càng đáng tiền.”
“Sau khi bọn họ nhìn thấy hiệu quả của Hỗn Độn Bổ Thiên đan chắc chắn sẽ sốt ruột vì bốn viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan còn lại.”
“Số lượng Thánh nhân ở đây không hề ít, có ai mà không muốn có được Hỗn Độn Bổ Thiên đan?”
“Chỉ khi bọn họ có cảm giác nóng vội thì họ mới dám móc hết vốn liếng ra đấu giá Hỗn Độn Bổ Thiên đan.”
“Càng nhiều người cạnh tranh giá cả sẽ càng cao, càng khiến trong lòng người ta cảm thấy không chắc chắn!”
“Không ra hết giá thì sẽ sợ không chiếm được một viên nào.”
“Trong tình huống như vậy ai mà dám không ra giá chứ. Ngươi chỉ hơi do dự một chút, cuộc đấu giá này sẽ kết thúc.”
“Còn nếu số lượng Hỗn Độn Bổ Thiên đan đưa ra đấu giá nhiều, những người này sẽ không kích động bỏ vốn ra.”
“Viên này không giành được thì đợi viên sau, dù sao cũng còn tới chín viên nữa.”
“Như vậy, lợi ích thu hoạch được sẽ không tối đa hóa.”
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững giải thích, Bạch Liên Thiên tôn nghe thấy vậy trong mắt tràn đầy tia kinh ngạc.
Ai có thể ngờ buổi đấu giá lại lắm mưu mô thế này?
Sư huynh, quả nhiên thông minh tuyệt đỉnh!
Thần Tiêu Thánh Chủ nhìn qua những Thánh giả kia, hờ hững nói: “Số Hỗn Độn Bổ Thiên đan còn lại vài tháng sau mới đấu giá tiếp.”
“Đợi thanh danh đhbtđ truyền đi sẽ càng có thêm nhiều Thánh giả chạy tới như vịt, bỏ hết vốn liếng cũng muốn đấu giá được một viên.”
“Dù sao vô thượng đan bậc này chỉ có Thần Tiêu thánh địa mới có, hơn nữa chỉ còn lại mấy viên cuối cùng này thôi.”
“Đến lúc đó, giá Hỗn Độn Bổ Thiên đan được đấu giá ra sẽ còn cao hơn nữa!”
“Như vậy mới coi như tối đa hóa được giá trị của nó!”
Bạch Liên Thiên tôn đứng bên không kìm được thầm thì: “Bài toán này sư đệ tính toán quá tuyệt vời!”
Ai nói sau khi tu luyện Bổ Thiên Đạo kinh sẽ catws đứt thất tình lục dục, coi tiền tài như rác rưởi?
Tài năng kinh doanh mà tên này thể hiện còn thủ đoạn hơn cả gian thương kia kìa!
Đám Thánh chủ trưởng lão đáng thương kia bị tên này tính toán hết cả rồi.
Chắc giờ đến đồ lót họ cũng sắp phải đem đi bán rồi đấy!
Bạch Liên Thiên tôn nghe Thần Tiêu Thánh chủ giải thích xong, trên mặt mang đầy vẻ sùng bái và ngưỡng mộ.
“Thánh chủ sư huynh suy nghĩ quá chu toàn, đúng là khiến muội được mở mang tầm mắt!”
Cao!
Thật sự quá cao minh!
Đây chính là nguyên nhân mà sư huynh được lên làm Thần Tiêu Thánh chủ!
Chênh lệch giữa những người khác và Long Uyên sư huynh thật sự quá xa!
Không hổ là nam nhân bổn tọa thích, ưu tú quá đi mất!
Toàn thân đều đang tỏa sáng!
Thần Tiêu Thánh chủ lấy ra một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan đưa cho Bạch Liên Thiên tôn: “Bạch Liên sư muội, viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan này cho muội.”
Bạch Liên Thiên tôn giật mình, vội vàng nói: “Thánh Chủ sư huynh, đan dược này quý giá như thế, Bạch Liên không thể nhận.”
Hỗn Độn Bổ Thiên đan rõ ràng là vô cùng quý giá, ngay cả Thánh nhân cũng phải điên cuồng tranh đoạt.
Một viên đan dược thậm chí bằng mấy món thánh khí, mười mấy bụi thánh dược.
Đan dược quý giá như vậy, Thánh chủ sư huynh lại cho ta, chẳng lẽ thích...
Nghĩ tới đây, gương mặt Bạch Liên Thiên tôn bất giác ửng đỏ.
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hửng nói: “Sư muội, viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan này coi như Thánh địa tặng cho muội, bổn tọa sẽ dùng cái giá xứng đáng bù lại cho Thiên nhi.”
“Nếu sư muội có thể trở thành Đan thánh thì cống hiến đối với tông môn không phải vài món thánh khí là có thể so sánh được.”
“Đừng có từ chối, muội đã vì Thánh địa vất vả nhiều năm, đây là báo đáp muội nên nhận được.”
Bạch Liên Thiên tôn nghe thấy vậy gương mặt càng thêm ửng hồng, kiên định nói: “Bạch Liên chắc chắn sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư huynh!”
Bạch Liên Thiên tôn tay cầm Hỗn Độn Bổ Thiên đan trong lòng vô cùng cảm động, xuân tâm lan tràn.
Có lẽ Thánh Chủ sư huynh không phải chỉ muốn ta trở Đan thánh, dâng hiến sức lực cho tông môn đâu.
Loạn thế sắp tới, chắc chắn Thánh chủ sư huynh lo lắng cho sự an nguy của ta.
Cho nên mới tặng ta Hỗn Độn Bổ Thiên đan để ta nâng cao thực lực.
Như vậy mới có thể tự bảo vệ mình trong loạn thế!
Ừm, chắc chắn là như vậy rồi!
Quả nhiên sư huynh vẫn để tâm đến ta!
Hì hì, hà hà, hôm nay bổn tọa trở về phải tiếp tục luyện dược thôi!
Ta nhất định phải làm cho Thánh Chủ sư huynh biết, ta mới là người hỗ trợ vững lòng nhất của huynh ấy!
Ừm, còn cả Vân Hi và Vân Đình nữa, sau này bổn tọa phải đối xử tốt với hai huynh muội bọn nó hơn mới được, phải chăm sóc nhiều hơn nữa mới được.
Người ta toàn nói làm mẹ kế rất khó, lỡ để xảy ra mâu thuẫn sẽ không hay.
Thần Tiêu Thánh Chủ khẽ vuốt cằm, quay người rời đi.
Buổi đấu giá sắp kết thúc, ông cần phải đi sắp xếp và tuyên truyền thêm lần cuối.
Bích Liên Thiên tôn nhìn theo bóng lưng Thánh chủ rời đi không kìm được bĩu môi: “Lão đạo ta phí nhiều nước bọt như vậy mà không có được lấy một viên đan dược.”
“Kết quả thằng nhãi này, đảo mắt một cái đã tặng cho tình nhân cũ của mình!”
“Lạm dụng chức quyền, trọng sắc khinh bạn, cầm thú!”
Bạch Liên Thiên tôn lập tức đỏ mặt: “Khụ khụ, Đại sư huynh nói năng cẩn thận, chớ có nói lung tung.”
Tuy nhiên lời Đại sư huynh nói hình như cũng không có vấn đề gì!
Đúng là Long Uyên sư huynh đã thiên vị ta rồi!
Không ổn, sao mặt đột nhiên nóng quá!