Chương 781: Bổn Thánh tử thật cơ trí! (2)
Tử Dương Tôn giả đứng bên khóe miệng giật giật, miễn cưỡng nặn ra nụ cười khó coi.
Nhưng trong lòng lão ta thì lại lại quặn đau: “Nghiệt đồ, nghiệt đồ!!!”
“Đồ nhi ngốc của ta, thứ này sao có thể từ chối được cơ chứ?”
“Đây là Hỗn Độn Bổ Thiên Đan đấy!”
“Chỉ cần cắn một viên thôi, ít nhất con đỡ phải phấn đấu mấy ngàn năm đấy!”
Cơ thể Tử Dương Tôn giả run rẩy không ngừng, mấy sợi râu cũng sắp dựng đứng vì tức giận!
Thẩm Thiên hơi sững sờ, không ngờ Lục ca lại khách sáo đến như vậy.
Thật sự khiến người ta cảm động quá!
Thẩm Thiên vỗ vai Thẩm Ngạo nói: “Lục ca nhận đi!”
“Thứ này chỗ đệ vẫn còn!”
“Huống hồ Thánh khí gì đó đệ có thiếu gì đâu!”
Nói xong Thẩm Thiên đưa sọt Thánh khí ban nãy các Thánh giả tặng ra.
“Nếu Lục ca thích có thể thoải mái chọn một món.”
Nhiều Linh khí và Thánh khí cực phẩm như vậy cũng chẳng có tác dụng lắm với Thẩm Thiên.
Những Thánh khí còn dư cũng chỉ có thể đem đi giao dịch hoặc tặng cho người khác thôi.
Dù sao cũng là tặng cho người khác, vậy tặng Thẩm Ngạo một món thì đã làm sao?
Dù gì đây cũng là huynh đệ máu mủ tình thâm!
Thẩm Ngạo nhìn sọt Thánh khí mà sững sờ.
Cái gì vậy!
Tại sao ta cảm thấy mình và Thập tam đệ cái gì cũng khác nhau vậy!
Không nói đến Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, thứ này chỉ có Thập tam đệ biến thái này mới có thể luyện được.
Nên biết một món linh khí cực phẩm cũng phải khiến sư tôn phấn đấu mấy trăm năm.
Còn Thập tam đệ tiện tay móc ra, đều là Thánh khí!
Đã vậy còn chứa bằng sọt nữa!
Thoải mái lựa!!!
Hấp dẫn cỡ này thì ai mà chịu nổi!!!
Đều là hoàng tử nước Đại Viêm, sao chênh lệch lại lớn đến thế chứ!
Chẳng biết tại sao trong đầu Thẩm Ngạo lại xuất hiện suy nghĩ này!
Ánh mắt Thẩm Thiên xoay chuyển lại lấy ra hai viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan đưa cho Lý Liên Nhi và Lý Trường Ca.
“Liên Nhi, Trường Ca huynh, hai viên Hỗn Độn Bổ Thiên Đan này là cho hai nười!”
Địa vị của Lý Liên Nhi trong lòng Thẩm Thiên rất đặc biệt, nàng ta là hẹ muội đầu tiên của Thẩm Thiên.
Nếu không có Lý Liên Nhi làm chỗ dựa cho hắn, lúc hắn giả danh lừa bịp ở Vạn Linh viên tuyệt đối sẽ không thuận lợi được như vậy.
Còn Lý Trường Ca đã cứu Thẩm Thiên, tặng Kiếm lệnh giúp Thẩm Thiên nhiều lần hóa giải được nguy cơ.
Thẩm Thiên không phải người vong ân phụ nghĩa đương nhiên sẽ không quên bọn họ.
Lý Trường Ca cầm Hỗn Độn Bổ Thiên đan trong tay, trong lòng chấn động.
Gã không thể nào ngờ chuyện tốt nhường này lại rơi xuống đầu gã.
“Muội phu, làm thế này sao được!”
“Lý Trường Ca ta đâu phải loại người không công mà hưởng lộc?”
Lý Trường Ca nhận Hỗn Độn Bổ Thiên đan, ngay cả ánh mắt tràn ngập sát khí của cha mình sau lưng cũng quên mất.
Hắn ta ôm vai Thẩm Thiên: “Muội phu, ta đã nhìn ra anh tư bất phàm của đệ từ lâu, đệ rất xứng với muội muội của ta!”
Thẩm Thiên: “...”
Trên mặt Thẩm Thiên đầy vẻ bất đắc dĩ: Không phải chỉ một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan thôi sao!
Có cần ngạc nhiên đến thế không!
Mặt Lý Liên Nhi thì đỏ bừng: “Ca, huynh nói gì vậy!”
“Người ta mắc cỡ chết đi được!”
Sau đó Lý Liên Nhi nhẹ nhàng bước đến, kiếng mũi chân lên, đôi môi đỏ nhẹ nhàng chạm lên gương mặt Thẩm Thiên.
“Đa tạ Thẩm Thiên ca ca!”
Giọng Lý Liên Nhi nỉ non, gương mặt đỏ bừng, trong lòng vô cùng cảm động!
Quả nhiên Liên Nhi không đoán sai!
Thẩm Thiên ca ca quả nhiên thích Liên Nhi!
Hi hi hi, vui quá đi!
Mọi người: “...”
Thẩm Thiên: “???”
Cái gì vậy!
Bổn Thánh tử vừa mới lơ đễnh một chút là đã bị ăn đậu hũ ngay sao?
Bị ăn đậu hũ thì thôi đi, thiệt thòi thì cũng thiệt thòi rồi!
Mấu chốt là nơi này còn có một người cuồng nữ nhi kìa!
Nàng làm như vậy không sợ người nào đó nổi điên sao?
Quả nhiên, Thẩm Thiên liếc nhìn Trường Hà Kiếm Tônthì thấy mặt của lão ấy còn đen hơn cả cục than.
Trong cơ thể Lý Thương Lan đột nhiên bắn ra kiếm ý kinh trời, kiếm khí lượn lờ không dứt.
Kiếm khí này như cơn sóng to ập tới, xông thẳng lên trời cao, điên cuồng xé không gian xung quanh thành những mảnh vụn.
Thần kiếm sau lưng ông ta ngâm lên kịch liệt, bắn ra thần uy dọa người!
Keng!
Thần kiếm ầm ầm ra khỏi vỏ bắn ra kiếm mang sáng chói, khí thế hùng hổ!
Trường Hà Kiếm Tôncuồng nữ nhi này cuối cùng đã không kìm nén được nữa, nhấc thần kiếm lên muốn chém người!
Thẩm Thiên kinh hãi lấy Định Hải Thần Chùy ra, ngưng thần nhìn chằm chằm lão già nóng tính này.
Ai biết lúc lão già này nổi giận có thật sự cho bổn Thánh tử hai kiếm hay không!
Cuồng nữ nhi là đáng sợ nhất!
Cũng may chưởng môn Thái Bạch động thiên đã kịp thời ôm lấy Lý Thương Lan, cản ông ta lại: “Sư huynh bình tĩnh, bình tĩnh!”
Trường Hà Kiếm Tôn nghiến răng nghiến lợi: “Bổn tôn sao có thể bình tĩnh cho được? Sư đệ ngươi buông tay, để ta chém chết hắn!”
Chưởng môn Thái Bạch động thiên bất đắc dĩ nói: “Sư huynh, không bình tĩnh được cũng phải bình tĩnh!”
“Người ta tặng chúng ta ba viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan, đây là ba mầm tiên đấy!”
“Trường Ca và Liên Nhi đều có phần, giờ huynh chém hắn thật sự rất không ổn!”
“Huống chi Thần Tiêu Thánh tử người ta ngay cả chân Thánh còn đánh bay được.”
“Cho dù bây giờ huynh đi chém người ta, tấm thân già này của huynh chưa chắc đã chịu được mấy chùy của người ta!”
Chưởng môn Thái Bạch động thiên tận tình khuyên bảo thuyết phục, ông ấy thật sự sợ lão này sẽ xông lên phía trước.
Không phải ông ấy sợ Thẩm Thiên xảy ra chuyện mà là sợ Lý Thương Lan nhất thời kích động, bị đánh!
Tạm thời chưa nói Lý Thương Lan có thể đỡ được một chùy kia hay không nhưng nên nhớ đây là Thần Tiêu thánh địa.
Đại điển kế nhiệm Thần Tiêu Thánh tử, cường giả của thế lực bát phương đều hội tụ ở đây.
Nếu Lý Thương Lan thật sự ra tay chém Thẩm Thiên mà còn chém không lại, thanh danh truyền ra ngoài sẽ rất tệ!