Chương 782: Bổn Thánh tử thật cơ trí! (3)
Cơ thể Lý Thương Lan dừng lại, cuối cùng thả kiếm trong tay ra.
Ông ta giận nhức cả trứng nhìn Thẩm Thiên, lại nhìn chùy lớn trong tay hắn, không kìm được thở dài: “Gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh!”
Sau đó, Lý Thương Lan quay người rời đi, bóng lưng cô đơn!
Rau nhà mình, rau mình trồng, cuối cùng vẫn phải dâng cho người ta!
Lý Trường Ca vỗ vai Thẩm Thiên: “Muội phu yên tâm, có đại cữu ca ở đây, chắc chắn ta sẽ giúp cha chấp nhận đệ!”
Bắt người tay ngắn, cắn người miệng mềm, Lý Trường Ca cũng đành mở miệng hứa hẹn sẽ giúp Thẩm Thiên giải quyết Lý Thương Lan!
Đúng lúc này, sau lưng gã vang lên giọng nói lạnh lùng: “Trường Ca, sau khi trở về tu luyện gấp đôi!”
“Mỗi ngày huy kiếm mười vạn lần, không đột phá Hóa Thần kỳ không cho phép ra ngoài!”
Khóe miệng Lý Trường Ca giật giật, nụ cười dần dần cứng lại.
Tiêu mợ nó rầu, giả ngầu hơi quá rồi!
Gã vừa mới toái đan thành anh không bao lâu, không biết phải mất bao lâu nữa mới có thể đột phá Hóa Thần kỳ!
Khốn kiếp, thế này thì phải tới khi nào ta mới có thể ra ngoài dạo chơi đây!
Mặt Thẩm Ngạo đầy đồng tình nhìn Lý Trường Ca, cười nói: “Sư huynh hà tất phải như vậy chứ!”
“Huynh lại dám nói vậy trước mặt Thương Lan sư bá, đúng là đắc ý quá hóa rồ rồi!”
Thẩm Ngạo hiểu rất rõ bài huấn luyện của Lý Thương Lan... thoải mái chừng nào!
Haizz, nhìn huynh đệ nhà mình bị huấn luyện như vậy đúng là rất vui vẻ!
“Còn cả Thẩm Ngạo nữa, ngươi cũng phải đặc huấn!”
Nhưng câu tiếp theo của Lý Thương Lan khiến nụ cười trên môi Thẩm Ngạo cũng nhanh chóng tắt ngấm.
Thập tam đệ, cứu ta!!!
Phía bên kia, nhóm Vương Thần Hư và Tề Thiếu Huyền cũng đang chuẩn bị chúc mừng Thẩm Thiên.
Vương Thần Hư thấy Thẩm Thiên tặng dược thì mắt đều trợn ngược.
Hỗn Độn Bổ Thiên đan, Hỗn Độn Bổ Thiên đan!
Lão Vương ta muốn Hỗn Độn Bổ Thiên đan!!!!
Vương Thần Hư bỗng nhiên nhảy ra, chạy đến bên cạnh Thẩm Thiên, mặt đầy sùng bái: “Lần đầu tiên Vương mỗ nhìn thấy Thẩm huynh đã cảm thấy Thẩm huynh thiên tư tuyệt đỉnh, quả là hạc giữa bầy gà!”
“Với thiên phú của Thẩm huynh chắc chắn sẽ đứng đầu ngũ vực, còn mạnh hơn người có thiên tư Đại Đế nhiều!”
“Theo Vương mỗ, Thẩm huynh đâu chỉ có tư chất Đại Đế, huynh có tư chất Tiên Vương, tư chất Tiên Đế mới đúng!”
Để có được chỗ dựa vững chắc này, dù Vương mỗ ta quỳ trên mặt đất cũng phải tâng bốc cho Thẩm huynh vui!
Thẩm Thiên: “...”
Vương huynh nịnh bợ như vậy, Thánh chủ nhà huynh có biết không?
Phía bên kia, mặt Thái Hư Thánh chủ cũng đen không kém gì Lý Thương Lan ban nãy.
Mẹ nó thứ mất mặt, ngươi không biết ngươi là Thái Hư thánh tử à?
Ngươi không biết ngươi đại diện cho Thái Hư thánh địa sao?
Quay về ta đánh chết tên nghiệt đồ ngươi!
Mọe nó, mất mặt quá!
Thái Hư Thánh chủ giận đến mức toàn thân run lên, trái tim lạnh giá.
Chỉ vì một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan mà tên nghiệt đồ này chẳng cần tôn nghiêm của Thái Hư thánh tử nữa sao?
Huống hồ, loại chí bảo vô thượng như Hỗn Độn Bổ Thiên đan này ngươi tưởng ngươi chỉ mặt dày nói vài câu nịnh nọt là người ta sẽ cho ngươi à?
Có biết động não hay không vậy!!!
Đúng lúc này, Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: “Vương huynh, được rồi, viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan này cho huynh!”
Hắn há không nhìn thấu tính toán của Vương Thần Hư?
Tên này chẳng phải định tâng bốc thổi phồng bổn Thánh tử lên tận trời để đào mỏ bổn Thánh tử chứ gì?
Nếu cứ để tên này tâng bốc tiếp lỡ người khác tin là thật thì biết làm sao đây?
Đến lúc đó chư thiên tà thần đều cầm đao tới đòi chém người có tư chất Tiên Đế là bổn Thánh tử đây thì chẳng phải tiêu đời à?
Không được không được, phải bắt tên này ngậm miệng mới được!
Thẩm Thiên dùng Hỗn Độn Bổ Thiên đan chặn miệng Vương Thần Hư, không cho hắn ta nói tiếp nữa.
Có điều tặng Hỗn Độn Bổ Thiên đan cho Vương Thần Hư cũng không thiệt thòi gì.
Tên này dù sao cũng là đứa con khí vận trên đầu có vòng sáng màu tím.
Sau khi thực lực hắn ta gia tăng thì ta vẫn có thể hưởng ké vài cơ duyên lớn!
Vừa giải quyết được phiền phức vừa có rau hẹ để cắt!
Vẹn cả đôi đường!
Không hổ là ta!
Bổn Thánh tử thật sự quá cơ trí!
Nhìn đồ đệ nhà mình chỉ tùy tiện nịnh hót Thần Tiêu Thánh chủ vài câu đã có được một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan, Thái Hư Thánh chủ hoàn toàn sững sờ.
Nên biết trong buổi đấu giá Thần Tiêu, mấy kiện Thánh khí còn không đổi được một viên Hỗn Độn Bổ Thiên đan.
Vô thượng đan như vậy cứ thế bị nghiệt đồ nhà mình nịnh nọt về được rồi sao?
Thẳng thắn mà nói, Thái Hư Thánh chủ cảm thấy...
Lưỡi mình hơi ngứa ngứa.
Vương Thần Hư nhìn Hỗn Độn Bổ Thiên đan trong tay cảm động đến mức nóng doanh tròng.
“Thẩm huynh nghĩa bạc vân thiên, huynh đúng là một vĩ nhân!”
Trong lòng Vương Thần Hư thì cực kỳ đắc ý!
Trúng mánh rồi! Trúng mánh rồi!
Bổ Thiên Đan! Hỗn Độn Bổ Thiên Đan!
Đan dược này xuống bụng chẳng phải Vương mỗ sẽ cất cánh bay cao sao?
Vương Thần Hư không do dự, lập tức nuốt Hỗn Độn Bổ Thiên đan bắt đầu luyện hóa.
Rất nhanh, bên ngoài cơ thể hắn ta thần quang nở rộ, quanh thân tản mát ra khí tức vô cùng to lớn.
Thái Hư thánh chủ đứng từ xa nhìn về phía Vương Thần Hư, trong mắt lập tức lộ ra vẻ chờ mong.
Vương Thần Hư vốn có Hư Không Thần Thể!
Cộng thêm có được đan dược này, cho dù là về thể chất hay thiên phú đều sẽ được thuế biến!
Như vậy chẳng phải có nghĩa là, bổn tọa cũng có thể tuyên bố với bên ngoài: “Thần Hư đồ nhi của ta có tư chất Đại Đế sao?”
Ồ?
Lúc trước chẳng phải Tử Phủ thánh chủ cũng lên mặt như vậy trước mặt ta sao?
Đợi Thần Hư luyện hóa xong Hỗn Độn Bổ Thiên đan, bổn tọa xem thử lão già kia sẽ lên mặt thế nào? Ta sẽ khiến lão phải hâm mộ muốn chết.