Chương 795: Thần Tiêu Tứ Kiệt: Ta muốn đấu với mười người! (1)
Trong lòng các thiên kiêu Trung Châu không phục.
Không ngờ rằng, Linh Lung đế cơ sẽ trách tội bọn họ chỉ vì mấy người thiên kiêu Đông Hoang kia, ngay cả hai đại thế tử cũng khó tránh khỏi bị liên lụy.
Linh Lung đế cơ có thân phận cao quý nên trước giờ bọn họ đều không dám mạo phạm.
Nhưng không dám mạo phạm cũng không có nghĩa là bị khuất phục.
Cửu Dương thánh tử nhỏ giọng thì thầm: "Không phải chỉ đánh mấy tên phế vật của Đông Hoang thôi sao?"
"Thực lực thì yếu mà đi oán trách ai đây?"
Thiên kiêu Đông Hoang từ xưa đến nay đều xếp chót ở Tắc Hạ Học cung.
Bất luật về lai lịch hay bối cảnh đều không thể so sánh với thiên kiêu Trung Châu.
Cho dù thiên kiêu Đông Hoang bị dạy bảo cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chịu đựng, rất ít người có thể báo thù lại.
Bọn họ quang minh chính đại đánh bại thiên kiêu Đông Hoang trên lôi đài hư không, ngay cả Tắc Hạ Học cung cũng không nhúng tay vào.
Các thiên kiêu Đông Hoang nghe vậy rất tức giận, nhưng không thể làm gì khác được.
Thất bại chính là thất bại, có nói gì thêm thì cũng vô dụng.
Thất đại Thần Tiêu nở nụ cười miễn cưỡng: "Các vị sư đệ, sư muội hay chúng ta đổi sang nơi khác đi!"
"Không được!"
Trương Vân Hi và Phương Thường cùng bùng lên lửa giận!
Người ta khi dễ trên đầu sư huynh mình, làm sao mình có thể chịu đựng?
Hai người xông lên trên lôi đài hư không, dáng đứng hiên ngang giữa thiên địa, nhìn thiên kiêu Trung Châu bằng ánh mắt lạnh lùng.
"Các ngươi nói gì? Có bản lĩnh thì lặp lại lần nữa!"
Cửu Dương thánh tử hừ lạnh: "Bọn họ tự nguyện so tài với chúng ta, nếu thất bại thì đó chính là minh chứng cho việc thực lực của họ không tốt!"
Mặc dù Trương Vân Hi đến đây cùng với Linh Lung đế cơ, nhưng người bọn họ kiêng kỵ chỉ có Linh Lung đế cơ chứ không phải ai khác.
...
Phương Thường cười lạnh: "Ha ha, tốt lắm!"
"Chúng ta cùng thử xem!"
"Ta cũng muốn biết thiên kiêu Trung Châu mạnh đến mức nào!"
Cửu Dương thánh tử liếc mắt nhìn Phương Thường, cười chế nhạo: "Ngươi là ai?"
"Bản thánh tử không đấu với loại người vô danh!"
Ánh mắt của Phương Thường tựa như kiếm, lạnh nhạt nói: "Phương mỗ là đại đệ tử chân truyền đời thứ mười của Thần Tiêu Thánh Địa!"
Vừa nói xong, thiên kiêu Trung Châu phá lên cười!
"Chỉ là một đệ tử chân truyền cũng dám khiêu khích ta sao?"
"Hồ đồ, không biết chữ chết viết thế nào sao?"
"Thật là không coi ai ra gì!"
"Cửu Dương huynh, đến dạy cho hắn ta cách làm người thật tốt đi!"
Ánh mắt của Cửu Dương thánh tử trầm xuống, lệ khí hung bạo tản ra khắp người.
Một tiểu đệ tử chân truyền cũng dám khiêu khích thánh tử của Cửu Dương Thánh Địa sao?
Cửu Dương thánh tử hừ lạnh: "Nực cười!"
Y nhún người bay thẳng lên lôi đài hư không, Tam Luân Liệt Dương sáng rực mọc lên sau lưng, uy thế dữ dội!
Y có thể nhìn ra được tu vi của Phương Thường chẳng qua là Nguyên Anh cảnh hậu kỳ.
Thân là Cửu đại Cửu Dương, từ lâu y đã đạt đến Nguyên Anh cảnh đỉnh phong.
Đối phó với một đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Thánh Địa, còn có thể gặp khó khăn hay sao?
Cửu Dương Thánh Địa và Thần Tiêu Thánh Địa bất hòa từ xưa đến nay, luôn luôn âm thầm tranh đấu.
Nhất là lúc Thần Tiêu thánh chủ dùng một kiếm chém chết thánh giả của Cửu Dương Thánh Địa, khiến Cửu Dương Thánh Địa vô cùng mất mặt.
Mà Cửu Dương Thánh Địa không dám trả đũa nhát kiếm kia của Thần Tiêu thánh chủ, chỉ có thể gây phiền phức với cửu đại Thần Tiêu ở Tắc Hạ Học cung.
Cửu đại Cửu Dương có ý định dạy bảo Phương Thường một trận thật tốt, khôi phục tôn nghiêm cho Cửu Dương Thánh Địa.
Y ra tay trước tiên, Tam Luân Liệt Dương phía sau phát sáng rạng ngời, mang theo nhiệt độ nóng rực muốn thiêu đốt hư không thành hư vô.
Tu luyện của Cửu Dương Thánh Địa có điểm giống với Kim Ô Đại Đế.
Cửu đại Cửu Dương có thể di chuyển Tam Dương dựa vào tu vi Nguyên Anh hậu kỳ, thiên phú rất không tầm thường.
Tam Luân Liệt Dương che trên bầu trời, ngọn lửa hừng hực rực cháy lên, biến thành một luồng lửa dồn ép về phía Phương Thường.
Sắc mặt của Phương Thường vẫn không thay đổi,
Lôi mang nổ tung quanh cơ thể, thần mang chói lọi phóng lên trời.
Dị tượng Kỳ Lân khổng lồ ngưng tụ ra phía sau lưng y, ngũ hành thần quang lượn quanh không dứt, hơi thở mạnh mẽ.
Gầm!
Dị tượng Kỳ Lân rít gào khắp Trung Châu, mang theo ngũ hành lôi quang đánh về phía Tam Luân Liệt Dương chói chang kia.
Ầm!
Thần quang bắn ra bốn phía với uy thế đáng sợ!
Hai người bị thần mang vô tận bao phủ trong nháy mắt, năng lượng chấn động kinh khủng bị đảo ngược, khiến cho cả bầu trời cũng chấn động theo.
Nếu không phải có trận pháp che chở ở nơi này thì sợ rằng hư không cũng sẽ bị đánh tan nát, uy thế cực kỳ mãnh liệt.
Cảm nhận dư âm của trận chiến đấu nổ ra trên lôi đài hư không, các thiên kiêu Trung Châu đều âm thầm sợ hãi.
Chỉ là một đại đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Thánh Địa mà lại có sức mạnh như vậy, có thể ngang hàng với Cửu đại Cửu Dương rồi!
Trương Vân Hi bên cạnh sắc mặt thờ ơ, quét ngang qua và rơi vào trên người Thất đại Thiên Đỉnh.
Trương Vân Hi lạnh lùng nói: "Ngươi, bắt đầu đi!"
Thất đại Thiên Đỉnh giận tím người, hừ giọng: "Muốn chết sao!"
Y bị một cô gái xem thường, sao có thể không giận đây?
Thất đại Thiên Đỉnh khí tức bùng nổ ầm ầm, xông lên trấn áp về phía Trương Vân Hi.
Quang mang của Cự Đỉnh lấp lánh, xen lẫn ánh sáng bạc đẹp mắt, khiến dị tượng Cự Đỉnh bộc phát càng thêm khủng bố.
Giống như Thái Cổ Thần Nhạc đến trấn áp.
Vì để bảo vệ tôn nghiêm thánh tử cho bản thân mình mà Thất đại Thiên Đỉnh hy sinh ra cả linh khí cực phẩm, mạnh mẽ trấn áp Trương Vân Hi!
Ánh mắt của Trương Vân Hi lạnh như băng, thần quang nở rộ khắp cả người, khí tức trở nên uy phong.
Từng đợt Canh Kim Hỗn Nguyên Thần Lôi màu vàng chói lọi sinh ra từ trong cơ thể nàng, xông lên trời cao với khí tức hủy diệt.
Điện quang đan xen, lôi mang bắn tung tóe khắp nơi, giống như thiên kiếp!
Canh Kim Bạch Hổ cao ngất làm thiên địa chấn động, hư không nát vụn, khiến cả khu vực sụp đổ, hóa thành một đống đổ nát.
Dị tượng Bạch Hổ Khiếu Thương Khung bùng nổ mạnh mẽ, giống như thần thú Thái Cổ hiện hình, trùng kích về hướng Cự Đỉnh.