Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 796: Thần Tiêu Tứ Kiệt: Ta muốn đấu với mười người! (2)

Chương 796: Thần Tiêu Tứ Kiệt: Ta muốn đấu với mười người! (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
Thất đại Thiên Đỉnh cảm giác áp lực tăng lên gấp đôi, đến ánh mắt cũng trở nên nghiêm trọng.
"Đỉnh Trấn Thiên Địa!"
Thất đại Thiên Đỉnh gầm lên, di chuyển dị tượng Cự Đỉnh bao phủ về phía Canh Kim Bạch Hổ.
Cự Đỉnh biến thành ánh sáng mờ mịt màu trắng, bao phủ Canh Kim Bạch Hổ trong chớp mắt.
Hư ảnh ngưng tụ khiến Canh Kim Bạch Hổ bị trấn áp bên trong đỉnh.
Thần mang rực rỡ di chuyển ở trên Cự Đỉnh, ẩn chứa sức mạnh to lớn và không ngừng co rút, giống như muốn nghiền ép Canh Kim Bạch Hổ bên trong thành bột mịn!
Cùng lúc đó, tôn tiểu Đỉnh kia bao phủ về phía Trương Vân Hi, giống như muốn trấn áp!
Trương Vân Hi hừ lạnh, Canh Kim Thần Lôi di chuyển trên bầu trời, hóa thành một lưỡi dao sấm sét cuồng bạo sắc bén, nổ tung tóe.
Keng!
Tiếng lưỡi mác vang lên!
Tiểu Đỉnh màu bạc bị Canh Kim Hỗn Nguyên Thần Lôi đánh văng ra ngoài, lôi mang bắn tung tóe, thuận tiện quấn quanh người Thất đại Thiên Đỉnh khiến cho y run rẩy dữ dội!
Điện quang bắn khắp bốn phía, lôi quang bay múa, chói lọi và rực rỡ!
Thất đại Thiên Đỉnh bị điện đốt cho cháy đen trong nháy mắt, tóc cũng dựng thẳng lên và rơi xuống lôi đài hư không.
...
Thiên kiêu Trung Châu không tin vào mắt mình: "Sao có thể được?"
Thất đại Thiên Đỉnh sức mạnh siêu phàm, với uy lực của linh khí cực phẩm thì có thể chiến đấu với thiên tôn!
Nhưng trong trận chiến với Trương Vân Hi mà đã thất bại nhanh chóng vậy rồi?
Bên kia, cuối cùng Tam Luân Liệt Dương đã bị Kỳ Lân trấn áp.
Ngũ Hành Thần Lôi bắn ra, nhuộm cả khung trời.
Cuối cùng, Tam Luân Liệt Dương đột ngột vỡ vụn, còn có một bóng người bay ra nặng nề rơi xuống mặt đất.
Đó chính là Cửu đại Cửu Dương, bị Phương Thường thẳng chân đá một cước ra khỏi lôi đài hư không!
"Cái gì?"
Thiên kiêu Trung Châu kinh ngạc, Cửu đại Cửu Dương cũng thua sao?
Đại đệ tử chân truyền đời thứ mười của Thần Tiêu Thánh Địa có thể mạnh đến vậy sao?
Hai người Trương Vân Hi và Phương Thường đứng trên lôi đài hư không, quan sát thiên kiêu Trung Châu.
"Đây chính là sức mạnh của thiên kiêu Trung Châu sao?"
"À, ra là vậy!"
Thiên kiêu Trung Châu tức giận, tôn nghiêm của bọn họ chưa từng bị chà đạp đến như vậy?
Còn có hai vị thiên kiêu xông tới, đứng đối diện hai người với khí thế lạnh lùng.
Đó là Thất đại thánh tử của Cửu Dương Thánh Địa và Huyền Thiên Thánh Địa, tu vi thuộc hàng Nguyên Anh cảnh đỉnh phong.
Cả người bọn họ tỏa ra thần quang, thần mang rực rỡ và khí tức mạnh mẽ.
Đó là một bộ linh khí cực phẩm được trang bị từ đầu đến chân, giúp sức chiến đấu của bọn họ tăng mạnh!
"Tôn nghiêm của thiên kiêu Trung Châu là thứ mà các ngươi có thể xúc phạm à?"
Hai vị Thất đại thánh tử hừ lạnh, đột nhiên thúc giục linh khí cực phẩm, công phạt về phía hai người.
Thiên kiêu Đông Hoang bên dưới quát lớn: "Các người không biết xấu hổ!"
"Đánh không lại thì đổi trang bị sao!"
"Vậy mà sử dụng một bộ linh khí cực phẩm để đối phó với sư đệ sư muội ta!"
Thiên kiêu Đông Hoang sao có thể không giận, sở dĩ lúc trước bọn họ thua thiên kiêu Trung Châu không phải do sức mạnh không tốt mà là do chênh lệch về trang bị.
Thiên kiêu Trung Châu bây giờ lại muốn tiếp tục sử dụng chiêu này để đối phó với Trương Vân Hi và Phương Thường.
Nếu không phải đang bị thương thì bọn họ muốn xông lên đánh cho một trận!
Thiên kiêu Trung Châu không thèm quan tâm, lười để ý đến những người này.
Rõ ràng, họ không cảm thấy dựa vào lợi thế của trang bị có gì không đúng!
Những đạo thần mang sáng lạn bắn ra từ linh khí cực phẩm, tản ra thần uy hiển hách muốn phá vỡ trời xanh.
Lôi đài hư không bị thần quang vô tận quấn quanh trong nháy mắt, cực kỳ chói mắt và khiến không ai có thể nhìn thấy rõ.
Hai gã Thất đại thánh tử nhìn ra sức mạnh của Trương Vân Hi và Phương Thường không hề đơn giản, đã tu luyện tới trình độ đại thành của Thần Tiêu Đế Kinh.
Nếu so đạo pháp bình thường thì chưa chắc bọn họ có thể thắng.
Nhưng họ có bản lĩnh thâm hậu, cho dù là cường giả thiên tôn cũng chưa chắc có thể sở hữu một bộ linh khí cực phẩm nữa.
Hai gã Thất đại thánh tử tin chắc rằng nếu dùng một bộ linh khí cực phẩm thì sẽ trấn áp được hai người này?
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Từng tiếng nổ lớn vang lên trên lôi đài hư không!
Thần quang chói lọi nổ tung khắp nơi, xuyên thấu vào hư không vô tận.
Cơn sóng khủng bố như muốn vỡ nát sơn hà, khí tức kinh người, rõ ràng là trận đại chiến kinh thiên động địa.
Thiên kiêu Trung Châu vững tin vào sức mạnh của hai vị Thất đại thánh tử, hơn nữa còn có linh khí cực phẩm toàn thân đủ để nghiền ép thánh tử Đông Hoang ngang hàng.
Đối phó với hai đệ thập đại tiểu tử kia còn gì khó nữa sao?
Đùng!
Đùng!
...
m thanh va chạm xác thịt vang lên.
Trong ánh sáng vô tận, hai bóng người bắn ra và nặng nề đập xuống nền đất, một trận bụi bay lên.
"Ta nói thiên kiêu nơi man di có thể so sánh với Trung Châu à?"
Có thánh tử cười to, tin rằng bọn họ đã thắng.
Nhưng sau khi bụi bay hết, thiên kiêu Trung Châu cứng đờ người, ánh mắt sửng sốt.
"Hai vị đạo huynh, sao vậy... Các huynh cũng thất bại hả?"
Thiên kiêu Trung Châu như đang nằm mơ, hai bóng người bay ra kia chính là hai gã Thất đại thánh tử.
Ngay cả trang bị cả bộ linh khí cực phẩm mà hai Thất đại thánh tử cũng không đánh lại?
Không thể nào, không thể nào, không thể nào!
Hai Thất đại thánh tử bò dậy từ dưới đất, bộ dạng hết sức thảm hại.
Thất đại Huyền Thiên đỏ mắt, có cả nước mắt: "Hu hu, hai người bọn họ dám dùng vũ lực!"
"Vậy mà sử dụng thánh khí để đánh mặt của bản thánh tử sưng cả lên!"
Nửa bên mặt của Thất đại Huyền Thiên sưng lên, linh khí cực phẩm ảm đạm không còn ánh sáng, cơ bản là đã bị phế mất!
Thất đại Cửu Dương cũng khóc không ra nước mắt: "Bọn họ quá thâm độc!"
"Ta... ta bị đánh hơn tám mươi cây!"
"Răng của ta cũng bị đánh rụng hết!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất