Chương 825: Thẩm Thiên vs Thạch Thiên Tử! (1)
Hành vi của Thẩm Thiên vô cùng nho nhã, không kiêu ngạo không sợ sệt, vô cùng lễ phép.
Dù sao vị trước mặt cũng là cường giả tuyệt thế đứng đầu ngũ vực, tung hoành ngũ vực.
Mặc dù ông ta trông tương đối bình thường, nhưng thực lực không thể nghi ngờ.
Huống hồ Hoang Thạch Đế quân trong lòng luôn vì thiên hạ, là thủ hộ giả của ngũ vực, rất đáng được người trong thiên hạ tôn kính.
Đối mặt với cường giả tuyệt đại như vậy, đương nhiên Thẩm Thiên sẽ không vô lễ.
Ừm, nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì... không đánh lại.
“Cuối cùng ngươi cũng đến rồi!”
Hoang Thạch Đế quân mỉm cười, ánh mắt dừng trên người Thẩm Thiên mang theo vẻ hòa ái của vị trưởng bối.
Nhưng Thạch Thiên Tử thì không hề vui vẻ, sự không phục trong lòng hắn ta được bày hết lên mặt.
Thạch Thiên Tử đi đến trước mặt Thẩm Thiên, nói: “Thẩm Thiên, đánh với ta một trận.”
Hắn ta muốn đánh với Thẩm Thiên một trận, xem thử rốt cuộc ai mạnh ai yếu.
Thẩm Thiên sửng sốt, nhìn Thạch Thiên Tử chiến ý dào dạt bất đắc dĩ không hiểu tại sao.
Tiểu tử này làm sao vậy?
Sao cứ như ăn phải thuốc nổ thế?
Vừa gặp mặt đã muốn khiêu chiến với bổn Thánh tử?
Xuất phát từ tâm tư lễ nghĩa với hẹ tốt, Thẩm Thiên lắc đầu.
“Thiên Tử huynh, huynh và ta mặc dù không phải lần đầu gặp mặt, nhưng gặp mặt đã đánh không hay đâu!”
Thạch Thiên Tử hơi sững sờ, hắn ta không ngờ Thẩm Thiên lại từ chối mình!
Tu hành như con thuyền đi ngược dòng nước, chiến đấu với tu tiên giả mà nói là phương thức để thăng tiến tốt nhất và nhanh nhất.
Vậy mà Thẩm Thiên lại từ chối, trong lúc nhất thời Thạch Thiên Tử không thể nào phản ứng lại được.
Từ chối khiêu chiến của người khác hoặc là thực lực quá cường đại, khinh thường khiêu chiến của kẻ yếu.
Hoặc là thực lực quá yếu, tự biết không địch lại, dù chấp nhận cũng sẽ bị đánh.
Thạch Thiên Tử cảm thấy, Thẩm Thiên chắc chắn không phải là vế trước.
Nghĩ tới đây, Thạch Thiên Tử lạnh lùng nói: “Cùng lắm thì ta áp chế tu vi đồng cấp với ngươi!”
Chiến đấu cùng giai công bằng Thạch Thiên Tử không tin như thế mà Thẩm Thiên còn từ chối mình.
Nhưng Thẩm Thiên vẫn lắc đầu từ chối: “Thiên Tử huynh, vẫn thôi đi thì hơn.”
Từ trước đến nay hắn luôn dùng đức phục người, không thích nhất chém chém giết giết.
Nhất là, lúc đối mặt với loại hẹ tốt như thế này, lỗ như hắn không cẩn thận đánh tiểu tử này mạnh quá khiến hắn nảy sinh thành kiến với bổn Thánh tử thì sao?
Vậy thì sao bổn Thánh tử còn thu hoạch hẹ được?
Đây là cây hẹ siêu béo bở, Thẩm Thiên không muốn để xảy ra bất kỳ sai lầm gì.
Mang theo suy nghĩ này nên dù Thạch Thiên Tử có nói đến rách mồm Thẩm Thiên vẫn lắc đầu từ chối!
Thạch Thiên Tử tức đến mực giẫm chân, không ngờ tiểu tử Thẩm Thiên này lại cứng đầu như vậy, căn bản không chịu chấp nhận lời khiêu chiến của mình.
Nếu không phải Hoang Thạch Đế quân đang có mặt ở đây thì nói không chừng hắn ta đã trực tiếp xông đến ép Thẩm Thiên phải ra tay rồi.
Đúng lúc này, Hoang Thạch Đế quân mở miệng cười: “Thẩm Thiên, nếu ngươi chiến thắng, bản đế sẽ tặng ngươi một gốc đế dược!”
Đế dược?
Thẩm Thiên hai mắt tỏa sáng: “Nếu Thiên Tử huynh đã thành tâm mời, Thẩm mỗ nguyện ý giúp huynh hoàn thành ước vọng.”
“Thiên Tử huynh, Thẩm mỗ xin chiến!”
Thẩm Thiên trịnh trọng nhìn Thạch Thiên Tử, giống như đã bị hắn ta làm động lòng!
Thạch Thiên Tử: “???”
Tiểu tử này ban nãy không phải luôn một mực từ chối, ra vẻ sợ tổn thương hòa khí sao?
Bổn Điện hạ tốn bao nhiêu miệng lưỡi cũng không thấy hắn đồng ý, kết quả vừa thấy có bảo vật là có động lực ngay sao?
E là không phải tiểu tử này muốn tỷ thí với bổn Điện hạ mà mục đích là vì Đế dược kia kìa!
Khóe môi Thạch Thiên Tử giật điên cuồng!
Hắn ta từng nghe nói về vị Bích Liên Thiên tôn của Thần Tiêu thánh địa, xem ra Thẩm Thiên đã đi theo lão ta học được không ít thứ!
Thẩm Thiên mặt không đỏ tim không đập, mặt mũi vô cùng tự nhiên.
Ừm, bổn Thánh tử đơn thuần chỉ muốn luận bàn với Thạch Thiên Tử!
Không phải vì đế dược gì đó đâu!
Chẳng qua là vật ngoài thân…
Tuy nhiên nếu được tặng không, vậy thì dĩ nhiên không khách sáo rồi.
Đại dược cấp bậc này trong tiểu kim khố của bổn Thánh tử không còn hàng tích trữ nữa!
Thạch Thiên Tử nhìn thấy vẻ tươi cười của Thẩm Thiên sắc mặt trở nên lạnh lùng.
Tiểu tử này vui vẻ đồng ý như vậy giống như sắp được tặng không đế dược vậy!
Không nghe rõ sao?
Đánh thắng Thạch mỗ mới được ban thưởng!
Đúng là xem thường Thạch Thiên Tử hắn ta, không coi hắn ta ra gì!
Thạch Thiên Tử nhún người nhảy lên, hóa thành một vệt thần quang lao thẳng lên trời.
“Thẩm Thiên, đánh với ta một trận!”
Thạch Thiên Tử hét lớn, hắn ta muốn xem thử Thẩm Thiên dựa vào cái gì mà dám đấu với hắn ta?
Thẩm Thiên mỉm cười, bước chân điểm nhẹ nhảy lên một bên khác trên bầu trời.
Trước khi ra tay, Thẩm Thiên mỉm cười nói: “Thiên Tử huynh, trận này coi như một trận đấu hữu nghị, tới điểm thì dừng có được không?”
Cho tới giờ khắc này, Thẩm Thiên vẫn chưa quên kế hoạch thu hoạch hẹ.
“Nói nhảm nhiều quá, đấu!”
Thạch Thiên Tử xuất thủ trước, một quyền uy thế vô địch đánh ra, chấn động trời xanh!
Trong chốc lát, hư không vỡ nát.
Một quyền trông có vẻ bình thường này lại ẩn chứa sự khủng bố, đủ để làm bị thương, thậm chí là diệt sát Thánh giả!
Nhưng lúc đòn công kích của Thạch Thiên Tử sắp rơi xuống người Thẩm Thiên thì bóng dáng cảu Thẩm Thiên bỗng nhiên biến mất.
Dưới chân hắn điện quang lấp lóe, thân hình như tật ảnh, hóa thành điện quang mãnh liệt xuất hiện ở một vị trí khác trong nháy mắt!
Công kích của Thạch Thiên Tử thất bại, tạo ra một lỗ lớn trong hư không.
Nhưng hắn ta phản ứng lại rất nhanh, trở tay đánh một quyền về phía Thẩm Thiên vừa đặt chân.