Chương 828: Thẩm Thiên vs Thạch Thiên Tử! (4)
Thạch Thiên Tử không chỉ có Trọng Đồng mà còn mang Đế Cốt, có thể nói là đứa con cưng của thiên đạo trời đất!
Thạch Thiên Tử tích lũy sức mạnh nhường này thành một thể thì mức độ của sức mạnh ấy sẽ kinh khủng đến mức khó có thể tưởng tượng nổi!
Hắn ta ra tay rồi, trong đôi mắt bắn ra thần quang sáng chói, cực kỳ lóa mắt!
Uy thế của thần quang mênh mông không gì chống đỡ nổi, nơi nào thần quang đi qua nơi ấy vạn pháp tịch diệt, giống như kiếp phạt của trời đất, thế không thể đỡ!
Dị tượng Sáng Thế sau lưng như bầu trời nặng nề trấn áp trời đất, diệt tuyệt thương sinh!
Thạch Thiên Tử ra tay toàn lực, thế công cực kỳ kinh người, chỉ e ngay cả Ngũ kiếp Chân Thánh cũng khó mà cản nổi, hoặc sẽ máu chảy đầm đìa ngã xuống!
Cơ thể Thẩm Thiên khẽ run lên, hắn cảm nhận được sức mạnh kinh khủng đang ập tới như muốn nghiền hắn thành thịt băm!
Nhưng, sắc mặt hắn vẫn không thay đổi, trong tay hiện lên một đạo tử quang, Tử Thanh Song Kiếm xuất hiện.
Thẩm Thiên nắm chặt trường kiếm trong tay, hai mắt nhắm chặt trong một khí tức khiến người ta run rẩy tâm phách bỗng dâng lên!
Keng!
Tử Thanh Song Kiếm tranh minh, tiếng ngâm rung động chín tầng mây!
Thần quang chói lọi từ trong Tử Thanh Song Kiếm bắn ra, cực kỳ chói mắt, che đậy trời đất khiến tất cả đều ảm đạm thất sắc.
Kiếm ý kinh thiên cực kỳ dọa người bộc phát vút thẳng trời không, lao lên chín tầng mây như muốn xuyên thủng cả giới này.
Thẩm Thiên chậm rãi cử động, song kiếm trong tay giơ lên.
Kiếm thế nhẹ nhàng uyển chuyển, nhìn như bình thường nhưng lại bắn ra thần quang kịch liệt!
Dưới kiếm quang quẩn quanh, Thẩm Thiên giống như kiếm tiên tuyệt đại đánh ra thế công hung mãnh nhất!
Xoẹt!
Một kiếm chém ra, hàn quang vạn dặm!
Kiếm khí mênh mông như ngân hà, mạnh mẽ đánh ra ập xuống trời đất!
Trong chốc lát hư không vỡ nát, vô số đạo vết nứt không gian thôn phệ toàn bộ không gian này, dưới kiếm quang tuyệt thế đang không ngừng ma diệt, hoàn toàn chôn vùi!
Đây chính là Phi Tiên Kiếm Khí, nó như muốn chặt đứt quá khứ hiện tại, chia cắt trời đất!
Rầm!
Trong chốc lát, Sáng Thế Kiếp Quang vốn có thể phá hủy vạn vật lại bị kiếm quang kinh hãi thế tục này chém nát.
Từ đó dị tượng Sáng Thế Đại Thần Thông sau lưng Thạch Thiên Tử cũng bị kiếm này chém vỡ, hoàn toàn nổ tung.
“Phụt!”
Thạch Thiên Tử phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể mau chóng lui ra sau, ngã rầm xuống mặt đất.
Đại thần thông bị phá, cho dù là Thạch Thiên Tử cũng không thể chịu được lực phản phệ này nên lập tức bị đẩy lùi!
Áo trắng trên người hắn ta nhuốm máu, khí tức yếu đuối, rõ ràng là đã bị trọng thương ở một mức độ nhất định.
Nhưng Thạch Thiên Tử bất chấp thương thế của mình, chỉ hoảng sợ nhìn chằm chằm Thẩm Thiên.
Sức mạnh Thẩm Thiên thể hiện ra khiến trong lòng hắn ta ngập tràn hoảng hốt và kinh hãi.
Đặc biệt là kiếm khí tuyệt thế kia, khí tức kinh khủng ấy khiến tim Thạch Thiên Tử phải đập nhanh.
Ngay cả Sáng Thế Đại thần thông của mình mà cũng có thể chống đỡ được, uy thế có thể xưng là kinh thế hãi tục.
Chỉ khi đích thân giao thủ với Thẩm Thiên mới có thể cảm nhận được chiến lực của hắn rốt cuộc khủng bố cỡ nào!
Một kiếm này, quả thực là khoáng tuyệt cổ kim, phong hoa tuyệt đại.
Đây không phải kiếm chiêu thế gian, vì thế gian không thể có loại kiếm chiêu này.
Cho tới bây giờ, trong đầu Thạch Thiên Tử vẫn chứa đầy anh tư vô địch của Thẩm Thiên khi đánh ra một kiếm kia!
Một kiếm kia tựa như kiếm tiên trên trời hạ phàm khiến tất cả kiếm pháp trên thế gian đều phải thất sắc.
Quả nhiên là siêu phàm thoát tục, không ai bằng!
“Ta thua rồi!”
Thạch Thiên Tử không khỏi tự lẩm bẩm.
Hắn ta ngồi mơ màng trên mặt đất, hơi hoài nghi nhân sinh.
Đây là lần đầu tiên hắn ta bị người cùng thế hệ đánh bại, đối phương thậm chí còn nhỏ hơn hắn ta.
Ừm, đây là nói về tuổi tác.
Thất bại của trận này thẳng thắn mà nói đã khiến Thạch Thiên Tử rất bị đả kích, phong mang trên người cũng lờ mờ thu liễm đi.
Nhưng Hoang Thạch Đế quân thấy đây chưa hẳn đã là chuyện xấu, bởi vì cứng quá dễ gãy, người trẻ tuổi quá thuận chưa chắc là chuyện tốt.
Còn phía bên kia, Thẩm Thiên cũng nhẹ nhàng thở ra.
Chiến lực của Thạch Thiên Tử cũng nằm ngoài dự đoán của Thẩm Thiên.
Hắn phải dùng đến cả Phi Tiên Kiếm Khí mới có thể miễn cưỡng thắng Thạch Thiên Tử một chiêu.
Không hổ là thiên kiêu vô thượng Trung Châu, thực lực quả nhiên kinh người, suýt nữa là bị lật thuyền trong mương rồi.
Trận chiến đấu kinh thế này chỉ có Hoang Thạch Đế quân chứng kiến, người ngoài không hề hay biết.
Thẳng thắn mà nói nếu như không phải vì đế dược còn lâu Thẩm Thiên mới bỏ công ra đánh với Thạch Thiên Tử như vậy!
Tử Tiêu Kinh Thiên chùy bị hỏng rồi, nếu mà không lấy được Đế dược thì coi như lỗ to.
Chỉ mong Hoang Thạch Đế quân đừng giật nợ!
Bỗng nhiên, linh khí trong cơ thể Thẩm Thiên kịch liệt chấn động, quét sạch toàn thân!
Hai mắt hắn ta lập tức tỏa sáng, tự lẩm bẩm: “Sắp đột phá “
Tu vi của Thẩm Thiên đã đạt tới Nguyên Anh kỳ đỉnh phong từ lâu, là đột phá nhờ vào sức mạnh của Hỗn Độn Bổ Thiên đan!
Giờ đã mấy tháng trôi qua, hắn đã củng cố tu vi từng lâu nhưng đáng tiếc vẫn chưa chạm được tới hàng rào trở ngại.
Ban nãy Thẩm Thiên cảm ngộ rất sâu sắc về trận chiến kịch liệt và Thạch Thiên Tử.
Thạch Thiên Tử là thiên kiêu tuyệt đại, có Trọng Đồng và Đế Cốt. Tu vi của bản thân thì càng cao thâm mạt trắc hơn.
Có thể nói hắn ta là đối thủ cường đại nhất, có thiên phú lớn nhất mà Thẩm Thiên từng gặp!
Đặc biệt là đại thần thông “Sáng Thế Kiếp Quang” của Thạch Thiên Tử cũng khá kỳ diệu như đại thần thông “Khai Thiên Tích Địa” của Thẩm Thiên.