Chương 830: Tiểu tử này, có sữa tức là mẹ! (2)
Thẩm Thiên nở nụ cười.
Nếu cứ tiếp tục diễn hóa theo tình hình này nói không chừng Tử Phủ Tinh Thần Giới của hắn có thể sáng tạo ra một thế giới hoàn toàn mới.
Vì Tử Phủ Tinh Thần giới của hắn hoàn toàn khác với thế giới động thiên những người khác tạo dận.
Khi tu vi cảnh giới đạt tới Hóa Thần kỳ, người có thể thử tạo dựng tiểu thế giới động thiên trong hư không nhưng cũng chỉ có thể xem như nơi sống tạm và không gian cất giữ thôi.
Tu vi càng cường đại, thế giới tạo dựng được càng lớn, ẩn chứa càng nhiều sức mạnh pháp tắc và cũng kiên cố hơn.
Chẳng hạn như Hoang Không Hư Cảnh mà Hoang Thạch Đế quân tạo dựng.
Nơi này vô cùng rộng lớn, vượt xa những tiểu thế giới động thiên khác, nhưng nó cũng đầy tử khí âm u, không hề có chút sinh cơ nào.
Cũng không phải là vì trong tiểu thế giới không có sinh cơ, mà là vùng tiểu thế giới này không thể nào thai nghén được sinh cơ!
Các sinh vật, linh khí trong tiểu thế giới động thiên đều do cường giả dùng pháp lực vô thượng đưa tới rồi nhốt trong tiểu thế giới động thiên.
Những thứ này đều có nguồn gốc từ ngoại giới, không phải là sản phẩm sinh ra trong tiểu thế giới!
Tiểu thế giới động thiên đều là mảnh đất không có nguồn cội, không thể nào tự cấp tự túc, sinh ra linh khí và sinh cơ.
Nhưng thế giới trong Tử Phủ Tinh Thần giới của Thẩm Thiên thì khác!
Từ giờ khắc bắt đầu nó đã vượt trên tất cả các tiểu thế giới động thiên.
Bởi vì nó không ngừng sinh ra bản nguyên và đang không ngừng lớn mạnh.
Nói không chừng, về sau, thậm chí nó còn có thể diễn hóa ra thế giới như ngũ vực.
Thẩm Thiên nhìn biến hóa của Tử Phủ Tinh Thần giới trên mặt nở nụ cười mỉm.
Nhưng rất nhanh, khó miệng của hắn bắt đầu méo xệch.
Bởi vì hắn thấy hỗn độn cự anh của mình cũng nảy sinh biến hóa.
Hỗn độn cự anh vốn cao ba mươi ba trượng sau khi linh khí không ngừng đổ vào đã không ngừng biến lớn.
Bốn mươi trượng!
Tám mươi trượng!
Một trăm hai mươi trượng!
...
Hỗn độn cự anh phát triển đến 3300 trượng mới khó khan dừng lại, chỉ trong phút chốc nó đã phát triển gấp trăm lần.
Thẩm Thiên sững sờ, tuy nói Nguyên Anh sẽ biến lớn theo tu vi tăng trưởng.
Nhưng từ đứa trẻ biến thành thiếu niên, thanh niên, tráng niên.
Nhưng biến hóa chỉ giới hạn ở trạng thái.
Nguyên anh của Thẩm Thiên lúc ở trạng thái đứa trẻ nhưng lại to lớn hơn nhiều so với người khác.
Bây giờ khi tu vi của hắn đột phá Hóa Thần kỳ, Nguyên Anh hóa thành Nguyên Thần thì tính sáng tạo của nó càng cao!
Ông trời ơi, tu tiên giả bình thường toàn là Nguyên Anh trưởng thành trở thành thiếu niên, thanh niên, tráng niên, sau đó mới thăng hoa lột xác thành Nguyên Thần.
Còn Nguyên Anh này của ta thì hay rồi, đã lột xác thành Nguyên Thần rồi mà vẫn còn là một đứa trẻ, hơn nữa còn là đứa trẻ khổng lồ!
Thẩm Thiên nhìn quái vật khổng lồ trước mặt trong đầu cảm thấy ong ong.
Nguyên Thần cao ba ngàn trượng đứng choáng trước mặt đúng là dọa người ta hết hồn!
Đặc biệt là bên dưới cái bụng béo ị kia...
Cũng may Tử Phủ Tinh Thần Giới của hắn diễn hóa thành một thế giới vô cùng rộng lớn, nếu không hắn có cảm giác Hỗn độn cự anh lớn thế này có lẽ sẽ xuyên thủng cả bầu trời của Tử Phủ Tinh Thần Giới mất.
Hỗn độn cự anh hình như rất vui vẻ vì trời đất hỗn độn cũng nảy mầm sinh cơ.
Nó chậm rãi đứng dậy phủi bụi đất dính trên mông, bắt đầu chạy nhảy trong thế giới này.
Trong cơ thể Hỗn độn cự anh bộc phát ra thần quang mãnh liệt, chiếu rọi trời đất khiến vạn pháp cộng minh!
Chịu ảnh hưởng của thần quang, sinh cơ của thế giới này càng mạnh mẽ hơn nữa.
Nó đang hoàn thiện sức mạnh pháp tắc của thế giới này, khiến thế giới này hoàn toàn thuế biến.
Có điều, quá trình này dài dằng dặc!
Yên lặng hồi lâu, cuối cùng tâm thần của Thẩm Thiên cũng rời khỏi Tử Phủ Tinh Thần Giới.
Hắn đã đột phá thành công Hóa Thần kỳ!
Thẩm Thiên cảm nhận sức mạnh mênh mông, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Chuyến đi này có thể nói là thu hoạch rất phong phú.
Tu vi của hắn không chỉ đột phá Hóa Thần kỳ mà ngay cả Tử Phủ Tinh Thần Giới cũng xảy ra thuế biến!
Nhờ có Sáng Thế Kiếp Quang của Thạch Thiên Tử đã giúp hắn đốn ngộ.
Không hổ là hẹ đệ tốt của bổn Thánh tử!
Nhớ đến Thạch Thiên Tử Thẩm Thiên lại bắt đầu nảy sinh đủ các suy nghĩ.
Dù sao mình cũng vừa đánh bại hắn ta, dĩ nhiên phải nghĩ cách để trả lại thể diện cho hắn ta đã.
Nếu không, lỡ như đối phương vì chuyện này mà ghi hận thì sẽ không hay!
Thẩm Thiên nhìn về phía Thạch Thiên Tử, phát hiện hai mắt hắn ta đang đờ đẫn, giống như còn đang hoài nghi nhân sinh.
Hắn đi lên trước, cười nói: “Thiên Tử huynh, chúng ta cũng coi như không đánh nhau không quen biết, chi bằng chúng ta kết giao bằng hữu nhé?”
Nụ cười của Thẩm Thiên rất hiền lành, đầy lòng chân thành, thật tâm muốn kết giao với Thạch Thiên Tử.
Dù sao, đứa con khí vận như Thạch Thiên Tử đây rất hiếm gặp.
Thạch Thiên Tử cảm nhận được sự chân thành của Thẩm Thiên liền lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm Thẩm Thiên.
Từ lúc hắn ta ra đời đến nay đều hưởng thụ vinh quang vô tận, sau khi trở thành thiếu niên chí tôn thì càng cao cao tại thượng.
Tất cả thế hệ trẻ tuổi đều cung kính và sợ hãi hắn ta.
Cho nên Thạch Thiên Tử vô địch, nhưng cũng rất cô độc.
Không ai có thể khiến hắn ta coi trọng nên dĩ nhiên hắn ta cũng sẽ không kết giao.
Nhưng cho đến giờ phút này, Thẩm Thiên xuất hiện đánh nát sự tịch mịch vì vô địch của Thạch Thiên Tử.
Hắn ta đã gặp được đối thủ ngang sức!
Thậm chí, cuối cùng hắn ta đã bại rồi!