Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 831: Tiểu tử này, có sữa tức là mẹ! (3)

Chương 831: Tiểu tử này, có sữa tức là mẹ! (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­­ ­ ­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­
Thạch Thiên Tử phải nếm trải mùi vị thất bại nhưng dường như hắn ta không hề cảm thấy khổ sở.
Thậm chí, hắn ta còn cảm thấy khá kích động!
Đó là sự kích động vì một lần nữa tìm được mục tiêu và đối thủ, là kích động vì đấu chí đã quay về.
Tia sáng trong mắt Thạch Thiên Tử càng lúc càng mãnh liệt, tâm trạng thất bại tan đi thay vào đó là chiến ý dào dạt.
Hắn ta nhìn Thẩm Thiên, ý chí chiến đấu sục sôi nói: “Thẩm Thiên, bổn điện hạ sẽ thắng được ngươi ngay thôi!”
Nói xong, Thạch Thiên Tử đứng dậy rời đi, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải thất bại và áp lực, nhưng áp lực cũng không thể khiến hắn ta từ bỏ mà còn chuyển hóa thành động lực để hắn ta tiến lên.
Hắn ta đã coi chiến thắng Thẩm Thiên là mục tiêu của mình và sẽ không ngừng cố gắng để theo đuổi.
Thẩm Thiên nhìn Thạch Thiên Tử rời đi gãi gãi đầu, trong lòng cảm thán.
Thiên kiêu Trung Châu đúng là đều rất rộng rãi, cho dù bị đánh cũng không tức giận.
May là như thế, nếu không coi như để mất cây hẹ phẩm chất cao rồi.
Thẩm Thiên đau lòng đến mức vò đầu bứt tai!
Đúng lúc này, giọng Hoang Thạch Đế quân vang lên: “Thẩm Thiên, ngươi khá lắm!”
Nhìn thấy chiến lực mà Thẩm Thiên thể hiện ra, cho dù là Hoang Thạch Đế quân trong lòng cũng khó giữ được bình tĩnh!
Có thể dựa vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ đấu với Thánh giả có thể coi là kinh thế hãi tục, có một không hai cổ kim.
Chỉ những thiên kiêu tuyệt đại không thuộc về giới này mới có thể làm được như vậy!
Chiến lực của Thẩm Thiên có thể nói là vô song ngút trời!
Chẳng trách Diệp lão lại giao truyền thừa lại cho tiểu tử này, đúng là chỉ có hắn mới xứng kế thừa Chiến Thần cung.
Tuy nhiên Hoang Thạch Đế quân luôn cảm giác tên trước mắt khá giảo hoạt!
Dù sao, ngoại giới vẫn luôn đồn Thẩm Thiên là Cực Đạo Thiên Tôn.
Nhưng không ai ngờ Thẩm Thiên còn chưa đột phá đến Thiên Tôn.
Nếu như những chuyện này được đồn ra ngoài thì...
Cả ngũ vực sẽ phải lật trời mất!
Thẩm Thiên quay đầu lại, nhìn thấy Hoang Thạch Đế quân đang nhìn hắn chằm chằm.
Thẩm Thiên hơi sững sờ, vội vàng nói: “Đế quân quá khen, Thẩm mỗ chỉ may mắn thôi.”
Thẩm Thiên luôn kiên trì với suy nghĩ phát triển vững vàng, có thể không giả ngầu sẽ không giả ngầu!
Nhất là trước mặt lão đại như Hoang Thạch Đế quân!
Ừm, khiêm tốn mới là vương đạo!
Hoang Thạch Đế quân nghe Thẩm Thiên nói vậy trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ: “Dùng mấy thành thực lực?”
Thẩm Thiên hơi sững sờ, giống như không ngờ Hoang Thạch Đế quân lại hỏi hắn như vậy.
Ngẫm lại, hắn lập tức ngôn từ chính nghĩa nói: “Thiên Tử huynh chiến lực vô song, Thẩm Thiên đã dốc hết toàn lực!”
Dường như Hoang Thạch Đế quân sớm đã nhìn thấu Thẩm Thiên, căn bản không tin hắn, lắc đầu nói: “Rốt cuộc đã dùng mấy phần thực lực?”
Thẩm Thiên gãi đầu, trong lòng cảm thán Hoang Thạch Đế quâ không hổ là lão tiền bối, quả nhiên là cáo già.n
Nhưng hắn vẫn nhắm mắt nói: “Thiên Tử huynh quả là rồng trong loài người, mặc dù Thẩm mỗ may mắn giành chiến thắng nhưng cũng đã dùng chín thành thực lực!”
“Thật sao?”
“Lá gan của tiểu tử ngươi không nhỏ, ngay cả bổn Đế quân mà cũng dám lừa gạt?”
Hoang Thạch Đế quân liếc nhìn Thẩm Thiên, , phát hiện tiểu tử này thực sự láu cá, lời nói của hắn không thể nào tin được!
Thẩm Thiên xấu hổ, vội vàng nói: “Tám thành, lần này là thật, ta thề!”
Trên mặt Hoang Thạch Đế quân vẫn lộ vẻ chất vấn, hoàn toàn không tin hắn.
Thẩm Thiên vội vàng thề: “Lời Thẩm mỗ nói tuyệt đối là sự thật, ban nãy tuyệt đối đã dùng tám thành thực lực, nếu nói sai ra ngoài sẽ lập tức bị sét đánh chết!”
Hoang Thạch Đế quân cười nhạo nói: “Thần Tiêu Thánh tử còn sợ bị sét đánh à? Nếu vậy thì bổn đế quân đúng là được mở rộng tầm mắt.”
“Tám thành thực lực? A, cỗ thân thể này không phải chỉ là phân thân của ngươi đấy chứ!”
Khóe miệng Thẩm Thiên hơi giật giật: “Khụ khụ, phân thân gì ạ?”
Hoang Thạch Đế quân cười nói: “Phân thân gì? Đương nhiên là phân thân Huyết Thần Tử rồi!”
“Sao người biết?”
Trong lòng Thẩm Thiên vô cùng run rẩy, ngơ ngác nhìn Hoang Thạch Đế quân.
Trên người hắn có Hỗn Độn Tân Hỏa quyết, đó là do vị Nữ đế tuyệt đại kia truyền thụ, không ai có thể nhìn trộm được khí tức.
Hơn nữa cỗ cơ thể này của hắn là phân thân Huyết Thần Tử dựa vào cổ kinh thần bí Huyết Thần Kinh kia ngưng tụ ra, năng lực che giấu cực mạnh.
Sau khi ngưng luyện ra Huyết Thần Tử số một, Thẩm Thiên đã cho hắn ăn không biết bao nhiêu tinh hoa huyết dịch, thậm chí là bảo dược quý giá, bất chấp mọi giá để bồi dưỡng.
Bây giờ cỗ phân thân này đã có thể phát huy ra tám thành thực lực của chủ thân Thẩm Thiên, khí tức dung mạo gần như không khác gì với chủ thân.
Cho dù là sư huynh đệ sớm chiều chung đụng với Thẩm Thiên, thậm chí là Thần Tiêu Thánh chủ cũng không thể nào nhìn thấu.
Thẩm Thiên không ngờ Hoang Thạch Đế quân lại có thể nhận ra!
Nhưng lời tiếp theo của Hoang Thạch Đế quân lại khiến mặt Thẩm Thiên xạm đi.
Trên mặt Hoang Thạch Đế quân nở nụ cười mỉm: “Tâm trí của tiểu tử ngươi vẫn chưa đủ thành thục!”
“Huyết Thần Kinh đúng là thần diệu khó lường, ngay cả bản đế quân cũng rất khó phát hiện những mánh khóe bên trong.”
“Nhưng ta nghe nói tiểu tử ngươi làm việc vững vàng, hơn nữa còn tinh thông thuật phân thân, thích đem phân thân ra tế trời.”
“Nếu đây là bản tôn, sau khi Tử Tiêu Kinh Thiên Chùy vỡ vụn hẳn ngươi sẽ dùng Chuẩn Tiên khí Định Hải Thần Chùy để chiến đấu.”
“Nhưng ngươi lại đổi thẳng sang Tử Thanh Song Kiếm, mà cỗ thân thể này lại không hề có bất kỳ ba động năng lượng của Chuẩn Tiên khí hay Tiên khí nào.”
“Cho nên bản đế quân bạo gan suy đoán, đây chỉ là phân thân của ngươi, cho nên bảo vật trên người sẽ không nhiều.”
“Những chí bảo như Định Hải Thần Chùy, Lục Đạo Luân Hồi bàn đều được cất trên người chủ thân.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất