Chương 832: Tiểu tử này, có sữa tức là mẹ! (4)
Phân tích của Hoang Thạch Đế quân mạnh mẽ như hổ, Thẩm Thiên nghe thấy mà ứa mồ hôi lạnh!
Ôi trời đất quỷ thần ơi, rốt cuộc lão già này từ đâu ra vậy?
Sao còn hiểu ta hơn cả cha ta thế?
Những bảo vật như Định Hải Thần Chùy và Lục Đạo Luân Hồi bàn Thẩm Thiên đều từng dùng ở bên ngoài, Hoang Thạch Đế quân có thể thu được tin tình báo cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng “Huyết Thần kinh” tuyệt đối là một trong những con át chủ bài quan trọng nhất của Thẩm Thiên, gần như không có ai biết.
Hoang Thạch Đế quân này rốt cuộc làm cách nào mà nhận ra được manh mối vậy?
Thẩm Thiên: “Lý do này hơi gượng ép quá rồi?”
Hoang Thạch Đế quân cười nói: “Là rất gượng ép, cho nên chỉ là suy đoán.”
“Tuy nhiên nhìn phản ứng của ngươi bây giờ, suy đoán của bản đế quân hình như cũng không hề sai.”
Thẩm Thiên: “???”
Hoang Thạch Đế quân cười nói: “Tâm cảnh vẫn cần nâng cao thêm, nên học sư tôn Trương Long Uyên của ngươi nhiều thêm một chút, tiểu tử này rất nhanh trí.”
“Hơn nữa ngươi không cần phải đề phòng ta, ở một mức độ nào đó mà nói ta cũng được coi là một nửa đồ đệ của Diệp lão, ngươi có thể gọi ta một tiếng Thạch thúc.”
Thẩm Thiên: “???”
Thăm dò, giờ thì chắc chắn rồi?
Chậc, xem ra bổn Thánh tử vẫn còn non quá.
Tuy nhiên về sau học thêm sư tôn, chẳng lẽ cũng phải dùng tiên quang bao phủ không cho ai nhìn thấy mặt à?
Nghĩ tới đây, trên mặt Thẩm Thiên lộ vẻ động lòng!
Nhưng mà Thạch thúc là cái quái gì?
Thế chẳng phải là đang chiếm tiện nghi của bổn Thánh tử sao?
Mặc dù gọi một cường giả đứng đầu ngũ vực là thúc thúc cũng không lỗ, thậm chí còn là đãi ngộ mà rất nhiều người tha thiết mơ ước cũng không được, nhưng bổn Thánh tử thẳng thắn cương nghị, há lại là hạng người tầm thường?
Lão già này vừa mới gài bẫy lừa bổn Thánh tử, giờ lại lôi kéo làm quen, bảo ta kêu lão là thúc thúc!
Haha, không phải ông đang có ý đồ gì đấy chứ!
Sau khi chuyện phiếm một lúc, chủ đề của hai người đã quay lại chuyện chính.
Hoang Thạch Đế quân cười nói: “Bản đế quân đã nói, đương nhiên sẽ không nuốt lời!”
“Ngươi chiến thắng Thạch Thiên Tử, Đế dược này sẽ thuộc sở hữu của ngươi!”
Nói xong, Hoang Thạch Đế quân lấy ra một vật.
Đó là một quả đào tiên đỏ mọng, tiên khí mênh mông lượn lờ tản mát ra khí tức sinh mệnh và mùi thơm ngát.
Vật này xuất hiện trời đất cũng biến hóa theo, sinh cơ mãnh liệt tràn ra khiến vạn vật bừng bừng sinh cơ.
Vô số pháp tắc trút xuống lượn lờ trên đào tiên, tạo dựng ra thần thái chói lọi, vô cùng kỳ dị!
“Đây là đế dược Bàn Đào Bất Tử Dược, được thai ngén từ Bất Tử Tiên Chu.”
“Đào này vạn năm mới chín, ẩn chứa sinh mệnh lực cường đại, dược hiệu thông thiên, là Đế dược bất tử giúp người chết sống lại, mọc thịt mọc xương.”
Thẩm Thiên vừa nhìn thấy Bàn Đào Bất Tử Dược, cơ thể liền chấn động.
Hắn có thể cảm nhận được năng lượng hùng hậu ẩn chứa trong Đế dược này, nó không thua gì Thập Nhị Phẩm Thanh Liên.
Nên biết Thanh đế là đại đế vạn năm trước, còn là đệ nhất đế Đan đạo, có Đế dược cũng không phải là việc gì khó.
Hoang Thạch Đế quân có thể lấy ra được Đế dược bậc này, xem ra trong tiểu kim khố của ông ta cũng vô cùng phong phú đây!
Tuy nhiên ông ta cũng không giao thẳng Bàn Đào Bất Tử Dược cho Thẩm Thiên, mà chỉ nói: “Đế dược này có thể tặng cho ngươi!”
“Nhưng bổn đế có một yêu cầu, ngươi phải dùng Bàn Đào Bất Tử Dược này luyện chế một lò Hỗn Độn Bổ Thiên Đan, đồng thời cho ta một viên!”
Hoang Thạch Đế quân đã có nghe nói thuật luyện đan của Thẩm Thiên có thể nói là đoạt thiên tạo hóa.
Ông ta thân là người sáng lập Đại Hoang Tiên triều và Tắc Hạ Học Cung, cường giả dưới trướng nhiều vô số, dĩ nhiên cũng có tông sư luyện đan tinh thông thuật luyện đan.
Nhưng cho dù như thế, thực lực của tông sư luyện đan cũng còn lâu mới so được với Thẩm Thiên.
Dù sao Hỗn Độn Bổ Thiên Đan mà Thẩm Thiên luyện chế cũng là đan dược nghịch thiên cải mệnh, có thể giúp cả Thánh giả được hưởng lợi.
Tồn tại thần kỳ bậc này dù là thời Thái Cổ đến nay đều chưa từng xuất hiện.
Hoang Thạch Đế quân dĩ nhiên cảm thấy rất hứng thú với thứ này.
Thẩm Thiên nghe thấy yêu cầu này, lập tức nói thầm: “Vậy chẳng phải ta sẽ lỗ to sao.”
Tuy luyện đế dược thành Hỗn Độn Bổ Thiên đan chắc chắn được không chỉ một viên, nhưng đế dược này do mình thắng được, nếu đem đi luyện đan chẳng phải sẽ phải chia ra sao, thế chẳng phải lỗ to rồi sao?
Dĩ nhiên Hoang Thạch Đế quân có thể nghe thấy mấy lời lầm bầm của Thẩm Thiên nên lắc đầu cười khổ: “Tiểu tử ngươi đúng là không thể chịu thiệt dù chỉ một chút!”
“Yên tâm, bản đế quân từng được Diệp lão chỉ điểm, há lại bạc đãi ngươi.”
“Ta sẽ truyền thụ “Hoang Cổ Đế kinh” cho ngươi, tặng ngươi thêm một món Đại Thánh khí coi như đền bù, thế nào!”
Hoang Thạch Đế quân nhẹ nhàng phất tay áo lấy ra một thanh thần chùy.
Thanh thần chùy này có thần quang quẩn quanh, bên trên thần văn dày đặc tản mát ra uy lực mênh mông giống như có thể rung chuyển trời đất, chấn vỡ sơn hà!
“Đây là Đại Thánh khí Hám Thiên Chùy, hôm nay ta sẽ tặng cho ngươi!”
Thẩm Thiên nhận chùy, lông mày lập tức giãn ra, mặt mày tươi cười nói: “Đa tạ Thạch thúc!”
“Thạch thúc yên tâm, Thẩm mỗ nhất định sẽ luyện chế ra Hỗn Độn Bổ Thiên đan để dâng lên cho người!”
Thẩm Thiên vừa nghe thấy có bù đắp lập tức không cảm thấy lỗ nữa.
Hoang Cổ Đế kinh chính là do Hoang Thạch Đế quân đích thân sáng tạo ra, thâm ảo khó lường, chiến lực cường đại.
Đại Hoang Tiên triều quật khởi, trở thành thế lực tối cường ở Trung Châu có liên quan rất lớn đến bản Đế kinh này.
Có thể nói, đây là một bộ đế kinh vô cùng cường đại.
Huống hồ còn do Hoang Thạch Đế quân đích thân truyền thụ thì dĩ nhiên sẽ là bản hoàn chỉnh rồi!