Chương 837: Coi trời là thầy, đấu với trời một trận! (1)
Mọi người còn đang nói chuyện phiếm thì bên ngoài Nhân viện lại vô cùng ồn ào!
Lúc này, có rất nhiều tân sinh của Nhân viện còn đang trò chuyện trao đổi thì đột nhiên có một thiên kiêu Yêu tộc khí thế hùng hổ phóng tới.
Đó là một Thần Viên cao tầm một trượng, mặc kim quang chiến giáp, khí thế hùng hổ!
Lông tóc quanh người gã có màu vàng sáng chói, dưới ánh mặt trời liền tỏa ra tia sáng thần hi chói mắt.
Răng nanh của gã bén nhọn, mắt vàng như ngọn lựa, chấn nhiếp tâm phách.
Trong tay Thần Viên cầm trong tay Huyền Thiết côn giống như một ngọn núi Thái Cổ, khí thế nặng nề như vạn quân làm cho người phát run!
Đối mặt với vị Thần Viên này, rất nhiều tân sinh thậm chí không thể vực được dũng khí để đối mặt.
“Thiên kiêu yêu tộc mạnh quá!”
“Uy áp kinh khủng này chí ít cũng phải là Thiên Tôn hậu kỳ!”
“Con khỉ này chắc chắn là cường giả đỉnh cấp của Yêu viện, nó chạy tới Nhân viện chúng ta làm gì?”
Chúng thiên kiêu đều có thể cảm nhận được thực lực kinh khủng của con Thần Viên này, trên mặt lộ ra vẻ kiêng kị!
Ở Tắc Hạ học cung, phần lớn thời gian Nhân viện và Yêu viện đều nước sông không phạm nước giếng!
Trong tình huống bình thường thiên kiêu hai tộc đều sẽ không tiến vào viện của tộc khác.
Thần Viên này chạy đến Nhân viện rõ ràng là không có ý đồ tốt.
Thần côn trong tay Thần Viên run bần bật, gã hừ lạnh nói: “Thạch Thiên Tử đâu? Ra đấu với ta một trận!”
Lời vừa nói ra, tân sinh Nhân tộc đều sôi trào!
Hai tộc nhân yêu vốn không hợp nhau, hành động lao tới địa bàn của đối phương khiêu chiến tuyệt đối được coi là khiêu khích!
Mặc dù không biết lai lịch của con khỉ này như thế nào nhưng đơn thương độc mã xông vào Nhân viên thì không khỏi ngông cuồng quá!
“Đúng là con khỉ phách lối, dám chạy đến Nhân viện ra vẻ ta đây?”
“Thiên Tử Điện hạ há là người hắn muốn gặp thì gặp?”
“Chỉ là một con khỉ mà xứng để khiêu chiến với dhd sao?”
“Khuyên ngươi nên mau chóng rời đi đi, đợi khi sư huynh xuất hiện rồi thì ngươi sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu!”
Rất nhiều thiên kiêu Nhân viện thấy thiên kiêu Yêu viện ngông cuồng như thế liền cảm thấy rất nổi giận.
Nhân viện và Yêu viện bất hòa, thường xuyên xảy ra đấu đá nhưng có rất ít yêu dám chạy tới tận cửa khiêu khích!
Thật sự tưởng Nhân viện không có cường giả sao?
Hơn nữa con khỉ này vừa mở miệng đã khiêu chiến Thạch Thiên Tử!
Thế này không phải đang đùa sao?
Uy danh Thạch Thiên Tử sớm đã truyền khắp tthc, được vô số thiên kiêu Nhân tộc tán tụng kính nể.
Thậm chí hắn ta còn bước lên vị trí đứng đầu bảng thiên kiêu Nhân viện, chiến lực vô song.
Bọn họ không cho rằng một con khỉ đột nhiên xuất hiện mà có tư cách khiêu chiến Thạch Thiên Tử!
Con Thần Viên kia không giận mà còn cười lạnh, khinh thường nói: “Một đám tân sinh cặn bã mà cũng dám ngăn cản lão Tôn ta sao?”
“Ai dám cả ta đánh người đó!”
Nói xong Thần Viên vung trường côn trong tay lên đánh về phía thiên kiêu Nhân viện.
“To gan!”
Thiên kiêu Nhân viện giận dữ, con khỉ này đúng là hoàn toàn không đặt họ vào trong mắt!
“Chư vị đạo huynh, tạo chiến trận trấn áp con khỉ này đi!”
Mấy vị thiên kiêu xông lên, khí tức bành trướng, đều là người nổi bật trong số Nguyên Anh kỳ!
Bọn họ không đấu đơn lẻ vì thực lực của con khỉ này rõ ràng không thể coi thường.
Muốn đấu đơn độc với gã chắc chắn phải mời học sinh cũ trong Nhân viện tới.
Còn về phần những thiên kiêu tân sinh như họ thì chắc chắn phải liên thủ mới có cơ hội trấn áp con Thần Viên này.
Còn về chuyện ỷ đông bắt nạt ít sao?
Haha, đối phương đã đánh đến tận cửa, còn khách khí với gã cái quái gì nữa?
Huống chi đối phương là Thiên Tôn, còn tân sinh đều chỉ là Tôn giả cảnh.
Không liên thủ, làm sao đấu lại con yêu hầu này?
Thần quang toàn thân mấy vị thiên kiêu bùng nổ, kết thành chiến trận huyền diệu định cản trở Thần Viên cường thế này.
Mặc dù những thiên kiêu này đều chỉ là Tôn giả cảnh, nhưng họ đều được tu luyện Đế kinh của Thánh địa.
Mọi người liên thủ kết trận, Thiên Tôn bình thường chưa chắc đã là đối thủ!
Đáng tiếc Thần Viên này không phải Thiên Tôn bình thường.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Trận chiến kết thúc trong tích tắc!
Mấy vị thiên kiêu bị một côn đánh bay ra ngoài!
Tất cả tân sinh đều bị ném mạnh xuống đất, ho ra máu không thôi.
“Cái quỷ gì vậy?”
“Kết thúc nhanh vậy sao?”
“Bổn Thánh tử còn chưa kịp vào trạng thái mà!”
Vẻ mặt chúng thiên kiêu hoảng hốt, nhiều thiên kiêu như vậy liên thủ mà bị người ta đánh bại trong một chiêu sao?
Thực lực của con khỉ này khủng bố như vậy sao?
Thần Viên tay cầm tay thần côn cười nhạo nói: “Lão Tôn ta còn chưa dùng hết sức các ngươi đã ngã cả rồi sao?”
Trong lòng chúng thiên kiêu đầy căm phẫn: “Con vượn này hung hăng ngang ngược quá, dám miệt thị Nhân viện!”
“Chúng ta cùng ra tay, trấn áp nghiệt chướng này mới được!”
“Tôn nghiêm Nhân viện không thể bị chà đạp!”
Hơn mười vị thiên kiêu đồng loạt ra tay, thả người lao về phía Thần Viên kia!
Uy thế kinh khủng quét khắp trời đất, vô cùng đáng sợ.
Trong chốc lát bầu trời bị thần quang vô tận bao bọc, sức mạnh mênh mông như trường hà trút xuống!
Những thiên kiêu này đều là nhân vật nổi bật của Nhân tộc ngũ vực, họ liên thủ thậm chí có thể trấn áp chống lại cả Thiên Tôn đỉnh phong.
Lúc này mọi người kết thành đại trận, lập tức có sức mạnh pháp tắc trật tự vô tận trút xuống.
Bọn họ không tin như vậy mà còn không cản được con Yêu hầu này!
“Chỉ miễn cưỡng chống cự vậy thôi sao?”
Thần Viên khinh thường cười lạnh, trường côn trong tay lấp lóe tia sáng đen dùng khí thế quét sạch ngàn quân tấn công.
Trường côn đen nhánh với uy thế mạnh mẽ xuyên thủng trời đất quét ngang bầu trời!