Chương 838: Coi trời là thầy, đấu với trời một trận! (2)
Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên!
Trường hà năng lượng do chúng thiên kiêu diễn hóa ra bị một côn nện vỡ nát!
Sau đó Thần Viên một lần nữa ra tay, dùng khí thế sét đánh không kịp bưng tai đánh xuống, trong nháy mắt đã đánh về phía các thiên kiêu tân sinh!
Keng keng keng!
Chỉ mấy côn đơn giản đã đánh cho toàn bộ thiên kiêu tân sinh ngã nhào trên mặt đất.
Ai nấy đều bị đánh cho đầu đầy những cục u, nằm kêu rên đau đớn!
Chúng thiên kiêu đều thất sắc, tâm thần chấn động.
“Con vượn này hung tàn quá, may mời sư huynh kỳ trước ra tay!”
Bởi vì hôm nay là ngày tân sinh đến báo danh nên trong viên không có nhiều học sinh cũ.
Đông đảo tân sinh đều mất hồn thất sắc, thực lực Thần Viên này quá mạnh, bọn họ còn lâu mới có thể ngăn cản được.
Cũng chỉ còn cách mời những sư huynh sư tỷ đã ở trong học cung tiến tu nhiều năm kia ra tay mới có tư cách giao phong với tên này!
“Tên này rốt cuộc là ai?”
Rất nhiều thiên kiêu tân sinh lúc này đều thầm chấn động.
Mà lúc này, cuối cùng cũng có học sinh cũ nghe tin chạy tới: “Tên khốn, là yêu nghiệt phương nào mà dám xông vào...”
“Khốn kiếp!!!”
Học sinh cũ vừa nhìn thấy con khỉ này, miệng điên cuồng run rẩy: “Chư vị sư đệ, vi huynh chợt nhớ ra chăn mền trong phòng còn chưa gấp xong.”
“Tên này các đệ nên đi tìm những người khác trấn áp đi! Vi huynh ta xin cáo từ trước không cần tiễn!”
Thiên kiêu tân sinh vội vàng cản lại: “Sư huynh, bọn đệ đi xếp chăn mền giúp huynh!”
“Nhờ huynh thi triển thủ đoạn lôi đình trấn áp con khỉ này, để con yêu nghiệt này biết viện của chúng ta không thể xâm phạm!”
Người học sinh cũ kia sắp bật khóc rồi: “Ta... ta trấn áp cái con khỉ ấy!”
“Các ngươi có biết tên này là ai không? Hắn là Tề Chiến Thủ tịch của Yêu viện, là tên biến thái đã từng xé xác Chân Thánh đấy!”
“Đánh với tên này? Đánh xong bổn Thánh tử sẽ hưởng thọ sáu trăm sáu mươi sáu tuổi đấy!”
“Không phải tên biến thái này vẫn luôn ở Yêu viện bế quan sao?”
“Sao đột nhiên lại chạy đến Nhân viện rồi?”
Nghe thấy lời giới thiệu của học sinh cũ, các tân sinh cũng dần hiểu về Thần Viên này.
Đấu Chiến Thánh Viên Tề Chiến, thiên kiêu mạnh nhất Yêu viện!
Gã có sức chiến đấu tuyệt thế vô song, còn vượt cả thủ tịch nhân viện Thanh Nguyệt Tiên tử.
Trước đây trong lúc luận bàn, Nhân viện thường xuyên bị Yêu viện áp chế đó là vì có sự tồn tại của Tề Chiến!
Gã giống như ngọn núi lớn không thể nào vượt qua, khiến thiên kiêu các đời đều chùn bước!
Thần Viên đứng ngạo nghễ giữa trời đất, ánh mắt bễ nghễ nhìn thương sinh: “Bảo Thạch Thiên Tử ra đây, ta muốn đánh với hắn một trận!”
Có thiên kiêu cắn răng: “Đợi đấy, Thiên Tử Điện hạ mà ra tay, ngươi sẽ biết mặt!”
Mấy người cấp tốc rời đi, liên hệ Thạch Thiên Tử rời núi.
Nếu là bình thường, không ai có thể ngăn cản được Thần Viên Tề Chiến, dù là Thanh Nguyệt Tiên tử cũng không thể nào làm được!
Nhưng bây giờ thì khác, bởi vì Thạch Thiên Tử đã tới!
Mặc dù Tề Chiến từng xé xác Ngũ Kiếp Chân Thánh nhưng chiến tích của Thạch Thiên Tử cũng không yếu.
Toàn lực ứng phó, chưa hẳn không thể trấn áp được con khỉ này!
Có điều bọn họ không ngờ Tề Chiến lại tìm tới cửa nhanh đến như vậy.
Hơn nữa, tên này còn muốn khiêu chiến Thạch Thiên Tử.
Chẳng lẽ bọn họ có mâu thuẫn gì?
Tuy danh tiếng của Thạch Thiên Tử rất lớn nhưng uy danh của Tề Chiến cũng không kém.
Tất cả mọi người rất chờ mong, rốt cuộc bọn họ ai mạnh ai yếu?
Nhóm Thẩm Thiên cũng bị tiếng ồn ào đó hấp dẫn.
Sau khi nghe thấy Tề Chiến báo danh, trong mắt mọi người đều lóe lên tia sáng.
Thiên kiêu đứng đầu Yêu tộc muốn khiêu chiến thiên kiêu đứng đầu Nhân tộc, chuyện hay như thế này rất hiếm khi xảy ra.
Xem ra lần này có kịch hay để coi rồi!
Vương Thần Hư nhìn Tề Chiến uy phong lẫm lẫm, cười trêu ghẹo nói: “Cái con khỉ này, cũng họ Tề à?”
“Tề Thiếu Huyền sao còn không tới nhận ca ca nuôi đi, để hắn dùng côn bảo kê ngươi!”
Mọi người: “???”
Cái miệng thối của tên này không hề thay đổi chút nào!
Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng bị người ta đánh chết.
Tề Thiếu Huyền liếc nhìn Vương Thần Hư, khóe miệng khẽ giật giật.
Nếu không phải không đúng hoàn cảnh, y đã kéo Vương Thần Hư lên đại chiến ba trăm hiệp rồi!
Y sẽ móc sạch sức lực của tên này, khiến hắn ta cạn hết tuổi thọ, để xem cái miệng hắn ta còn nói năng thiếu suy nghĩ được nữa hay không!
Mà lúc này, Tề Chiến vẫn tiếp tục kêu gào: “Không ngờ đệ nhất cường giả của Nhân viện lại là con rùa đen rụt đầu!”
“Lão Tôn ta đã đích thân đến đây rồi tiểu tử ngươi cũng không dám lộ mặt sao! Thiếu niên chí tôn chẳng qua chỉ thế thôi sao?”
Đấu Chiến Thánh Vương Tề Chiến đột nhiên đến tìm Thạch Thiên Tử dĩ nhiên là có nguyên nhân!
Gã thiên tư tuyệt đỉnh, thậm chí còn được Hoang Thạch Đế quân thu làm đệ tử ký danh, địa vị cực kỳ thoát tục.
Nhưng Hoang Thạch Đế quân không truyền Đế pháp, chỉ bỏ lại mấy câu: “Đạo của bản đế và ngươi khác biệt, không dạy được quá nhiều.”
“Từ xưa đến nay, Đấu Chiến Thánh Viên đều coi thiên là thầy, làm bạn với Thiên, chiến thắng Thiên để đắc đạo.”
“Nếu ngươi ngộ được câu này thì đó cũng chính là lúc ngươi có thể ngạo nghễ khiêu chiến ngũ vực, tung hành Bát Hoang!”
Tề Chiến suy nghĩ đủ đường vẫn không thể hiểu được hàm nghĩa trong câu nói này.
Mãi gần đây khi Thạch Thiên Tử gia nhập Tắc Hạ Học Cung, xung quanh đều bàn luận về hắn ta, lúc này Tề Chiến mới hiểu ra, cảm thấy Thạch Thiên Tử chính là thâm ý trong lời nói của Hoang Thạch Đế quân.
Chỉ cần gã có thể đánh bại được Hoang Thạch Đế quân là có thể hoàn toàn tìm được đạo của mình, từ đó độ kiếp viên mãn.