Chương 841: Coi trời là thầy, đấu với trời một trận! (5)
“Ăn một gậy của lão Tôn ta đi!”
“Hoành Tảo Thiên Quân!”
Tề Chiến kêu to, huy động cây côn đen đánh về phía Thẩm Thiên.
Trong chốc lát, hư không loạn lư như bị một côn này chém đứt, khí thế nổ tung!
Thẩm Thiên thở dài, lắc đầu nói: “Cần gì chứ!”
“Cần gì phải ép ta ra tay vậy chứ?”
Trong tay Thẩm Thiên đột nhiên hiện ra một tia thần mang chói lọi.
Định Hải Thần Chùy lặng lẽ bay tới tay khiến khí tức của Thẩm Thiên trở nên mênh mông khó lường!
Hắn huy động Định Hải Thần Chùy đột nhiên đánh về phía trước!
Rầm!
Hư không sập đổ trong chốc lát, cả vùng không gian giống như hóa thành một vùng phế tích!
Keng!
Lưỡi mác giao minh!
Trong chốc lát, hư không nơi giao phong nhau vỡ nát.
Định Hải Thần Chùy và đại bổng màu đen chạm vào nhau bắn ra thần năng vô tận chấn động trời đất!
Trong mắt Tề Chiến lộ ra tia kinh hãi, gã cảm thấy đại bổng trong tay đang run lên kịch liệt.
Sức mạnh vô song bộc phát làm hai tay gã không ngừng run lên.
“Sao có thể như thế được!”
Tề Chiến thân là Đấu Chiến Thánh Viên, nhục thân cường hãn, từ trước đến nay luôn dựa vào sức mạnh.
Bộ tộc này tại thời cổ đại, thậm chí có thể hái sao lấy trăng khiến bầu trời sao vỡ vụn nhờ vào nhục thân và sức lực cường hãn.
Nhưng lúc Tề Chiến giao phong với Thẩm Thiên thì lại cảm thấy sức lực của mình rơi vào thế hạ phong.
Nhưng gã không biết trước đó khi Thẩm Thiên chưa đột phá thì phân thân đã có thể chiến thắng Thạch Thiên Tử.
Huống chi bây giờ, Thẩm Thiên đã đột phá đến Hóa Thần kỳ.
Cộng thêm bản thể đích thân ra tay, sức lực dĩ nhiên kinh khủng đến cực hạn.
Dưới sự hỗ trợ của Định Hải Thần Chùy, Tề Chiến bị đánh cho liên tục thối lui, không còn đường để đánh trả.
“Không thể nào, sức lực của lão Tôn ra sao không thể bằng một nhân loại?”
“Chẳng lẽ bản thể của tên này là bạo viên hình người sao?”
Trên mặt Tề Chiến đầy tia kinh hãi.
Hắc bổng trong tay gã là Đại Thánh khí có thể dễ dàng biến hóa, nặng ngàn tấn!
Dưới sự hỗ trợ của Ý Thần Bổng, thậm chí Tề Chiến có thể chống lại Lục kiếp Chân Thanhs!
Nhưng Tề Chiến có thể cảm thấy chùy trong tay Thẩm Thiên rất mạnh.
khóe miệng gã điên cuồng run rẩy nói: “Ngươi có cả Chuẩn Tiên khí?"
Tề Chiến sững sờ, gã không ngờ trên người Thẩm Thiên có thể lấy ra được Chuẩn Tiên khí.
Nên biết ngay cả gã cũng không có Chuẩn Tiên khí.
Thẩm Thiên lười nói nhiều với gã, trực tiếp ngự động ba mươi sáu chùy Đông Hoang chuẩn bị đánh về phía Tề Chiến.
Keng keng keng!
Ầm Ầm ầm!
Rầm rầm rầm!
Mỗi một chùy nện xuống đều khiến cơ thể Tề Chiến run rẩy dữ dội.
Tia sáng của hoàng kim chiến giáp nở rộ vố hạn, định hóa giải sức mạnh này.
Thậm chí trong cơ thể gã còn đang tích tụ khí tức khủng bố sắp bộc phát ra.
Nhưng tất thảy đều vô ích.
Thẩm Thiên căn bản không cho gã cơ hội phản kích, ba mươi sáu chùy như mưa rào ầm ầm rơi xuống, thế như chẻ tre.
Tề Chiến vừa hội tụ sức lực thì bị đánh đến mức xơ xác, căn bản không có sức phản kháng.
Gã chỉ có thể dùng Ý Thần Bổng chóng lên đỉnh đầu, miễn cưỡng chống lại đòn tấn công của Thẩm Thiên!
Nhưng Tề Chiến trong lòng không phục, hét lớn: “Có gan, đừng có dùng Chuẩn tiên khí!”
Thẩm Thiên mặc kệ liên tiếp gõ chùy xuống không ngừng.
“Có phục không?”
“Không phục!”
Keng keng leng!
““Có phục không?”
“Ta... không phục!”
Rầm rầm rầm!
“Có phục không?”
“Ta... ngươi bắt nạt khỉ con!”
Tề Chiến bị đánh đến phát ngốc rồi.
Sức lực không bằng, vũ khí không bằng.
Gã hoàn toàn bị Thẩm Thiên nhấn trong hư không điên cuồng chà đạp.
Dù Tề Chiến tự xưng là vô địch nhưng cũng bị đánh cho hoài nghi nhân sinh.
Thiên kiêu một lần nữa nện chùy xuống dọa cho Tề Chiến vội vàng nhận sợ!
“Khụ khụ đừng đánh, lão Tôn ta nhận thua. ?
“Đại ca, đừng đánh nữa!”
“Phục phục, tiểu đệ hoàn toàn phục!”
Tình hình chiến đấu đã rõ ràng, tiếp tục đánh nữa cũng chỉ bị đánh!
Mặt mũi Tề Chiến đầy phiền muộn.
Sao vận khí lão Tôn ta lại kém vậy, gặp phải Nhân loại biến thái đến thế!
Chẳng lẽ Thiên mà đế quân nói tới cính là tên này?”
Khốn kiếp, vậy làm sao có thể đấu với Thiên để chứng đạo!
Thể cốt lão Tôn ta mà cũng sắp bị Thiên Chùy nổ tung rồi.
Khốn kiếp, ông ông!
Thẩm Thiên và Tề Chiến còn đang đối kháng với nhau trong hư không loạn lưu thì bên ngoài lại vô cùng ồn ào.
Nhất là bên Yêu viện sau khi nghe Tề Chiến đến Nhân viện khiêu chiến Thạch Thiên Tử thì lập tức sôi trào.
Có một con khỉ hung hăng rống to: “Cái gì? Đại ca ta một mình chạy đến Nhân viện khiêu chiến Thạch Thiên Tử?”
“Mau lên, chúng ta mau đi trợ uy cho Đại ca!”
Mặc dù Tề Chiến cường đại nhưng dù sao đó cũng là Nhân viện, là địa bàn của thiên kiêu Nhân viện.
Hai quyền khó địch lại bốn tay, huống hồ uy danh của Thạch Thiên Tử cũng không hề kém cạnh gì.
Nếu thiên kiêu Nhân viện hợp lực lại tấn công, cho dù là Tề Chiến cũng chưa chắc có thể chiếm được ưu thế.
Nghĩ tới đây, con khỉ kia càng sốt ruột hơn.
Con khỉ này là Tề Hỏa tộc đệ của Tề Chiến. Y sợ Đại ca chịu thiệt nên vội vàng gọi bằng hữu chạy tới Nhân viện.
Trong lúc nhất thời, thiên kiêu Yêu viện lần lượt xông đi.
Số lượng yêu rất đông, có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng!
Yêu viện hội tụ tất cả thiên kiêu Yêu tộc ở ngũ vực, hơn nữa số lượng Yêu tộc còn gấp mấy chục lần Nhân tộc.
Cơ số lớn thì xác suất và số lượng thiên kiêu xuất hiện dĩ nhiên cũng sẽ cao hơn.
Nếu không phải vì có quá nhiều chủng tộc, không thể nào cùng nhau đồng tâm hiệp lực thì Nhân tộc thực sự chưa hẳn đã thể chế bá ngũ vực.
Cho nên trong này ngư long hỗn tạp, có đi trợ trận, cũng có kẻ chỉ đi xem kịch hay!
Dù sao Yêu viện và Nhân viện nảy sinh xung đột lớn như vậy cũng không phải là chuyện thường gặp.