Chương 859: Vừa định lập đoàn, người đã hết! (3)
“Lần này nguy rồi!”
Khí tức của Huyết Sát Kiếm quá kinh khủng, khiến cho Thánh giả cũng phải lo sợ tim đập thân run.
Các tu sĩ có tu vi yếu kém tức thì bị sát khí của Huyết Sát Kiếm quấy nhiễu, hoàn toàn mất đi lí trí.
Đây là tà binh vô thượng, có được sức mạnh nhiếp nhân tâm phách.
Huỳnh Hoặc Điện Chủ chính là Chân thánh ngũ kiếp, nhờ có uy của Huyết Sát Kiếm, chiến lực lại càng vô song.
Chỉ một mình lão cũng đủ sức huyết tẩy toàn bộ thành Đông Hải!
Tất cả mọi người đều sinh lòng tuyệt vọng!
“Tiểu tử đáng chết, lại dám làm hại thánh binh giáo ta phải sớm xuất thế!”
“Nhưng không sao, chỉ cần giết ngươi, thánh binh cũng có thể lột xác!”
“Chết đi cho ta!”
Huỳnh Hoặc Điện Chủ rống lên, vung Huyết Sát Kiếm muốn chém Tề Chiến chết tại đây!
Nhưng lão không biết gậy thần như ý trong tay Tề Chiến chính là đại thánh binh.
Gậy thần như ý tỏa sáng bốn phía, mang theo sức mạnh vạn quân ngang nhiên bổ xuống!
Tề Chiến hiên ngang đứng giữa thiên địa, lông vàng toàn thân dựng đứng, khí tức trở nên vô cùng cường đại!
Lúc này, Tề Chiến giống như một vị chiến thần hoàng kim, như muốn tru sát tà linh!
Oanh!
Gậy thần như ý thế như chẻ tre, khiến cho hư không vỡ nát, như muốn phá tan thiên địa!
“Côn Tảo Càn Khôn!”
Tề Chiến hét lớn, vung gậy thần đập xuống đỉnh Huyết Sát Kiếm.
Choeng!
Kim khí va chạm bắn ra tia lửa!
Huyết Sát Kiếm run rẩy kịch liệt, như bị thần nhạc Thái Cổ áp chế, khiến cho thân thể Huỳnh Hoặc Điện Chủ rung lên dữ dội.
Oanh!
Huỳnh Hoặc Điện Chủ bị đánh bay ra ngoài, ngay cả Huyết Sát Kiếm cũng không còn sáng như ban đầu nữa, dường như đã mất đi linh tính!
Chênh lệch giữa cực phẩm thánh khí và đại thánh khí quá lớn, không thể so bì.
Huỳnh Hoặc Điện Chủ nôn ra máu, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
Tề Chiến bộc phát toàn lực quá cường đại, đã ở mức đỉnh cao trong tầng Chân Thánh ngũ kiếp, khiến cho Huỳnh Hoặc Điện Chủ không thể chống lại.
Thấy một màn này, tất cả mọi người đều kinh ngạc hô lên!
“Quá tốt rồi, có Tề Chiến thủ tịch ở đây, chúng ta nhất định có thể biến nguy thành an!”
“Tề Chiến thủ tịch uy vũ, đánh chết đám con non Tà Linh này đi!”
“Tề Chiến thủ tịch, cố lên, chơi chết lão đi!”
…
Từ An tràn đầy phấn chấn, tình cảnh hiện tại đã khiến bọn họ tuyệt vọng.
Nhưng Tề Chiến lại ra tay, trấn áp được Chân thánh ngũ kiếp Huỳnh Hoặc Điện Chủ.
Giống như ánh rạng đông trong đêm tối, cho bọn họ thấy được hy vọng!
Cả đám người nhảy cẫng lên hoan hô, chờ mong Tề Chiến có thể trấn áp Huỳnh Hoặc Điện Chủ triệt để.
Tề Chiến cười xán lạn, nhìn Huỳnh Hoặc Điện CHủ: “Thực lực của ngươi chỉ có vậy thôi sao?”
“Lão Tề ta đánh còn chưa kịp nóng tay nữa!”
“Con non Tà Linh, còn không mau giải khai trận pháp!”
Dứt lời, Tề Chiến lại lần nữa xông lên, tấn công Huỳnh Hoặc Điện Chủ!
Cảm nhận được uy hiếp của tử vong tới gần, sắc mặt Huỳnh Hoặc Điện Chủ tái mét.
Lão hô lớn: “Thánh Quân cứu ta!”
…
Đúng luc này, từ sâu trong Huỳnh Hoặc Điện tản ra thần uy mênh mông.
Khí tức này phn ra ngoài đã chấn rung thiên địa!
Một vòng quang mang từ trong điện bắn ra, chói lòa nhức mát, giống như lưu tinh rơi xuống, xẹt qua chân trời!
Oanh!
Chớp mắt, ánh lửa bắn lên gậy thần như ý, bật Tề Chiến bay ra ngoài.
Tề Chiến lùi lại, dẫm nát mấy trăm dặm hư không mới dừng lại được.
Hai tay y run lên, hồ khẩu rạn nứt, ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ.
“Là ai ở nơi đó giả thần già quỷ?”
“Lại dám đánh lén Tề gia gia của ngươi?”
Oanh!
Tà uy bạo tán!
Một bóng người đột nhiên xuất hiện.
Lão dạo bước giữa hư không, không gian xung quanh vỡ nát tan tành.
Đó là một lão giả, mặc trường bào đỏ như lừa, còn có tà hỏa đỏ thắm lượn lờ.
Tà hỏa lượn lờ quanh thân lão đốt cháy hư không thành hư vô, khí tức vô cùng kinh khủng.
Khí tức mênh mông quét sạch bát phương. Mọi người cảm giác như bị thần sơn từ thời Thái Cổ nện vào ngực, không thở ổi.
Thực lực của người này quá kinh khủng!
Ngay cả Thánh giả cũng nhịn không nổi mà toàn thân nhũn ra, thiếu chút nữa là tê dại ngã xuống đất.
Mà những người có tu vi khá thấp đã bị cỗ khí tức này dọa cho ngất đi.
Từ An mặt xám như tro, không ngừng thì thào lẩm bẩm: “Không ngờ Tà Linh Giáo lại có người mạnh như thế…”
“Lần này chết chắc rồi!”
“Là Thánh Quân, là uy áp cấp Thánh Quân!”
“Dù Tề Chiến thủ tịch có mạnh hơn cũng không có khả năng thắng nổi Thánh Quân.”
Người này vừa xuất hiện đã khiến cho hy vọng vừa dâng lên của mọi người vỡ vụn.
…
Huỳnh Hoặc Điện Chủ mừng rỡ hớn hở gọi: “Tà Hỏa Thánh Quân, mau tru sát tên nhãi này đi.”
“Y chính là thủ tịch của Tắc Hạ Yêu Viện!”
“Giết y, cả Đại Hoang Tiên Triều cũng phải đau lòng!”
Ánh mắt của Huỳnh Hoặc Điện Chủ vô cùng tàn ngược, thua trong tay Tề Chiến khiến lão vô cùng uất ức nhục nhã!
Nếu không phải có Tà Hỏa Thánh Quân ở đây, nói không chừng lão đã tắm máu ở đây rồi.
Huỳnh Hoặc Điện Chủ oán hận Tề Chiến cực sâu, chỉ hận không thể chém giết y tại chỗ.
Tà Hỏa Thánh Quân chỉ hừ lạnh nói: “Phế vật, chút chuyện này cũng làm không được.”
“Lại còn muốn bổn Thánh xuất mã?”
Trận huyết tế thành Đông Hải này là do Tà Hỏa Thánh Quân đứng sau điều khiển.
Không ngờ Huỳnh Hoặc Điện Chủ không chỉ làm hỏng mọi chuyện mà còn thua trong tay một tên tiểu bối. Quả thực là mất hết mặt mũi Thánh Linh Giáo mà!
Nghe Tà Hỏa Thánh Quân răn dạy, Huỳnh Hoặc Điện Chủ rụt rụt cổ, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.
Lão chỉ là Điện chủ của ba mươi sáu điện trong Tà Linh Giáo, mà Tà Hỏa Thánh Quân lại là trưởng lão của Tà Linh Giáo.
Dù là thực lực hay địa vị, Huỳnh Hoặc Điện Chủ đều kém Tà Hỏa Thánh Quân xa tít tắp.
Cho dù có bị Tà Hỏa Thánh Quân răn dạy, lão cũng không dám bất mãn tí nào.
Lão chỉ có thể dốc hết oán hận đổ lên đầu Tề Chiến.
Nếu không vì y ra tay, làm sao kế hoạch mà Thánh Linh Giáo đã chuẩn bị nhiều năm có thể loạn lên như vậy được?
Tề Chiến nắm chặt thần côn trong tay, hỏi: “Tà Linh Điện: Tà Hỏa Thánh Quân?”
Tên tuổi vị này tương đối lớn!
Bảy vị trưởng lão của Tà Linh Giáo đều là cường giả cấp Thánh Quân.
Tà Hỏa Thánh Quân là một vị Thánh Quân bảy kiếp, thực lực vô cùng cường đại!
Nhìn thấy Tà Hỏa Thánh Quân, sắc mặt Tề Chiến đanh lại nghiêm trọng, như lâm đại địch.