Chương 875: Đúng là làm mất mặt Đấu Chiến Thánh Viên! (3)
Sắc mặt Đấu Chiến Thánh Đế lập tức thay đổi, ông mỉm cười nói: “Tiểu hữu, ngươi có thể đổi Bàn Đào Bất Tử Dược này với bổn Đế không?”
“Bổn Đế có thể dung toàn ộ “Đấu Chiến Đế kinh” để đổi lấy nó!”
Đến Đại Đế cũng không thể không rung động trước dụ hoặc của Bàn Đào Bất Tử Dược.
Tề Chiến ngơ ngác hỏi: “Lão tổ tông, không phải người nói không thể truyền thụ “Đấu Chiến Đế kinh” cho người ngoài sao?”
Đấu Chiến Thánh Đế hung hăng trừng mắt với Tề Chiến một cái, mặt mo đỏ ửng, giải thích: “Khụ khụ, cái kia, không phải tiểu tử này là lão đại của ngươi sao?”
“Nếu là lão đại của ngươi, vậy cũng không tính là người ngoài.”
“Xưa nay bổn Đế vẫn phóng khoáng rộng rãi, đương nhiên sẽ không câu nệ môn hộ bè phái!”
“Tiểu hữu, ngươi xem thế nào?”
Đấu Chiến Thánh Đế nhìn Thẩm Thiên tràn đầy mong chờ.
Bàn Đào Bất Tử Dược, Bàn Đào Bất Tử Dược đó!
Chính là ước muốn mà bổn Đế đã tìm kiếm vạn năm vẫn không có được.
Bây giờ nó đang ở ngay trước mắt bổn Đế đây, làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?
Cho nên, ông mới muốn dùng Đấu Chiến Đế kinh để đổi lấy.
Nhưng Thẩm Thiên lại lắc đầu: “Đại Đế tiền bối, với vãn bối quả Bàn Đào Bất Tử Dược này có tác dụng khác, vãn bối cần dùng nó để luyện chế thành đan dược!”
Đấu Chiến Thánh Đế nghe vậy lập tức nổi giận hỏi lại: “Cái gì? Luyện thành đan dược ư?”
“Hồ nháo hồ nháo! Quả thực là phí phạm của trời!”
“Dùng bàn đào để luyện đan là khinh nhờn quả đào!”
Xem ra, với Đấu Chiến Thánh Đế, không có đan dược gì có thể thơm ngọt ngon miệng hơn quả đào!”
Quả đào đẹp như vậy, chẳng phải ăn một miếng sẽ rất thơm sao?
Nhưng Thẩm Thiên lại rất kiên quyết nói: “Nếu luyện chế Bàn Đào Bất Tử Dược thành đan dược, giá trị của nó có thể tăng gấp bội.”
Quả Bàn Đào Bất Tử Dược này chính là Hoang Thạch Đế Quân ban cho hắn, cần phải dùng để luyện chế Hỗn Độn Bổ Thiên Đan.
Sau khi luyện chế ra được Hỗn Độn Bổ Thiên Đan còn phải đem một viên cho Hoang Thạch Đế Quân nữa.
Đương nhiên Thẩm Thiên sẽ không lấy ra để trao đổi Đế kinh.
Huống hồ, theo như hắn thấy thì giá trị của Đế kinh kém xa Bàn Đào Bất Tử Dược!
Đấu Chiến Thánh Đế gấp đến mức vò đầu bứt tai, nhưng lại không thể làm gì.
Nếu không phải Đấu Chiến Thánh Đế hiện giờ chỉ là một sợi thần thức, e rằng ông sẽ không nhịn được mà ra tay cướp đoạt.
Sức hấp dẫn của Bàn Đào Bất Tử Dược với ông quá lớn, ngay cả Hương Tiêu Bất Tử Dược trong tay cũng không còn thơm nữa.
Nhưng ông lại không thể thực sự ra tay với Thẩm Thiên, dù có lấy được Bàn Đào Bất Tử Dược cũng không ăn được.
Một sợi thần thức làm sao mà ăn?
Ông cũng sẽ không làm như vậy. Dù sao Đại Đế cũng có tôn nghiêm của mình, làm gì có chuyện lại ra tay với một tiểu bối chứ.
Mà Thẩm Thiên lại là tiểu bối vẫn luôn giao hảo với hậu bối mạch mình.
Đấu Chiến Thánh Đế suy đi tính lại một hồi, cuối cùng đành thỏa thuận: “Dùng quyển Đấu Chiến Đế kinh cùng quả Hương Tiêu Bất Tử Dược này đổi lấy Bàn Đào Bất Tử Dược, thế nào?”
“Hương Tiêu Bất Tử Dược cũng là Đế dược, một quả đổi một nải, cộng thêm một bản Đế kinh, khẳng định là ngươi lời to!”
Đấu Chiến Thánh Đế nhăn nhó ra vẻ đau long lắm!
Nhưng Thẩm Thiên vẫn chướng mắt, đáp: “Đa tạ ý tốt của Đại Đế tiền bối, nhưng ta cũng không cần mấy thứ này lắm.”
“Huống hồ, có vẻ dược hiệu của Hương Tiêu Bất Tử Dược còn kém Bàn Đào Bất Tử Dược mà!”
Thẩm Thiên lườm Đấu Chiến Thánh Đế một cái, trong long thầm nhủ.
…
Lão hầu tử này thực sự rất giảo hoạt.
Coi bổn Thánh tử trẻ tuổi không biết gì!
Còn muốn lừa bổn Thánh Tử sao?
Nằm mơ đi!
Đấu Chiến Thánh Đế không ngờ ánh mắt của Thẩm Thiên lại sắc bén như vậy, có thể nhìn thấu tâm tư nhỏ của lão.
Lão xấu hổ gãi đầu, dù sao đây cũng không phải là chuyện vẻ vang gì!
Đường đường là Đại Đế cường giả vậy mà lại đi lừa gạt một tên tiểu bối?
Kể ra thì rất mất mặt!
Đấu Chiến Thánh Đế chế nhạo nói: "Bản đế đang đùa với ngươi đó!"
"Đương nhiên những thứ đồ vật này không bằng với Bàn Đào bất tử dược rồi!"
"Bản đế lấy thêm hai món Thương Khung thần côn và Đấu Chiến Thần giáp chuẩn đế khí ra nữa!"
"Bao nhiêu đây đủ rồi chứ!"
Lão biết Thẩm Thiên không dễ bị lừa, cho nên không còn cách nào khác ngoài việc lấy thêm bảo vật ra trao đổi.
Phẩm cấp của Bàn Đào bất tử dược cao hơn cả Hương Tiêu bất tử dược.
Hơn nữa, ở thời đại của Đấu Chiến Thánh Đế thì Bàn Đào bất tử dược vẫn chưa xuất hiện trong năm vực.
Vì vậy, Đấu Chiến Thánh Đế mất vạn năm để tìm kiếm cũng không tìm ra nổi một cây Bàn Đào nào.
Đấu Chiến Thánh Đế đã nếm qua Hương Tiêu bất tử dược rất nhiều lần rồi.
Còn Bàn Đào bất tử dược thì đến nếm thử lão cũng chưa từng được nếm.
Chúng ta luôn thèm khát những gì chúng ta không có được!
Cây Bàn Đào lão tìm kiếm mấy vạn năm lại đột ngột xuất hiện, làm sao lão không động tâm cho được?
Mặc dù không biết làm cách nào mà Thẩm Thiên có được cây Bàn Đào bất tử dược!
Nhưng Đấu Chiến Thánh Đế nhất định phải đổi lấy nó bằng bất cứ giá nào!
...
Tề Chiến nghe nói Đấu Chiến Thánh Đế dùng rất nhiều đồ vật để đổi lấy cây Bàn Đào bất tử dược!
Hắn ta thấy chua xót trong lòng, nét mặt cay đắng nói: "Lão tổ tông, những đồ vật này không phải dành cho ta hay sao?"
"Ngài muốn đem ra trao đổi hết sao?"
"Ngài vẫn phải chừa cho ta một ít chứ!"
Cả người khỉ của Tề Chiến cảm thấy tủi thân!
Lão tổ tông vừa mới hứa hẹn sẽ cho ta mà!
Kết quả vừa đảo mắt đã lấy ra trao đổi quả đào rồi?
Hai món chuẩn đế khí kia không phải là trang bị của Đấu Chiến Thánh Viên sao?
Ngài đưa ra cũng không hề chớp mắt một cái, làm như vậy có được không?
Không thể quan tâm đến hậu bối một chút sao?