Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 90: Thần Tiêu Thánh Địa, Bích Liên trưởng lão

Chương 90: Thần Tiêu Thánh Địa, Bích Liên trưởng lão
Nguyên nhân rất đơn giản, bọn họ không phải đến từ một thế lực.
Hiên giờ Trương Vân Hi đã bị bao vây, là nỏ mạnh hết đà.
Mỗi người ở đây đểu có thể biến thành kẻ địch.
Trương Vân Hi đã tình nguyện thi triển cấm thuật diệt một đối thủ cạnh tranh tiềm ẩn cho bọn họ.
Đương nhiên bọn họ sẽ không từ chối, thậm chí còn ước gì nàng sẽ giết thêm vài người nữa ấy!
“Ha ha, một đám gia hỏa không ra gì, ai nấy đều có mục đích riêng!”
Trương Vân Hi cười lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một tấm bùa chú.
Nàng làm Thánh Nữ của Thần Tiên Thánh Địa, đương nhiên sẽ không thiếu thủ đoạn bảo mệnh.
Thần Tiêu độn hành phù này có thể giúp nàng biến thành lôi quang, trong chớp mắt có thể độn hành đi hơn mấy trăm dặm.
Hiện giờ bà lão kia đã bị diệt, vòng vây vốn chặt chẽ giọt nước không lọt đã xuất hiện sơ hở.
Trương Vân Hi lập tức bóp tấm Thần Tiêu độn hành phù này.
Cả người hóa thành một đạo lôi quang độn hành mà đi.

“Không ổn. Mau ngăn nàng ta lại!”
Đám Tôn giả kia lập tức tái mặt, vội vàng ngăn cản Trương Vân Hi.
Nhưng vì không dám bại lộ thân phận nên họ không dám dùng đến bản lĩnh sở trường giữ nhà.
Cho nên, dù mấy Tôn giả cùng nhau ra tay cuối cùng vẫn không thể ngăn được Trương Vân Hi.
Trương Vân Hi đã biến thành một đạo lôi quang sắp biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Bất chợt hư không vỡ tan.
Một cái bóng màu vàng kim to lớn bắn ra, nhào về phía Trương Vân Hi.
Đó là một con kim sí đại bằng điêu, toàn thân màu vàng kim, như được đúc từ kim loại mà thành.
Con ngươi nó lóe ra hàn quang khiếp người, móng vuốt sắc nhọn vặn vẹo cả hư không xung quanh.
Nó xòe hai cánh dài chừng mười trượng là có thể che khuất cả bầu trời.
Rất hiển nhiên, đây là một con Yêu Vương có thực lực mạnh đến đáng sợ.
Nó đột nhiên từ hư không bay ra, hai cánh chớp động chỉ để lại tàn ảnh màu vàng.
Trong chớp mắt, nó bất ngờ kích xạ xa hơn trăm dặm ngăn Trương Vân Hi đang độn hành lại.
“Một đám phế vật, còn không vây nổi một tiểu nha đầu Kim Đan kỳ.”
“Tất cả cơ duyên khoáng thế trên người tiểu nha đầu này đều thuộc về bổn Vương!”
Từ miệng kim sí đại bằng điêu Vương phát ra tiếng của loài người.
Nó cười lạnh một tiếng, móng vuốt sắc bén xé rách hư không đột nhiên vươn tới Trương Vân Hi.
“Lại là yêu tộc Hóa Thần kỳ, kim sí đại bằng yêu vương!”
Nhìn Yêu Vương kia, ánh mắt Trương Vân Hi lộ ra một tia tuyệt vọng.
Cho dù nàng có là thiên tài đi nữa cũng chắc chắn không thể đấu lại Hóa Thần kỳ.
Dù sao thì chênh lệch giữa Kim Đan kỳ và Hóa Thần kỳ cũng quá xa.
Chẳng lẽ hôm nay Trương Vân Hi ta thực sự sẽ táng mệnh nơi đây sao?
Lúc này, trong đầu nàng hiện ra hình ảnh Thẩm Thiên.
Xem ra chỉ có thể chờ tới kiếp sau mới báo đáp được cho Thẩm công tử.

Khi Trương Vân Hi gần như từ bỏ, đột nhiên trảo của kim sí đại bằng điêu bị chặn lại.
Một đóa hoa sen màu xanh ngọc bích từ trong hư không bắn ra, vững vàng ngăn lại trước mặt Trương Vân Hi.
Đóa sen ngọc bích này đã nở được bảy phần, toàn thân tản ra minh văn đại đạo huyền diệu.
Nó định trụ hư không, bảo vệ Trương Vân Hi trong hoa sen.
Cho dù móng vuốt của kim sí đại bằng điêu sắc nhọn vô song cũng không thể làm gì được.
Trương Vân Hi vui mừng hô lên: “Bích Liên sư bá!”
Bích Liên sư bá.
Trương Vân Hi hô lên một tiếng, tất cả sương mù màu đen đều nổi lên sóng gió kịch liệt.
Rất hiển nhiên, đám Tôn giả trốn trong màn sương đen kia cực kỳ không bình tĩnh.
“Là biến chủng của thất phẩm tạo hóa thanh liên, Bích Lạc Thanh Thiên Liên.”
“Chẳng lẽ là Bích Liên Thiên Tôn Sở Long Hà? Mau bỏ đi!”
Từng chùm sương đen nhanh chóng tản đi, các vị tôn giả nhanh chóng hóa thành thiểm điện bỏ chạy bốn phương tám hướng.
Bởi vì bọn họ hiểu rất rõ đóa hoa sen màu ngọc bích này đại biểu cho cái gì.
Đây chính là một trong những vị không nên chọc vào nhất Đông Hoang.
Tốc độ của cường giả Nguyên Anh kỳ cực nhanh, chỉ trong giây lát đã trốn xa vạn trượng.
Nhưng đúng lúc này, giữa hư không vang lên một tiếng cười khẽ.
“Dám động đến nữ sư điệt của lão đạo, các ngươi còn muốn chạy sao?”
Tiếng nói vừa dứt, đóa sen màu ngọc bích kia đột nhiên bắn ra hơn mười đốm lửa.
Đốm lửa kia có màu ngọc bích, óng ánh long lanh vô cùng đẹp mắt.
Những đốm lửa đó bất chợt vạch phá thương khung, nhắm thẳng tới những chùm sương đen đang bỏ chạy kia.
Chỉ trong mấy hơi thở đã đuổi kịp tất cả.
Đốm lửa màu ngọc bích đột nhiên nổ tung, bao phủ cả những chùm sương đen kia.
Ngay lập tức, bên trong những chùm sương vang lên những tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Trong khoảnh khắc tất cả sương đen bị thiêu đốt, các Tôn giả trong đó cũng bị đốt thành tro bụi.
Sau đó, những đốm lửa màu ngọc bích kia cuốn lấy những nhẫn trữ vật bay ngược trở về.
Tất cả đốm lửa ngưng tụ lại, dần dần hóa thành một bóng người.
Người kia dần hiện ra, là một lão đạo sĩ.
Ông hạc phát hồng nhan, mặc tiên y bát quái.
Khuôn mặt ông mang theo nụ cười ấm áp, như một vị chân tiên đắc đạo.
Đương nhiên, nếu không phải trên hai tay ông cầm đầy nhẫn trữ vật, thì hình ảnh thế ngoại cao nhân này cũng khá chân thực đấy.
Nhìn thấy lão đạo sĩ này, Trương Vân Hi nhẹ nhàng thở ra.
Mặc dù vị sư bá trước mắt đây vốn có tiếng là làm việc không đứng đắn.
Nhưng không thể không thừa nhận, trên cả thánh địa, thực lực của ông thuộc vào cấp đỉnh cao.
Có ông tại đây, Thần Tiêu Long Hổ Bội coi như an toàn rồi.
Thân hình lão đạo sĩ lóe lên, chớp mắt đã xuất hiện bên cạnh Trương Vân Hi.
Ông đá ra một cái: “Hi Nhi chớ sợ, con gà này không làm gì con được đâu.”
Oành!
Một cước này của lão đạo sĩ không có gì là huyền diệu nhưng nó lại mạnh đến đáng sợ.
Ông đá vào cánh kim sí đại bằng điêu một cái, nó bay ra ngoài trăm trượng.
Từng mảnh lông vũ vàng rực thấm máu vàng óng ánh bay xuống.
Ánh mắt kim sí đại bằng điêu tràn đầy chấn kinh và sợ hãi, tự hỏi: “Làm sao có thể?”
Nên nhớ, tộc kim sí đại bằng điêu có ba sát khí cường thế.
Thứ nhất là móng vuốt sắc nhọn, có thể xé rách hư không.
Thứ hai là mỏ sắc, có thể mổ xuyên tất thảy.
Thứ ba chính là hai cánh của chúng, có được tốc độ nhanh nhất thiên hạ.
Đồng thời, hai cánh của kim sí đại bằng điêu cũng có sức tấn công cực mạnh.
Lông vũ trên hai cánh của họ còn cứng hơn cả huyền thiết, tựa như một thanh thần đao tuyệt thế.
Khi chiến đấu, hai cánh của kim sí đại bằng điêu hoàn toàn có thể sử dụng như chiến đao.
Thậm chí, trong truyền thừa Bằng Tộc còn có một đao pháp dùng cánh để thi triển: Thiên Bằng Cửu Trảm.
Đây vốn là một đôi vũ khí không gì không phá nổi.
Nhưng lúc này hai cánh của nó lại bị một tu sĩ loài người đá rách.
Với tộc kim sí đại bằng điêu, đây là một nỗi khuất nhục lớn lao!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất