Chương 906: Thẩm Thiên sư đệ, sao đệ nhanh quá vậy! (2)
Trong mắt mọi người lộ ra tia chấn động: “Không hổ là Thạch Thiên Tử Điện hạ, thiên phú vô song hơn người!”
Từ xưa đến nay, số người có thể ngộ đạo trong vòng một canh giờ tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Cho dù là Thánh chủ của các Thánh địa lớn cũng còn lâu mới đạt đến trình độ này.
Thạch Thiên Tử nhún người nhảy lên, quanh thân lượn lờ thần quang pháp tắc.
Hắn ta lạnh lùng nhìn Thẩm Thiên một chút, nói: “Thẩm huynh, Thạch mỗ ở bên trong chờ ngươi!”
Nói xong, Thông Thiên Kiến Mộc Giới bắn ra thần quang vô tận mang theo sức mạnh dẫn dắt thu nạp Thạch Thiên Tử vào bên trong.
Thẩm Thiên cười nhạt, tự lẩm bẩm: “Yên tâm, lát nữa bổn Thánh tử sẽ đi tìm ngươi.”
Hắn không vội vàng ngộ đạo mà đang chờ đợi gì đó.
Thanh Nguyệt Tiên tử cũng uống Ngộ Đạo Trà, bắt đầu ngộ đạo.
Trong chốc lát toàn thân nàng ta nở rộ thần quang, sau lưng hiện ra hiện tượng Cửu Luân Ngân Nghiệt!
Thanh Nguyệt Tiên tử thân là Thái m Thánh Thể, là người có thân phận cao nhất trong số các đời thiên kiêu Thánh nữ Dao Trì thánh địa.
Vừa bước vào Thánh kiếp nàng ta đã luyện Thái m Thánh Thể đến cảnh giới Lục Nguyệt Cao Huyền.
Mà Thái m Thánh Thể thân thiết với trời đất, cũng rất phù hợp cảm ngộ đại đạo trời đất.
Đạo ý trên người Thanh Nguyệt Tiên tử càng ngày càng mạnh, khí tức cũng trở nên huyền diệu khó lường!
Không biết sau khi Thạch Thiên Tử bao lâu, ngân nguyệt quanh người Thanh Nguyệt Tiên tử càng thêm sáng chói, giống như đang cộng minh với đại đạo trời đất.
Cả người nàng ta hóa thành thiên ngoại tiên, được đưa vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Thẩm Thiên nhìn thấy tình hình này cuối cùng cũng hành động.
Hắn uống một chén Ngộ Đạo Trà, thôi động Tiên Thiên Đạo Thể bắt đầu ngộ đạo.
Trong chốc lát, quanh thân Thẩm Thiên có thần quang mông lung, vô số pháp tắc như được dẫn dắt tụ về phía hắn.
Pháp tắc đại đạo vốn phức tạp thâm ảo đã trở nên vô cùng nhu hòa, có thể tuỳ tiện bị cảm ngộ.
Quang mang càng lúc càng mãnh liệt, đạo ý hóa thành cơn sóng mênh mông tụ hợp vào trong cơ thể Thẩm Thiên.
Dưới sự hỗ trợ của Tiên Thiên Đạo Thể, Thẩm Thiên ngộ đạo vô cùng dễ dàng.
Lúc này hắn như hòa thành một thể với trời đất, có thể tùy tiện nắm giữ pháp tắc đại đạo.
Chỉ trong vài phút Thẩm Thiên đã cộng minh với đại đạo.
Với trạng thái thiên nhân hợp nhất, Thẩm Thiên bay thẳng vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới biến mất trước mặt mọi người.
Nhìn thấy Thẩm Thiên từ ngộ đạo đến rời đi chẳng qua chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, vẻ mặt mọi người kinh hãi, há hốc mồm.
“Là, là cảnh giới thiên nhân hợp nhất!”
“Ngộ tính của Thần Tiêu Thánh tử thật sự quá kinh khủng!”
“Đây chính là cảnh giới thiên nhân hợp nhất sao, bao nhiêu năm đã không ai đạt tới cảnh giới này rồi!”
Cảnh giới thiên nhân hợp nhất chính là cảnh giới cảm ngộ đại đạo phù hợp nhất.
Ngộ đạo ở trạng thái bình thường ngộ đạo sẽ như vượt qua trăm sông ngàn núi, cực kỳ khó khăn!
Nhưng ở cảnh giới thiên nhân hợp nhất ngộ đạo đơn giản như ăn cơm uống nước vậy!
Từ xưa đến nay có người trùng hợp tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất.
Đó cũng là người có vận khí cực tốt, phải tốn rất nhiều thời gian cảm ngộ mới chạm được tới cảnh giới này.
Nhưng Thẩm Thiên hình như không phải chỉ là vận khí tốt!
Có ai mà lại ngộ đạo nhanh như vậy không?
Mới mười mấy phút là có thể cảm ngộ đại đạo, thậm chí tiến vào trạng thái thiên nhân hợp nhất?
Đúng là quá kinh hãi thế tục!
“Không thể nào, không thể nào, không thể nào!”
“Sao Thẩm huynh có thể nhanh như vậy được?”
“Nam nhân mà nhanh như vậy có ổn không?”
Vương Thần Hư đứng bên cạnh khóe miệng điên cuồng run rẩy.
Mặc dù hắn ta biết Thẩm Thiên tuyệt thế vô song nhưng cũng không cần thiết phải khủng bố như vậy chứ!
Ngay cả Thạch Thiên Tử cũng phải tốn một canh giờ mới có thể giải quyết được sự việc mà ngài chỉ cần vài phút là hoàn thành sao?
Có còn chừa cho người ta đường sống nữa không vậy?
So sánh với Thẩm huynh đúng là tự kích thích bản thân!
Vương Thần Hư và Tề Thiếu Huyền hai mặt nhìn nhau sau đó cắn răng khổ tu!
Tề Chiến nhìn thấy cảnh này, trong mắt ngập tràn chiến ý.
Hắn ta cũng đang dốc sức ngộ đạo, tranh thủ đuổi theo bước chân Thẩm Thiên.
Nhưng sốt ruột nhất vẫn là nhóm Trương Vân Hi, Côn Ngọc!
Thấy Thẩm Thiên tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới nhanh như vậy, các nàng vô cùng sốt ruột!
Dù sao quá trình Thẩm Thiên tặng trà cho Thanh Nguyệt Tiên tử các nàng đều nhìn thấy.
Bây giờ Thanh Nguyệt Tiên tử vừa mới tiến vào Thẩm Thiên cũng lập tức tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Thái độ của tên này khiến các nàng khá lo lắng!
Nhưng ngộ đạo là thứ chủ yếu dựa vào tự nhiên.
Nhóm Trương Vân Hi quá nóng vội, không thể nào tỉnh táo ngộ đạo nên càng khó tiến vào trong được.
Trong Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Bóng dáng Thanh Nguyệt Tiên tử lặng lẽ xuất hiện, nàng ta đang ở trong một không gian kỳ lạ.
Nơi này vô cùng bao la, giống như một vùng trời đất không nhìn thấy biên giới.
Chung quanh hỗn độn mông lung, sương mù mênh mông, phóng tầm mắt nhìn sang chỉ có một mảnh mênh mông.
Khắp nơi đều ẩn chứa pháp tắc cường đại, vô cùng nồng đậm, vượt xa ngũ vực!
Ngộ đạo ở đây chắc chắn hiệu quả sẽ tăng lên gấp mười!
Thông Thiên Kiến Mộc Giới không hổ là nơi mà ngay cả các Thánh chủ lớn đều phải động lòng.
Thánh địa ngộ đạo này không ai có thể từ chối được!
Thanh Nguyệt Tiên tử nhìn qua khu vực mênh mông xung quanh hơi hoang mang, không biết nên đi về phía nào.
Đây là lần đầu tiên nàng ta tiến vào Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Mặc dù nàng ta có được nghe Hoang Thạch Đế quân nói về tình hình của Thông Thiên Kiến Mộc Giới nhưng sau khi nàng ta tiến vào vẫn hơi ngẩn ra, không biết nên đi theo hướng nào.
Đúng lúc này bóng dáng Thẩm Thiên lặng lẽ xuất hiện.
“Thanh Nguyệt sư tỷ!”
Hắn thấy Thanh Nguyệt Tiên tử đứng ngẩn ra tại chỗ liền đi tới.