Chương 905: Thẩm Thiên sư đệ, sao đệ nhanh quá vậy! (1)
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Những người này quá khách khí, cho dù Thẩm Thiên có thuyết phục như thế nào thì bọn họ đều kiên trì lấy thánh khí trao đổi.
Thẩm Thiên cũng chẳng còn cách nào khác chỉ có thể để mặc bọn họ trao đổi.
Vì số lượng Ngộ Đạo Trà có hạn còn người muốn trao đổi càng ngày càng nhiều.
Giá trị của trà ào ào tăng lên, thậm chí cần phải tốn mấy kiện thánh khí mới có thể đổi được một chén Ngộ Đạo Trà.
Những người đổi lúc đầu vô cùng vui mừng, cho rằng mình đã có được Ngộ Đạo Trà với cái giá ít nhất!
Những người phía sau thì càng tranh giành đỏ mắt hơn!
Dù sao, ai mà có thể từ chối loại Ngộ Đạo Thần Trà này chứ?
Ai mà không muốn sau khi Thông Thiên Kiến Mộc Giới mở ra có thể có được thu hoạch lớn chứ?
Lấy ra vài món thánh khí với những người này mà nói không phải vấn đề quá lớn!
Phần lớn mọi người ở đây đều là Thánh chủ, Thái thượng trưởng lão của những Thánh địa lớn, trong túi há lại không có ít đồ này đồ nọ chứ?
Ngoài vài thiên kiêu trẻ xấu hổ vì trong ví rỗng tuếch ra thì cường giả các nơi đều tranh giành chen lấn nhau muốn đổi Ngộ Đạo Trà, đến mức thánh khí chất trước mặt Thẩm Thiên càng ngày càng nhiều, như một ngọn núi nhỏ.
Gương mặt Thẩm Thiên đầy vẻ bất đắc dĩ, cũng chỉ đành nhận lấy.
Thẩm Thiên giao chuyện phân phát Ngộ Đạo Trà cho nhóm Quế công công xử lý còn mình thì bưng một chén Ngộ Đạo Trà đi sang bên cạnh!
Hắn vẫn không quên kết giao với những đứa con khí vận!
Một bóng dáng xinh đẹp lặng lẽ đứng yên đấy, giống như đóa hoa sen xuất trần, không nhiễm bụi trần.
Người này chính là Thanh Nguyệt Tiên tử.
Từ trước đến nay nàng ta thích một mình, không thích những nơi náo nhiệt.
Thẩm Thiên bưng Ngộ Đạo Trà đến bên cạnh nàng ta: “Thanh Nguyệt sư tỷ, đây là Ngộ Đạo Trà của tỷ!”
Thanh Nguyệt Tiên tử ngẩn người, đỏ mặt nói: “Không, là Ngộ Đạo Trà của ngươi.”
Giá trị của Ngộ Đạo Trà rất rõ ràng.
Ngay cả Thánh chủ còn điên cuồng tranh giành, lại phải dùng thánh khí để trao đổi.
Cuối cùng vì số lượng Ngộ Đạo Trà có hạn nên rất nhiều người không đổi được, đều hối tiếc không thôi.
Giờ Thẩm Thiên chủ động tặng trà khiến tâm trạng Thanh Nguyệt Tiên tử hơi dao động.
Vì sao Thẩm Thiên sư đệ lại chủ động tặng trà cho ta!
Chẳng lẽ hắn thích ta sao?
Thẩm Thiên cười nói: “Thanh Nguyệt sư tỷ chớ có khách khí, đây là chút tâm ý của Thẩm mỗ!”
Thẩm Thiên bình tĩnh nhìn Thanh Nguyệt Tiên tử, nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn.
Nói chính xác là hắn đang nhìn vòng sáng khí vận trên đỉnh đầu Thanh Nguyệt Tiên tử.
Trong đó đang xuất hiện hình ảnh cơ duyên.
Thanh Nguyệt Tiên tử thấy Thẩm Thiên nhìn mình chằm chằm thì gương mặt càng thêm ửng đỏ.
Nàng ta hơi ngượng ngùng ngẩng đầu, vừa vặn lại đối thẳng mặt Thẩm Thiên.
Gương mặt tuấn dật kia, con ngươi thâm thúy như biển sao kia tản ra một loại khí chất siêu phàm thoát tục!
Thẩm Thiên giống như trích tiên trên trời vô cùng kinh thế.
Trong chốc lát, Thanh Nguyệt Tiên tử hơi thất thần!
Mặc dù nàng ta không biết vì sao Thẩm Thiên lại nhìn trán mình chằm chằm nhưng hắn thật sự quá anh tú!
“Sư tỷ cứ nhận đi!”
Thẩm Thiên cười đặt chén trà vào trong tay Thanh Nguyệt Tiên tử.
Thanh Nguyệt Tiên tử hoàn hồn, gương mặt đỏ như ánh nắng chiều, nói khẽ: “Đa tạ sư đệ.”
Đã tới nước này rồi thì Thanh Nguyệt Tiên tử cũng không tiện từ chối nữa.
Chẳng biết tại sao, trong lòng nàng ta chập trùng sóng nước, một cảm giác trước nay chưa từng có đang nảy mầm.
Đúng lúc này, một cơn gió mát ập tới.
Thông Thiên Kiến Mộc nhẹ nhàng lay động, từng nhánh lá đung đưa phát ra âm thanh như tiếng chuông bạc!
m thanh đó vô cùng êm dịu, giống như cơn gió mát thổi vào trong lòng khiến tâm cảnh của người ta trở nên trong sáng.
Sau đó, âm thanh này bỗng nhiên biến hóa, trở nên mênh mông khó lường sôi trào mãnh liệt, giống như thiên quân vạn mã lao nhanh.
Giữa trời đất, vạn pháp đột nhiên hiển hiện!
Vô số thần quang pháp tắc quẩn quanh chín tầng mây không ngừng trải rộng, bao khắp toàn thân Thông Thiên Kiến Mộc, bắn ra thần mang sáng chói.
m thanh đại đạo vang lên tiếng chấn động khiến vạn pháp trong trời đất rung lên, giống như mảnh trời đất này đang hóa thành biển đạo cảnh.
Từng đạo pháp tắc mờ mịt từ trong chân trời rủ xuống giống như cửu thiên huyền hà trút xuống, bao phủ cả Thông Thiên Kiến Mộc.
Ý đại đạo càng lúc càng mở rộng, vô số pháp tắc quanh quẩn không dứt, lại phác hoạ ra một phần cảnh tượng hư không!
Nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt vui mừng.
Thông Thiên Kiến Mộc Giới mở ra rồi!
Mọi người nhìn sang, không gian chính giữa Kiến Mộc rộng vạn trượng trở nên vặn vẹo.
Một động sang mông lung sừng sững giữa trời đất, thần quang lượn lờ mờ mịt, hào quang trải rộng, sương mù tứ tán hiển hiện rõ cảnh tượng thần dị.
Đạo ý mãnh liệt giống như cơn sóng lớn từ trong động sáng lao ra, giống như muốn tẩy rửa trời đất.
Trong chốc lát, khu vực này hóa thành vùng đất ngộ đạo dày đặc, khiến pháp tắc trời đất trút xuống.
Thông Thiên Kiến Mộc Giới tám ngàn năm mở ra một lần cuối cùng cũng xuất thế sớm.
Rất nhiều người nhìn thấy cảnh này đều mừng rỡ như điên!
Bọn họ mau chóng ngồi xếp bằng xuống, cảm ngộ đại đạo ý cảnh mãnh liệt truyền ra từ Thông Thiên Kiến Mộc.
Họ đang tranh thủ cộng minh với đại đạo đầu tiên để tiến vào trong Thông Thiên Kiến Mộc Giới.
Rất nhanh, đã có người toàn thân phát sáng.
Trong cơ thể của bọn họ bắn ra đạo ý mãnh liệt, như muốn hòa thành một thể với trời đất.
Những người này đều đã uống Ngộ Đạo Trà, bản thân đã thân thiết với vạn pháp của trời đất, tốc độ ngộ đạo bỗng nhiên tăng mạnh.
Đạo ý quanh thân bọn họ như biển cả, khí tức rộng lớn, chắc hẳn không bao lâu là có thể cộng minh cùng với đại đạo trời đất.
Trong lúc nhất thời, trước Thông Thiên Kiến Mộc hiện ra cảnh tượng hùng vĩ, vô số cường giả đều ngộ đạo!
Một canh giờ sau!
Đạo ý mạnh mẽ tản ra, vô số pháp tắc trút xuống chen chúc quanh người Thạch Thiên Tử.
Thiên phú của Thạch Thiên Tử vốn tuyệt đỉnh, cũng uống Ngộ Đạo Trà nên chỉ cần một canh giờ là đã cộng minh với đại đạo.
Hắn ta đứng ngạo nghễ giữa trời đất giống như thần minh hạ phàm, khí tức mạnh mẽ.