Chương 934: Vô thượng đại khí, bàn cờ Hồn Thiên! (2)
Sau một hồi, Thẩm Thiên mới tỉnh khỏi trạng thái tu luyện.
Hắn ngưng mắt nhìn quanh, phát hiện tử phủ tinh thần giới đã mở rộng tới trăm vạn dặm.
Thế giới rộng lớn vô ngần, không thấy bến bờ.
Mà sức mạnh pháp tắc của thế giới này còn hoàn chỉnh hơn lúc trước, linh khí mênh mông phiêu đãng giữa thiên địa, tẩy lễ thương khung.
Liếc nhìn lại, hắn thấy khắp nơi đều là sương mù mờ mịt, nơi nào cũng trắng xóa một mảnh, có linh vận cường đại tản ra từ trong màn sương.
Linh khí nơi này đậm đặc không thua gì phúc địa tu luyện bên ngoài.
Sau một thời gian được sức mạnh tinh thần tẩy lễ, tu vi của Thẩm Thiên cũng tăng mạnh.
Hệ thống luyện khí Kim Đan của hắn đã tăng từ cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ lên thành cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong.
Tu vi Thần Ma luyện thể cũng đột phá cảnh giới Niết Bàn đỉnh phong vượt lên cảnh giới Thần Thông đỉnh phong.
Trong cơ thể THẩm Thiên còn có thêm ba ngàn sáu trăm năm mươi khiếu huyệt được thắp sáng, tỏa ra thần quang chói lọi.
Dường như những khiếu huyệt này được nối với nhau bởi một sợi dây nhỏ, sức mạnh thần thông mênh mông khó lường chảy trong từng mạch nối.
Đây cũng chính là điểm mạnh của cảnh giới Thần Thông.
Cường giả cảnh giới Thần Thông có thể dung hội sức mạnh trong khiếu huyệt, tụ nước thành sông, tụ sông thành biển, thành đại dương mênh mông phá tan mọi thứ.
Trong tình huống này, nếu thi triển đại thần thông “Khai Thiên Tích Địa, chắc chắn uy lực sẽ tăng lên mấy chục lần!
…
“Nguy rồi!”
Dường như sực nhớ ra chuyện gì đó, Thẩm Thiên hơi biến sắc.
Với người khác mà nói, đột phá tu vi chính là một việc đáng mừng.
Nhưng với Thẩm Thiên thì không tốt như vậy.
Bởi vì hắn chủ tu là Hỗn Độn Tân Hỏa kinh, một khi tu vi đột phá, chắc chắn khí vận sẽ rớt xuống.
Hiện giờ hắn đã đột phá từ cảnh giới Niết Bàn đỉnh phong thẳng lên cảnh giới Thần Thông đỉnh phong, không biết rớt mất bao nhiêu khí vận nữa.
Thẩm Thiên còn nhớ rõ, khi khí vận rớt xuống hắn sẽ gặp phải chuyện xui xẻo.
Lúc trước, ngay cả Kim Ô Đại Đế cũng không trụ nổi, bị Tà Linh ngoại vực phụ thể, suýt nữa thì gây nên họa loạn.
Mà vào lúc mấu chốt đại tai kiếp sắp giáng xuống mà khí vận suy sút thì phiền lắm.
Có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện xui xẻo gì.
Thẩm Thiên vội vàng lấy ra kính càn khôn, nhìn nhìn vầng hòa quang trên đỉnh đầu.
Nhưng sau đó, hắn hơi sững sờ.
Bởi vì hắn phát hiện khí vận của mình không hề suy sút, vẫn là màu vàng kim chói mắt.
Thậm chí còn có vẻ tăng lên một chút, những tia sáng màu tím lại càng sáng hơn, sâu hơn.
“Chuyện gì thế này? Sao lần này khí vận không những không giảm mả còn tăng nữa?”
Thẩm Thiên gãi gãi đầu, không hiểu lắm.
Tu vi Thần Ma luyện thể của hắn đã đột phá được cảnh giới Thần Thông đỉnh phong, vậy mà khí vận không sụt giảm sao?
Nhưng ngay sau đó, hắn đã kịp phản ứng.
Theo như mọi khi, chỉ cần hắn đột phá, khí vận sẽ lập tức giảm ngay.
Vừa vặn khoảng thời gian này hắn đã cùng Thạch Thiên Tử tiến vào thế cờ Hồn Thiên, thu được một phần thù lao khí vận nhất định.
Khẳng định cả hai triệt tiêu lẫn nhau rồi nên khí vận mới không giảm sút.
Mà cơ duyên lần này chính là truyền thừa của Tiên Vương, khí vận vô lượng.
Cho nên, cho dù khí vận có sụt giảm vì đột phá được cảnh giới nhưng vẫn tăng lên được một tí.
Thẩm Thiên khẽ nhếch khóe miệng, trong lòng thầm đắc ý.
Cũng may bổn Thánh Tử vẫn luôn tự biết mình, luôn luôn chăm chỉ thu hoạch rau hẹ.
Bằng không, nói không chừng đã thoát âu chuyển phi, quay về cái máng lợn cũ!
…
Nếu khí vận không sụt giảm, Thẩm Thiên cũng thở dài một hơi.
Hắn xiết chặt nắm đấm, cẩn thận cảm ứng nội lực trong cơ thể.
Thẩm Thiên phát hiện sức mạnh trong cơ thể trài rộng vô cùng vô tận, mênh mông sôi trào mãnh liệt như biển.
Đến mức chính hắn cũng không biết hiện giờ mình mạnh cỡ nào nữa.
Theo như tính toán của hắn thì có lẽ là đấm một cái Đại Thánh chết luôn.
Nếu cố gắng một chút, nói không chừng còn có thể nổ tung cường giả cấp Chuẩn Tiên.
Thẩm Thiên mỉm cười. Chuyến này thu hoạch lớn!
Không chỉ có tu vi và sức mạnh đều tăng lên mà căn cơ còn cực kỳ vững chắc, có thể độ kiếp thành Thánh bất kỳ lúc nào.
…
Áng chừng đại khái sức mạnh của mình xong, Thẩm thiên chậm rãi mở hai mắt, hé miệng phun ra một dải lụa màu trắng.
Hắn đứng dậy, chợt phát hiện lưng mình hơi cứng, bèn duỗi lưng một cái.
Kết quả, xương hắn kêu lên răng rắc/
“Mình đã tu luyện bao lâu rồi?”
Thẩm Thiên hơi nghi hoặc, chỉ có bế quan thật lâu mới xuất hiện tình huống này.
Lúc trước hắn đã lặng lẽ tu luyện, tiến vào cảnh giới thiên nhân hợp nhất, vật ngã lưỡng vong.
Hoàn toàn không có tí cảm giác nào với thời gian bên ngoài.
Bởi vậy, chính hắn cũng không biết mình đã tu luyện bao lâu.
Có vẻ như phát hiện Thẩm Thiên đã tỉnh, Hồn Thiên Tiên Vương cùng Diệp Kình Thương mới bước ra từ trong hư không.
Hai người thong thả đi xuống, thân hình hùng tráng, khí tức vĩ ngạn.
Hồn Thiên Tiên Vương vẫn vậy, toàn thân bao phủ tiên quang của sao trời, khí tức thâm sâu khó lường.
Mà Diệp Kình Thương cũng có tử khí lượn lờ bao phủ hoàn toàn cơ thể hắn, người khác không thể nhìn trộm.
Hồn Thiên Tiên Vương mỉm cười hỏi: “Tỉnh rồi hả?”
Ông chăm chú nhìn Thẩm Thiên, trong lòng không nhịn được mà vô cùng kinh ngạc.
Hồn Thiên Tiên Vương phát hiện ra, sau một thời gian bế quan tu luyện, hình như Thẩm Thiên đã thay đổi.
Khí tức của hắn lại càng mông lung, nội liễm hơn, nhưng ẩn ẩn có thể cảm giác được thần năng vô tận ẩn chứa trong đó.
Hồn Thiên Tiên Vương thầm cảm thán trong lòng, ngộ tính của tiểu tử này thật biến thái, trong một thời gian ngắn như vậy lại có được thu hoạch lớn như thế, không hổ la người mà vị kia coi trọng!
Thẩm Thiên cung kính chắp tay hỏi: “Hồn Tiên tiền bối, ta đã tu luyện bao lâu vậy?”
Hồn Thiên Tiên Vương đáp lời: “Không lâu lắm, chỉ một trăm tám mươi năm!”
“Cái gì? Một trăm tám mươi năm sao?”
Thẩm Thiên trợn tròn hai mắt, căng thẳng ra mặt.
Trước kia, từ khi hắn mới bắt đầu tu luyện cho đến khi đột phá Hóa Thần kỳ chỉ mất hai ba năm.
Lần này, bế quan một cái đã qua một trăm tám mươi năm sao?