Chương 953: Thần Tiêu Thánh tử trở về! (3)
Tà khí toàn thân y tán loạn, không ngừng bị Luân Hồi Bàn thôn phệ hấp thu, kêu lên những tiếng thê lương bi thảm.
“Không… Đừng mà!”
Tiếng rống tê tâm liệt phế tràn đầy sợ hãi và kinh hoàng.
Kẻ này chính là Tà Linh ngoại vực cấp Chuẩn Tiên.
Lúc trước y bị Thẩm Thiên kéo vào Thái Dương Thần Lô, dùng uy thế của Đế khi, dựa vào Thái Dương Chân Hỏa bạo chùy đánh cho y phải nghi ngờ cuộc đời.
Tà Linh ngoại vực có thực lực cường đại, sức mạnh sinh mệnh mênh rất cứng.
Y ngoan cố chịu đựng và đứng vững trước những đòn tấn công của Thẩm Thiên, không bị đánh nổ.
Trong lòng y còn đang mừng thầm, cho rằng mình sẽ có cơ hội phản kích.
Nhưng khi thấy Thẩm Thiên móc ra Lục Đạo Luân Hồi Bàn thì Tà Linh ngoại vực trực tiếp tuyệt vọng!
Luân hồi tịnh thổ khắc chế Tà Linh dữ dội, có thể tịnh hóa tà khí trong cơ thể y.
Một khi tà khí bị tịnh hóa, vậy Tà Linh ngoại vực còn là Tà Linh nữa sao?
Quả nhiên, bị Lục Đạo Luân Hồi bàn trấn áp, cuối cùng Tà Linh ngoại vực cũng không chống đỡ nổi nữa.
Y bị tịnh hóa chôn vùi triệt để, nổ tung thành một chùm mưa ánh sáng.
Kim quang vô thượng đột nhiên bắn ra, phổ chiếu vạn dặm, lóa mắt vô cùng!
Đó chính là sức mạnh công đức, mênh mông khó lường, huyễn hoặc khó hiểu.
Sau đó, kim quang vô tận rủ xuống thành hàng tập hộp vào sâu trong sơn cốc.
Thân thể Thẩm Thiên khẽ rung lên, toàn thân lập tức được kim quang tẩy lễ, phát sáng rực rỡ.
Hắn cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm, dường như cả linh hồn cũng thay đổi khó nói nên lời.
Sau lưng Thẩm Thiên hiện ra một vòng ánh sáng lớn màu vàng kim, tỏa ra quang mang vạn trượng, vĩ ngạn mà trang nghiêm.
…
Nhìn thấy một màn này, Khổ Đa không nhịn được mà la lên thất thanh: “Đây là… Công Đức Kim Luân sao?”
Y chăm chăm nhìn kim luân. Thân là đệ tử Phật môn, làm sao y không biết Công Đức Kim Luân là thế nào?
Đó là pháp tướng hình thành khi tu sĩ thu tập được công đức chi lực đạt tới trình độ nhất định.
Công Đức Kim Luân có tác dụng khắc chế Tà Linh, càng gom góp được nhiều sức mạnh công đức, kim luân càng lớn.
Đây là sức mạnh đặc biệt của thiên đạo, có được lợi ích cực lớn.
Có thể đề tăng ngộ tính, còn có thể dùng để tấn công, luyện khí luyện đan, vân vân.
Nhưng chủ yếu nhất vẫn là rất ngầu!
Sau lưng đỉnh đỉnh một vòng kim luân vạn trượng, nhìn xem, ngầu cỡ nào!
Nhưng Công Đức Kim Luân đâu có dễ dàng ngưng tụ, cần phải có sức mạnh công đức dày như biển.
Lôi m Thánh Chủ phổ độ chúng sinh ngàn năm mới ngưng tụ ra được Công Đức Kim Luân, mà chỉ lớn chừng ngàn trượng.
Hiện giờ, Công Đức Kim Luân này lại to cả vạn trượng, thực sự quá kinh khủng!
Rốt cuộc là ai mà có thể có nhiều công đức như vậy?
Khổ Đa kinh nghi muốn xem thử xem rốt cuộc là vị thần nhân nào mà có được thành tựu bực này.
Mặc dù những người khác không hiểu rõ lắm về Công Đức Kim Luân, nhưng bọn họ vẫn biết Tà Linh bị trấn sát kia có cấp Chuẩn Tiên.
Có thể trấn sát Tà Linh ngoại vực cấp Chuẩn Tiên chắc chắn là cường giả vô thượng.
Chẳng lẽ ngũ vực xuất hiện một vị cường giả vô thượng có thể ngưng tụ ra được Công Đức Kim Luân sao?
Với bọn họ mà nói, đây là chuyện cực kỳ tốt.
Hiện giờ tộc Tà Linh hoành hành tứ phía, làm hại thương sinh, khiến cho dân chúng lầm than.
Với sức mạnh của Đại Hoang Tiên Triều cũng không thể động một cái là xuất động đại quân đi trấn áp Tà Linh được.
Tà Linh thực sự quá nhiều, phân tán khắp các nơi.
Cần phải liên hợp tất cả lực lượng của ngũ vực mới có thể chống lại Tà Linh ngoại vực!
Cường giả ở ngũ vực càng nhiều, hy vọng lại càng lớn!
…
Đám người đều tập trugn tinh thần chăm chú nhìn vào sâu trong sơn cốc.
Cuối cùng, một bóng người đi ra.
Vị kia là một nam tử mặc chiến giáp hoàng kim, vai gánh hoàng kim vũ dược.
Hắn ngạo nghễ đứng giữa hư không, anh tư cái thế, phong hoa tuyệt đại.
Nam tử dạo bước đi tới, thân hình nhẹ nhàng phiêu dật, quanh thân tản ra quang huy thần thánh.
Dung nhan tuấn dật như thiên ngoại trích tiên, siêu phàm thoát tục, không nhiễm bụi trần.
Thấy bóng hình này, tinh thần của tất cả mọi người đều rung lên dữ dội, toàn thân run rẩy.
Ánh mắt bọn họ tràn đầy kinh ngạc, rung động, kinh hỉ, kích động, rất nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn.
Tất cả thiên kiêu đều sững sờ tại chỗ, khó mà tin được.
“Thẩm… Thẩm huynh?”
Tề Thiếu Huyền run rẩy hỏi.
Tâm cảnh của y vô cùng trầm ổn mà lúc này cũng dao động.
Thật sự là quá vui mừng!
Một trăm tám mươi năm qua, Thần Tiêu Thánh tử lại lần nữa xuất hiện, lấy Tà Linh cấp Chuẩn Tiên tế thiên!
Chiến tích bực này. Thân tư bực này…
Cũng chỉ có Thần Tiêu Thánh tử lúc trước mới có thể có!
Cuối cùng nam nhân kia đã trở về!
Tề mỗ, lại có thể tiếp tục xông tới mục đích đệ nhất thiên hạ!
…
“Sư đệ!”
Lúc này, một bóng hình xinh đẹp chạy tới như bay, nhào thẳng vào lòng Thẩm Thiên.
Cảm nhận được cảm giác ấm áp trong ngực, Thẩm Thiên hơi sững sờ.
Người này chính là Trương Vân Hi.
Cánh tay ngọc của nàng đang ôm siết lấy eo Thẩm Thiên nhất định không chịu buông ra, chỉ sợ hắn lại đột nhiên biến mất.
Đây là người trong mông của nàng, nhớ nhung suốt cả trăm năm, cuối cùng cũng gặp lại.
Đến mức nàng mặc kệ hết thận trọng, chỉ biết ôm chặt lấy Thẩm Thiên.
“Sư tỷ…”
Thẩm Thiên có thể cảm nhận được Trương Vân Hi trong lòng mình đang run rẩy.
Lúc này nàng hoàn toàn không còn là Thần Tiêu Thánh nữ nóng nảy lúc trước nữa, mà giống như một nữ tử yếu đuối.
“Sư đệ, cuối cùng đệ cũng về rồi!”
Trương Vân Hi dựa đầu vào ngực Thẩm Thiên nỉ non khe khẽ, dường như nàng vẫn không thể tin được đây là sự thật.
Ánh mắt Thẩm Thiên dịu đi, khẽ vuốt vuốt sau lưng nàng: “Sư tỷ, ta về rồi.”
Nước mắt nàng òa ra như đê vỡ, thấm ướt vạt áo ngực của Thẩm Thiên.
Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều hoan hô.
“Thần Tiêu Thánh tử trở về rồi!”
“Quá tốt rồi. Thật sự là quá tốt rồi!”