Chương 969: Tiên tử trên toàn thế giới, đều đang chờ ngươi? (2)
Khi thấy Thẩm Thiên lại có thể tặng Thiên Tru kiếm và Nhật Nguyệt Luân cho mình, thân thể Thẩm Ngạo Tuyết đều run lên.
Khuôn mặt lạnh lùng như tuyết của nàng xuất hiện một sự do dự, giống như không biết nên xử lý như thế nào.
Thế nhưng ngay sau đó, Thẩm Ngạo Tuyết nở nụ cười, giống như hoa quỳnh nở rộ, tuyệt đẹp mà xuất trần.
Nàng truyền âm nói: "Cám ơn cha!"
Thẩm Ngạo Tuyết nhận lấy hai Tiên khí, thái độ đối với Thẩm Thiên cũng dần dần thay đổi.
Người cha vô trách nhiệm này, vẫn rất quan tâm tới ta.
Ngay cả Tiên khí cực phẩm quý báu như vậy đều có thể tặng cho ta, là ta trách lầm người này!
...
Khi thấy cảnh tượng này, mọi người đều ngẩn ra, kinh ngạc tới mức da đầu run lên.
Long Hoàng Nữ, lại có thể bắt chẹt bảo vật từ tay Thần Tiêu thánh chủ?
Còn là hai Tiên khí cực phẩm nữa?
Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!
Chẳng lẽ thật sự lại dễ dàng như vậy!
Làm cho người ta đều thèm muốn!
Trong thời gian ngắn, rất nhiều người suy nghĩ linh tinh, muốn đi lên thử một chút.
Thế nhưng bọn họ chỉ dám nghĩ mà thôi, cũng không thật sự dám đi lên.
Bọn họ không biết quan hệ chân chính giữa Long Hoàng Nữ và Thẩm Thiên, chỉ cho rằng bởi vì đảo Hắc Long.
Ngao Tuyết chính là thiên tài tuyệt thế của đảo Hắc Long, mà Thẩm Thiên lại là đại biểu đảo Hắc Long ở bên ngoài.
Quan hệ giữa cả hai rất gần gũi, đưa một vài bảo vật cho thế hệ trẻ cũng rất bình thường.
Bọn họ lại không có chút quan hệ nào với Thẩm Thiên, nếu như dám tới bắt chẹt, có thể sẽ bị đập chết.
Chẳng lẽ thật sự coi rằng Thần Tiêu thánh chủ thế hệ này dễ bắt nạt hay sao?
...
Thế nhưng, vẫn còn có người không kìm được mà đi ra.
Người này chính là Côn Bằng Tử của tộc Hư Côn tại biển Bắc.
Hắn ta đi về phía trước, bình tĩnh mà nhìn Thẩm Thiên, nói: "Dượng, người cũng không thể nhất bên trọng, nhất bên khinh chứ, ta cũng muốn lễ vật!"
Lần này, Thẩm Thiên lại ngẩn người!
Từ lúc nào mà ta trở thành dượng của thằng nhãi này rồi?
Tại sao lại xuất hiện bấu víu quan hệ, muốn bảo vật hay sao?
Chẳng lẽ thật sự cho rằng tính tình của bản thánh tử rất tốt?
Hình như Côn Bằng Tử thấy được Thẩm Thiên sắp bùng nổ, hắn ta vội vàng nói: "Dượng, cô của ta chính là công chúa Côn Ngọc, con gái của tộc trưởng Thái Hư Côn tộc!"
"Hơn một trăm năm tới nay, cô của ta vẫn luôn nhận định không phải là dượng thì không gả, ngay cả ông nội ta cũng không còn cách nào."
"Dượng, hay là người cứ cưới cô của ta đi!"
Côn Bằng Tử cười đùa nói, khi thấy Thẩm Thiên trở về, cũng coi như giải quyết mối bận tâm của bọn họ.
Nếu không Côn Ngọc cứ tiếp tục như vậy, thật sự sẽ biến thành bà già không ai muốn!
Thẩm Thiên nghe vậy thì lại xấu hổ.
Mẹ nó, điều này cũng có thể bấu víu quan hệ sao?
...
Sau khi Côn Bằng Tử đi ra, cũng dẫn theo rất nhiều thiên tài cùng đi ra.
Một nam thanh niên đi tới, áo trắng như tuyết, sau lưng còn có một thanh kiếm màu xanh.
Ánh mắt của hắn ta rất sắc bén, kiếm ý ngút trời, chính là một kiếm tu.
Thế nhưng khí tức trên người kẻ nào lại có vẻ tiêu dao thoải mái, trên tay hắn ta còn có một hồ lô rượu.
Khi thấy cảnh tượng này, Thẩm Thiên đại khái cũng đoán được thân phận của người này, chắc hẳn chính là đệ tử của Thái Bạch động thiên.
Bởi vì khí tức của người này rất tương tự với Thanh Liên Kiếm Tôn Lý Trường Hà.
Đúng vậy, thằng nhãi này chính là con trai của Lý Trường Ca, Lý Vọng Nguyệt.
Vẻ mặt Lý Vọng Nguyệt rất tôn kính, nói: "Dượng, Liên Nhi cô cô của ta cũng đang chờ dượng."
Thẩm Thiên: "..."
Rồi, lại thêm một người!
Thế nhưng như vậy vẫn chưa kết thúc, lại có một thiên tài đi ra, khí tức người này dịu dàng, giống như một cây sen tinh khiết vậy.
Trên người nàng tản ra ánh sáng mông lung, mờ mịt, khí chất siêu phàm, phong thái động lòng người.
Nàng ta chính là Thánh nữ Dao Trì thế hệ này, Diêu Hi.
Diêu Hi cũng nói: "Anou... sư phụ ta là Thanh Nguyệt Thánh chủ và sư thúc Tiêu Linh Thiên Tôn, vẫn đang chờ ngài đó!"
Thẩm Thiên: "..."
Khá lắm, lần này lại tới một đôi!
...
Sau lưng Thẩm Thiên, thân thể Thanh Nguyệt tiên tử hơi run lên, gương mặt ửng đỏ như ráng hà.
Thanh Nguyệt tiên tử cũng không nghĩ tới, Diêu Hi cũng nói tới nàng.
Những năm qua, cũng có vô số thiên tài đỉnh cao tới Dao Trì thánh địa để cầu hôn.
Dù sao Thanh Nguyệt tiên tử cũng là nữ thần Tắc Hạ, được vô số người yêu mến và kính trọng.
Có rất nhiều thiên tài tự nhận là tài năng tuyệt đỉnh, muốn có được sự ưu ái của Thanh Nguyệt tiên tử, thế nhưng đều bị từ chối.
Bởi vì, toàn bộ Dao Trì thánh địa đều biết, Thanh Nguyệt tiên tử yêu thích Thẩm Thiên.
Ngay cả Tiêu Linh Nhi cũng không phản đối, bởi theo nàng, Thanh Nguyệt tiên tử rất xứng với Thẩm Thiên.
Nghe được lời của Diêu Hi, Thanh Nguyệt tiên tử cũng không giải thích cái gì, lựa chọn ngầm thừa nhận.
Thậm chí, nàng còn hơi chờ mong, chờ mong cuối cùng Thẩm Thiên sẽ lựa chọn như thế nào.
...
Thế nhưng mà, còn không đợi Thẩm Thiên nói chuyện, lại có thiên tài khác đi ra.
Đó là một người mặc quần áo năm màu, một nữ thiên tài trên người có thần quang năm màu ẩn hiện.
Khí tức của nàng cũng cực kỳ mạnh mẽ, hoàn toàn không kém hơn bất cứ thiên tài đỉnh cao của Thánh địa nào.
Quan trọng nhất, bản thể của nàng là một con khổng tước ngũ sắc (công năm màu).
Cô nàng này, chính là Thần nữ thế hệ này của Thần tộc Khổng Tước, Khổng Huyên Huyên.
Lỗ Huyên Huyên nhìn về phía Thẩm Thiên với vẻ kính nể: "Dượng, cô của ta cũng đang chờ ngườii!"
Cô của nàng, chính là Thần nữ đời trước, Khổng Mộng.
Khi trước, Khổng Mộng đã từng gặp gỡ và cùng rèn luyện trong chiến trường thượng cổ với Thẩm Thiên.
Bởi vậy, Khổng Mộng cũng đã mê đắm Thẩm Thiên, không thể tự kiềm chế.
Tới mức đã qua nhiều năm như vậy, Khổng Mộng chưa từng tìm kiếm đạo lữ mới, vẫn chờ đợi Thẩm Thiên trở về.
Ở cạnh bên, một nam thanh niên với khuôn mặt anh tuấn, phong thần như ngọc, tản ra khí chất vương giả.
Hắn ta cũng đi ra, nói với giọng bất đắc dĩ: "Dượng, Linh Lung cô cô của ta cũng đang chờ ngươi..."
Người này, chính là thế tử Lang Tà của Đại Hoang tiên triều, cũng là cháu của Linh Lung Đế Cơ.
Khi thấy nhiều người đều đi ra như vậy, Lang Tà thánh tử cũng muốn đi ra tranh thủ giúp cô cô của mình một lần.
...