Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 977: Nhất ngộ Thẩm Thiên lầm chúng sinh! (4)

Chương 977: Nhất ngộ Thẩm Thiên lầm chúng sinh! (4)
Trước những vị thái thượng trưởng lão này còn có hai đạo thân ảnh vô cùng cường tráng nữa, vắt ngang cùng hư không, uy thế vĩ ngạn bàng bạc.
Một người trong đó toàn thân bao phủ lôi đình tiên quang, khí tức mênh mông như đại dương, thâm sâu khó lường.
Chỉ một tia lôi dẫn tràn ra cũng đủ đánh nát hư không.
Người này lập thân giữa hư không, dường như quân chủ vô thượng chấp chưởng lôi đình, phất tay một cái là có thể thôi động lôi đình vô tận phá hủy đại thế!
Bên cạnh người này còn có một lão đạo sĩ mặc tử thụ tiên y, tiên phong đạo cốt.
Trông ông khá già nua, nhưng trong cơ thể lại ẩn chứa lực lượng vô tận, kinh khủng vô hạn.
Một khi sức mạnh này bạo phát ra, giống như thao thiên cự lãng, muốn lật úp cả thiên địa.

Thấy hai người này, sắc mặt mọi người đều tràn đầy kính nể và sùng kính.
Hai người này chính là Tttd đời trước Trương Long Uyên cùng Bích Liên Thiên Tôn Sở Long Hà!
Tttd có thể phát triển tới bực này hoàn toàn nhờ có hai người họ tọa trấn,
Không ngừng đổi mới hoàn thiện, mới có thể xuất hiện thánh địa có nội tình thâm hậu như thế.
Bởi vậy, thậm chí uy vọng của Trương Long Uyên và Sở Long Hà còn vượt qua cả các đời Thánh Chủ trước.
Lúc này, thân hình Trương Long Uyên và Sở Long Hà khẽ nhúc nhích một cái, thế mà đã xuất hiện ngay trước mặt Thẩm Thiên.
Tttd bình tĩnh nhìn Thẩm Thiên, tiên quang quanh thân hơi dập dờn, ông nói: “Thiên Nhi, cuối cùng con đã trở về!”
Trương Long Uyên có thể cảm nhận được khí chất của Thẩm Thiên thay đổi to lớn, có cảm giác như thoát thai hoán cốt.
Dường như trên người hắn có một loại chí bảo vô thượng nào đó, tản ra khí tức mênh mông khó lường, không thể tùy ý chạm vào.

Nghĩ vậy, Trương Long Uyên không nhịn được mà cảm khái.
Thiên Nhi thực không hổ là khí vận chi tử.
Biến mất nhiều năm như vậy, quả nhiên đã tìm được cơ duyên lớn!
Để hắn làm Thánh Chủ, nhất định Tttd có thể khinh thường chư thiên ngũ vực!
Ôi ôi ôi ôi ôi ôi ôi ôi ôi/
Thấy Thẩm Thiên trở về, tất cả mọi người đều rất vui vẻ.
Bích Liên trưởng lão Sở Long Hà cũng đi ra, mày trắng khẽ nhếch, cười nói: “Sư điệt, lần này thu hoạch thế nào?”
Hôm đó ông đã tận mắt nhìn thấy Thẩm Thiên tiến vào thế cờ Hồn Thiên, biết được nhất định hắn sẽ thu được cơ duyên lớn.
Dù sao khi bọn họ còn không phá được cục cũng đều được nhận ban thưởng của Chuẩn Tiên khí.
Thẩm Thiên có thể phá cục được, làm sao lại thu hoạch ít được chứ?
Về chuyện Thẩm Thiên mất tích tận một trăm tám mươi năm ư?
Nói thật, bọn họ cũng không quá lo lắng.
Thế cờ Hồn Thiên chính là do một vị đại năng vô thượng của Tiên giới để lại.
Thẩm Thiên đã tiến vào thế cờ Hồn Thiên, nhất định sẽ được đại năng che chở, làm sao gặp nguy hiểm được chứ?
Cộng thêm khí vận vô thượng của hắn, quả thực là thiên mệnh chi tử danh xứng với thực.
Tất cả mọi người đều dang chờ mong Thẩm Thiên mang theo đại cơ duyên trở về.
Hôm nay gặp được, quả nhiên.
Chỉ riêng điều khí tức trên thân Thẩm Thiên khiến cho Bích Liên trưởng lão cũng cảm thấy áp lực, ngẫm không thấu.
Xem ra tiểu tử này thu hoạch được rất nhiều đó!
Thẩm Thiên tiến lên một bước, chắp tay cung kính nói: “Làm phiền sư tôn sư bá lo lắng, quả thực đệ tử đã thu được một chút cơ duyên.”
Trương Long Uyên cùng Sở Long Hà đều là tiền bối mà Thẩm Thiên kính trọng nhất, đương nhiên hắn phải lễ phép trả lời.
“Ha ha, tốt.”
“Không hổ là Thánh chủ đời này của Thần Tiêu Thánh Địa ta. Quả nhiên khí vận vô thượng!”
Sở Long Hà phóng khoáng cười nói, ánh mắt tràn đầy hài lòng.
Mặc dù các vị thái thượng trưởng lão khác không nói gì nhưng cũng hết sức vui mừng.
Bọn họ đều tận mắt nhìn thấy Thẩm Thiên lớn lên, đều coi hắn như hậu bối của mình.
Thấy Thẩm Thiên bình an quay về, các vị thái thượng trưởng lão cũng vô cùng vui vẻ.

Ầm ầm!
Nhưng vào đúng lúc này,
Đột nhiên có tiếng vang bên ngoài.
Khi mọi người nhìn lại, chỉ thấy rất đông đệ tử Thần Tiêu đang đứng trước những tiên đạo cơ giáp kia.
Đứng đầu các đệ tử chính là người quen cũ của mọi người, Tống Phú Quý, Lưu Thái Ất, Hùng Mãnh, Tần Vân Địch.
Ai nấy đều tràn đầy cung kính và thành ý.
Tống Phú Quý đứng đầu đội ngũ, kích động hô lớn: “Chư vị đồng môn, Thánh Chủ mới của chúng ta về rồi!”
“Mau thể hiện lòng nhiệt tình của các ngươi, cung nghênh Thánh Chủ trở về đi!”
Y vừa dứt lời, tất cả đệ tử Thần Tiêu lập tức sôi trào.
Bọn họ nhao nhao tế ra trường kiếm của mình ném lên trời, thôi động pháp quyết, điều khiển vị trí trường kiếm.
Vô số thanh trường kiếm nhấp nháy quang mang hiện ra ngân quang thịnh liệt không ngừng đan xen lượn lờ, kiếm mang vô tận triệt để che kín thương khung.
Tiếng kiếm minh vang vọng khắp thiên khung, âm thanh sục sôi kia như thấm vào tận xương người ta, khiến người ta sôi trào nhiệt huyết.
Mọi người đều nhìn theo hướng kiếm bay hoa mắt, vô số trường kiếm bay múa giữa không trung phác họa ra từng đạo kiếm ảnh chói mắt.
Cuối cùng vô số trường kiếm đã sắp xếp chỉnh tề xong xuôi, giữa hư không ngưng tụ ra một chữ “Thiên” khổng lồ, khí thế rộng lớn bàng bạc, tràng diện vô cùng hùng vĩ!
Lúc này, vô số đệ tử Thần Tiêu đều thành kính hét lớn: “Tiên chi đỉnh, ngạo thế gian, nỗ lực tu tiên từng ngày, đi theo Thánh Chủ tất thành tiên!”
Tiếng vang oanh minh vọng khắp thiên địa khiến tâm thần người nghe phải dập dờn.
Nhưng không chỉ vậy, Tần Vân Địch tế ra một lệnh bài trong tay, chớp mắt đã thắp sáng.
Mấy ngàn tiên đạo cơ giáp lập tức bọc phát ra thần quang sáng chói, bắn ra từng đạo hỗn nguyên thần lôi xông thẳng lên chân trời!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất