Chương 989: Long Vương đẫm máu, Thẩm Thiên giáng lâm (1)
Thấy vậy, con ngươi Ngao Dạ đột nhiên co rút lại, trong lòng run rẩy không thôi.
Ông đã dốc toàn lực mà đánh, vậy mà không thể phá nổi tầng phòng ngự Chân Tiên tiện tay bố trí nên sao?
Mà lúc này, Tà Linh Chân Tiên nhẹ nhàng vung tay, đánh Ngao Dạ.
Một đòn nhìn thì có vẻ nhẹ nhàng kia lại ẩn chứa sức mạnh khổng lồ khó hiểu, uy thế tràn trề, không gì đỡ nổi!
Chốc lát sau, Toàn thân Ngao Dạ rung lên, lông tóc dựng đứng!
Cỗ lực lượng này quá kinh khủng, dường như có thể dễ dàng xé nát ông ra thành từng mảnh, không thể đối địch với nó.
Thân thể Ngao Dạ lập tức co quắp lại, toàn thân tỏa ra thần quang sáng chói.
Sức mạnh Long Thần bộc phát, ngưng tụ ra Long Thần Chiến Giáp, ngăn cản trước người.
Nhưng tất cả đều chỉ uổng công vô ích.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn!
Long Thần Chiến Giáp nổ tung chỉ trong chớp mắt, lân phiến rơi lả tả, Ngao Dạ phun máu rơi thẳng từ trên trời xuống.
“Lão Hắc!”
Côn Hư trợn trừng trừng hai mắt tưởng muốn nứt ra, đột nhiên thôi động Côn Bằng pháp, thân thể vạn trượng lao tới va vào cường giả Tà Linh.
“Lại một kẻ muốn chết nữa!”
Tôn cường giả Tà Linh này chỉ hừ một tiếng, lại một lần nữa ra tay.
Bàn tay đen thùi như thiên khung chèn ép, chớp mắt đã đánh Côn Hư rơi xuống đáy biển vạn trượng, bắn lên sóng lớn tận trời!
Phụt!
Côn Hư phụt máu, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Sức mạnh của tôn Tà Linh này quá kinh khủng, bọn họ hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.
Nếu cứ thế này, đến lúc hàng rào thiên địa bị đánh tan, tất cả mọi người đều sẽ phải chết ở đây.
“Chẳng lẽ trời vong Bắc Hải ta hay sao?”
Côn Hư bi thiết hô lên, ánh mắt lóe lên một tia tuyệt vọng.
Với tu sĩ Bắc Hải, tình huống trước mắt quả thực không có lấy nổi một tia sinh cơ.
…
“Nhanh chóng mở hàng rào thiên địa ra!”
Tôn cường giả Tà Linh lại mở miệng nhắc nhở, phất tay đánh bay vô số rồng đen và côn lớn, đánh cho ai nấy đều nôn ra máu, bị thương nặng.
“Vâng, Tà Tiên đại nhân!”
Hai mươi mấy vị Tà Linh cấp Chuẩn Tiên cung kính tuân lệnh liên tục ra tay tiếp tục tấn công hàng rào thiên địa.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ ầm vang như nổ trong lòng tu sĩ Bắc Hải, khiến cho bọn họ rùng mình vạn phần.
Không còn bị cường giả Bắc Hải quấy nhiễu nữa, Tà Linh cấp Chuẩn Tiên thế như chẻ tre, không ngừng tấn công bức tường không gian, đánh cho phiến thiên địa này đều run rẩy.
“Lần này chết chắc rồi!”
Tất cả tu sĩ Hải tộc đều tuyệt vọng.
Một khi hàng rào thiên địa tan vỡ, bọn họ sẽ phải đối mặt với hai mươi mấy vị Tà Linh cấp Chuẩn Tiên, cộng thêm một tôn Tà Linh cấp Chân Tiên!
Cỗ sức mạnh này có thể chém giết tất cả mọi người ở đây.
…
Ngao Dạ và Côn Hư nhìn nhau, đều thấy sự bất lực trong mắt đối phương.
Bọn họ không ngờ nổi Tà Linh tộc còn ẩn giấu bực cường giả vô thượng thế này.
Tình huống trước mắt đã trở nên vô cùng phiền toái.
Mà lúc này, Tà Tiên lại một lần nữa tấn công.
Lão ta muốn giữ lại tất cả những kẻ này lại đây.
Lão ta cười dữ tợn: “Lũ sâu kiến, đi chết cả đi!”
Tà Tiên vung tay lên, dẫn dắt vô số tà khí ngưng tụ ra một cây đại đao tà khí vô cùng to lớn.
Đao mang sắc bén vô thượng, vắt ngang hư không, trực tiếp phân thiên khung làm hai.
Chỉ trong chốc lát, hư không chôn vùi, pháp tắc vỡ vụn.
Chỉ thấy đao mang kinh thiên quét ngang như muốn chặt đứt thiên địa, hoàn toàn xóa bỏ bọn họ.
“Dừng tay!”
Nhưng từ sâu trong đáy biển vọng lên một tiếng gầm từ già nua mà trang nghiêm.
Oanh!
Bọt nước trùng thiên ba vạn dặm.
Đột nhiên, một con rồng đen vô cùng to lớn, dài chừng mười vạn trượng từ sâu trong vùng biển vô tận xông ra.
Toàn thân con rồng đen tỏa ra ô quang, con ngươi sáng chói như mặt trời, giương nanh múa vuốt gào thét thương khung.
Khí tức của con rồng cực kỳ khủng bố, mênh mông vô biên, thậm chí không kém gì Tà Tiên.
Thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều mừng rỡ hoảng sợ hô lên: “Được cứu rồi! Được cứu rồi!”
“Có cường giả tới giúp, nhất định có thể ngăn được đám Tà Linh chết bầm kia!”
Vị cường giả này vừa xuất hiện lập tức đã áp chế khí tức của Tà Tiên, thiên địa lại sáng bừng trở lại.
Thấy cảnh tượng này, Ngao Dạ vui mừng khôn xiết, hô lên: “Lão tổ tông!”
Con rồng này chính là lão Long Vương của đảo Hắc Long.
Ông chính là lão Long Vương đã sống vài vạn năm, bối phận cực cao, còn là Chuẩn Đế đã vượt qua hai mươi lăm lượt thiên kiếp.
Lão Long Vương vừa xuất hiện đã vung Thương Long Trảo lên trời.
Long trảo to lớn bất chợt xuất hiện giữa trời, che khuất cả bầu trời, vắt ngang hư không.
Oanh!
Một tích tắc, vô số đao mang chôn vùi, xé rách vạn trượng hư không.
Thấy đòn tấn công của mình bị ngăn cản, hai mắt Tà Tiên ngưng lại.
Sau đó, lão ta cười lạnh một tiếng, tràn đầy khinh thường hỏi: “Ồ? Một con rồng già kéo dài hơi tàn cũng muốn ra ngăn cản bổn tọa sao?”
Lão ta liếc mắt một cái là nhận ra trạng thái thật sự của lão Long Vương.
Mặc dù lão Long Vương có thực lực cường đại nhưng thọ nguyên đã sắp hết, đã thiên nhân ngũ suy.
Đặc biệt là, lão Long Vương không thể phi thăng Tiên giới, một thân lực lượng còn chưa chuyển hóa thành Tiên lực được.
Bằng không, Tà Tiên chưa chắc đã là đối thủ của lão Long Vương.
Hiện giờ, một con rồng già kéo dài hơi tàn còn chưa đủ để khiến lão ta sợ hãi.
“Hôm nay, bổn tọa sẽ đồ con rồng già nhà ngươi, rút gân rồng và long đan của ngươi tế luyện đại khí!”
Tà Tiên nhe răng cười, tay bắt pháp quyết hội tụ tà khí vô tận hóa thành một quả cầu hắc ám to lớn, tấn công lão Long Vương.
Quả cầu đen lớn như mặt trời tỏa ra ô quang nhấp nháy, tản mát ra khí tức dọa người, có thể dễ dàng xóa bỏ Chuẩn Tiên.