Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 143: Anh hùng cứu mỹ nhân

Chương 143: Anh hùng cứu mỹ nhân

Chương 143: Anh hùng cứu mỹ nhân Tại một nơi bí ẩn.
Tần Cửu Ca đang đứng yên lặng quan sát tình hình giữa Khí Vận Chi Nữ và những tên côn đồ kia.
Trên miệng hắn là một nụ cười nhạt.
Hai người kia chính là con rối do Đại Đạo Chủng Ma Đại Pháp của hắn điều khiển, việc cả hai cố tình kiếm chuyện với Tiên Linh Nhi cũng là do hắn an bài.
Trò hay còn ở phía sau nữa, sao Tần Cửu Ca lại có thể coi thường thực lực của những tên Khí Vận Chi Tử hay Khí Vận Chi Nữ như thế này được.
Tuy sẽ có người nhận xét trò này của hắn rất cũ nhưng Tần Cửu Ca chỉ cần cảm thấy hữu dụng là được, cần gì làm màu mè hơn đâu.
“Oanh.”
Một tiếng vang lớn vang lên bên tai của Tiên Linh Nhi.
Bỗng nhiên một nam tử trẻ tuổi xuất hiện với vẻ mặt dữ tợn, trong mắt hiện rõ vẻ dâm tà rồi nhìn chằm chằm Tiên Linh Nhi.
“Không ổn, người này có tu vi Thần Phủ Cảnh!”
Tiên Linh Nhi thầm than không ổn trong lòng, nàng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nàng cũng chỉ mới là Càn Nguyên Cảnh mà thôi, tuy nói có thể đánh vài tên đối thủ cùng cấp cùng một lúc nhưng nếu so sánh với đối thủ Thần Phủ Cảnh thì nàng vãn còn quá non.
“Phải đi mau!”
Tiên Linh Nhi không còn để ý gốc Uẩn Linh Thảo kia làm gì nữa.
Đối với những tài nguyên này thì tính mạng của nàng mới là quan trọng nhất, mất mạng rồi thì không còn thứ gì cả.
Một gốc Uẩn Linh Thảo mà thôi, không phải là thứ gì quá to tác, sau này nàng vẫn có thể tìm cơ hội để lấy một gốc khác, dù cho hiện tại nó có thể giúp nàng rất nhiều nhưng nàng vẫn không thèm quay đầu nhìn lại.
“Muốn chạy sao? Để xem ngươi trốn được đi đâu!”
Những người này trông có vẻ là đã dục hỏa công tâm, nhưng ra tay lại thủ hạ lưu tình, giống như là muốn bắt sống Tiên Linh Nhi hơn là đánh bại.
Còn về phần sau khi bắt sống Tiên Linh Nhi sẽ bị làm gì thì nàng không cần nghĩ cũng có thể biết được, thế nên đối với nàng thì việc duy nhất hiện tại nên làm là cố gắng hết sức để chạy trốn.
“Chạy đi! Ta cho ngươi chạy đói! Xem ngươi chạy được bao xa, mau mau quay lại thúc thủ chịu trói đi!”
Bỗng nam tử kia lại ném một kiện bảo vật ra ngoài, trực tiếp phong kín đường lui cuối cùng của Tiên Linh Nhi.
Xem ra đây là một kiện bảo vật khá tốt, lần này Tiên Linh Nhi khó mà thoát ra được.
“Không lẽ cả trời cũng muốn diệt ta sao?”
Nhìn qua bảo vật đã phong kín đường lui của bản thân một cách triệt để trước mắt, trong lòng Tiên Linh Nhi nhịn không được cảm thấy tuyệt vọng.
Vì cái gì? Vì sao? Vì sao tới hiện tại ta cũng gặp nhiều khó khăn như thế chứ!
Hiện tại Tiên Linh Nhi đang trong một giai đoạn cần phát dục, nàng vô cùng yếu đuối và gần như không có sức tự vệ cho bản thân, thế nên dù dốc hết túi cũng không có bảo vật gì đối phó được với Thần Phủ Cảnh cả.
Trước kia khi còn là một tồn tại Cấm Kỵ cấp bậc Thần Ma thì số lượng bảo vật, công pháp, cấm thuật mà nàng sở hữu và học tập vô số, hiện tại tuy vẫn nhớ nhưng với tu vi Càn Nguyên Cảnh thì khó mà sử dụng được, những công pháp có thể dùng thì đều trông vô cùng vô dụng.
“Ta dù có chết cũng không để các ngươi được như ý đâu!”
Giờ phút này trong lòng Tiên Linh Nhi hiện lên vẻ quyết tuyệt, dù cho có tự sát nàng cũng không thể để bản thân rơi vào tay của những tên này đâu.
Đột nhiên khi Tiên Linh Nhi đang muốn tự kết liễu bản thân thì nàng phát hiện những tên đang đuổi theo nàng đều đã chết sạch.
“Tại hạ đi ngang qua liền thấy những tên dâm tà này, thấy bọn hắn đang truy đuổi cô nương nên ta ngứa mắt quá liền tiện tay tiêu diệt hết, cô nương có thể yên tâm rời đi rồi!”
Một thanh âm cực kỳ ôn nhuận vang lên bên tai Tiên Linh Nhi.
Tiên Linh Nhi quay đầu lại thì lập tức thấy trước mặt mình chính là một thiếu niên thân mặc áo trắng đang đứng.
“Đa tạ các hạ cứu giúp.”
Ánh mắt của Tiên Linh Nhi hơi nheo lại một chút sau đó cười nhẹ, nàng cảm giác tu vi của người trước mắt này mạnh mẽ vô cùng nhưng tuổi tác lại không quá cao.
Trong đám người vừa rồi có một tên đã đạt tới cảnh giới Thần Phủ Cảnh nhưng lại bị thiếu niên thần bí trước mắt này tiêu diệt trong chớp mắt.
Tuy nàng không biết rõ tuổi tác của thiếu niên trước mặt là bao nhiêu nhưng với tàn hồn của một tồn tại Cấm Kỵ thì nàng mơ hồ có thể cảm nhận được tuổi tác của hắn không quá lớn.
Người này tuy tuổi trẻ nhưng chắc chắn tu vi lại trên cả Thần Phủ Cảnh.
Thậm chí còn có thể là cường giả Thái Hư Cảnh nữa chứ.
Thái Hư Cảnh tuy không phải là cảnh giới gì quá to tát đối với nàng trong quá khứ nhưng một cường giả Thái Hư Cảnh trẻ tuổi như thế này dù đặt ở bất kỳ Đạo Thống hay thế lực nào thì đều được đảm đương vị trí truyền nhân cả.
Sau lưng người này chắc chắc là một Đạo Thống khổng lồ.
“Không nên khách khí như thế làm gì, chỉ là ta vô tình đi ngang qua đây sau đó cảm thấy ngứa mắt mà thôi, không phải chuyện gì to tát cả!”
Tần Cửu Ca chỉ cười cười một cái sau đó quay đầu đi thẳng, không có ý định tiếp tục cuộc trò chuyện.
Nếu như Tần Cửu Ca mượn cơ hội này mà tùy tiện tiếp cận Tiên Linh Nhi thì chắc chắn trong lòng của nữ tử này sẽ sinh ra cảm giác hoài nghi ngay lập tức.
Thế nên Tần Cửu Ca tính làm theo kiệt lạt mềm buộc chặt, cứ từ từ là được, dù sao hắn vẫn còn nhiều cơ hội mà, lo làm gì.
“Hắn là truyền nhân của thế lực nào thế? Tu vi có thật sự đạt tới Thái Hư Cảnh hay không? Một người như thế sao lại đến buổi tuyển chọn của Tiên Thánh Đạo Cung làm gì?”
Ánh mắt của Tiên Linh Nhi nhìn về phía bóng lưng của nam tử đang dần đi xa kia với vô số câu hỏi hiện lên trong đầu, nàng không tin thế lực sau lưng nam tử này yếu hơn Tiên Thánh Đạo Cung.
Không, nàng có thể chắc chắn thế lực đó mạnh hơn cả Tiên Thánh Đạo Cung rất nhiều.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất