Chương 169: Chỉ đi ngang qua mà thôi
Chương 169: Chỉ đi ngang qua mà thôi Lúc này mấy hắc y nhân này mang ánh mắt hung ác nhìn Tần Cửu Ca, giống như muốn ăn hết Tần Cửu Ca ngay lập tức vậy.
“Chết.”
Lúc này Tần Cửu Ca không phí lời, trực tiếp giết mấy hắc y nhân bị mình tùy ý khống chế.
Cũng không hề do dự, một đám hắc y nhân nhỏ giết thì cũng đã giết rồi, đối với hắn mà nói thì một chút gánh nặng trong lòng cũng không có.
“Ngươi không sao chứ.”
Tần Cửu Ca nhìn Trần Linh Ngọc có chút không biết phải làm gì vào lúc này.
Trong ánh mắt hiện lên một tia đùa bỡn.
Hắn sẽ làm cái chuyện phiền toái như vậy sao, còn không phải là muốn lợi dụng nàng để đạt được một vài mục đích sao.
“Đa tạ công tử cứu giúp.”
Lúc này ánh mắt Trần Linh Ngọc rất là cảm kích nhìn nam tử trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn lãng này.
Người này đã cứu sự trong sạch của mình, trong lòng Trần Linh Ngọc cực kỳ cảm kích.
Lúc này Tần Cửu Ca cũng không có lấy diện mạo ban đầu để ở chung, mà là thay đổi diện mạo khác.
Tuy rằng không tuấn lãng phi phàm, khí chất bất diệt như trước, nhưng cũng không phải là kiểu đẹp mắt bình thường.
Ở kiếp trước Tần Cửu Ca vẫn luôn nhớ một chuyện giống như là chuyện cười nhưng thật ra lại là chuyện thực tế.
Nếu như ngươi cứu một nữ tử, nếu như ngươi có tướng mạo xấu thì các nàng sẽ nói kiếp sau tiểu nữ sẽ làm trâu làm ngựa để trả nợ.
Nhưng nếu tướng mạo của ngươi đẹp thì các nàng sẽ nói ân của anh hùng tiểu nữ tử không có gì để đền ơn, chỉ có thể lấy thân báo đáp.
Đây là danh ngôn chí lý, không phải chỉ là nói suông.
Nếu Tần Cửu Ca muốn tiếp cận nam chính này, trước tiên phải lấy được sự tín nhiệm chắc chắn của tỷ tỷ nam chính.
Cho nên lúc này Tần Cửu Ca thay đổi ngoại hình vẫn rất anh tuấn tuấn lãng.
“Ta đưa ngươi về nhà.”
Tần Cửu Ca mỉm cười với Trần Linh Ngọc nói.
Bây giờ hắn cần phải làm cho những người bên cạnh nam chính này cam tâm tình nguyện ăn một vài thứ gì đó của hắn, giống như lần trước đối phó với nam chính của Yêu Tộc kia vậy.
Chậm rãi, không cần gấp gáp, hắn muốn lấy nam chính này thử trước, qua một thời gian ngắn nữa là có thể thoải mái đùa giỡn Nữ Đế kia một chút.
Hắn cũng rất giỏi giả vờ là người tốt.
“Vậy đa tạ công tử.”
Trần Linh Ngọc hiện tại tràn đầy cảm kích nhìn vị bạch y thiếu niên trước mặt mình.
Thiếu niên này còn nhỏ tuổi hơn nàng, cũng không biết sao có thể giết chết một cường giả của Thần Phủ Cảnh Giới nhanh như vậy.
Xem ra thiên phú của thiếu niên áo trắng này cũng xuất chúng như đệ đệ của mình.
....
“Công tử là nhân sĩ phương nào.”
Trong một đại điện, một vị lão giả tóc bạc trắng mỉm cười hỏi Tần Cửu Ca, vừa rồi hắn nghe nói nữ tử trong gia tộc mình bị bắt đi, hắn lòng như lửa đốt.
Bởi vì đây chính là nữ tử tộc trưởng của gia tộc mình, cũng tại mình sơ suất không cẩn thận, không phái mấy cường giả bảo vệ Trần Linh Ngọc, đương nhiên chủ yếu nhất chính là cường giả trong tộc Nhất Mạch Hệ có thể sử dụng bây giờ đã rất ít.
Là không phái ra được cường giả nào đàng hoàng để bảo vệ một đệ tử trong tộc, cho dù đệ tử này là nữ tử của tộc trưởng gia tộc.
Hơn nữa hắn cũng thật không ngờ, ở chỗ này lại dám có người bắt nữ tử của tộc trưởng bọn họ.
Dù sao bây giờ Trần Gia bọn họ có nghèo túng thế nào thì cũng là một tộc có lão tổ Thiên Tôn Cảnh Giới tọa trấn.
Cũng không phải thế lực nào cũng dám chọc vào.
“Không cần khách khí, ta cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi, nhìn thấy một màn này thì thuận tay làm thôi.”
Tần Cửu Ca hơi mỉm cười, cũng không nói gì, nếu không phải vì nam chính ở gia tộc này thì cả đời bọn họ cũng không thể nhìn thấy Tần Cửu Ca.
“Cho dù là như thế nào thì chúng ta cũng phải cảm ơn công tử.”
Lão giả tóc bạc trắng vẫn rất cảm kích vị thiếu niên áo trắng không biết tới từ đâu này.
Tần Cửu Ca thấy thế thì cười nhạt một tiếng, cũng không nói gì thêm.
Sau đó tiếp theo chính là từng người một trong số bọn họ cảm tạ Tần Cửu Ca.
Còn quanh co lòng vòng hỏi Đạo Thống kia ở sau lưng Tần Cửu Ca.
Đối với việc này thì Tần Cửu Ca cũng chỉ cười dửng dưng, không trả lời, hắn sợ nếu hắn nói ra thì có thể sẽ dọa chết những người này.
.....
Vào ban đêm không có nhiều ngôi sao trên bầu trời, nhưng không khí rất mát mẻ.
Dưới cây hoa quế, Tần Cửu Ca không biết đã đi tới bên cạnh Trần Linh Ngọc từ lúc nào.
Mỉm cười nói, dù sao tỷ tỷ ruột của nam chính cũng có thể có bí mật gì đó.
Hơn nữa bây giờ giữa lông mày của Trần Linh Ngọc đang có nỗi buồn không thể vượt qua.
“Nhìn dáng vẻ của ngươi, có phải đang lo lắng chuyện gì đúng không.”
Tần Cửu Ca cười nhạt nhìn tỷ tỷ của nam chính này.
Có lẽ là trải qua sự cứu rỗi tự biên tự diễn của hắn thì lúc này ánh mắt của Trần Linh Ngọc thoáng có chút thân thiết với hắn.
“Không có gì, chỉ là lo lắng cho gia đệ của mình.”
Trong ánh mắt của Trần Linh Ngọc đã từng có một tia lo lắng hiện lên, đệ đệ của nàng dù sao cũng chỉ có Thần Phủ Cảnh, cũng không biết bây giờ đang gặp phải nguy hiểm gì hay không, nếu gặp phải nguy hiểm thì cũng không biết có thể vượt qua hay không.
Tất cả những điều này làm cho nàng lo lắng.
Tần Cửu Ca cười nhạt một tiếng, cũng không biết nên nói cái gì, bởi vì địch nhân cường đại nhất của đệ đệ nàng đứng ở trước mặt nàng.
Nhưng Tần Cửu Ca cũng sẽ không bỏ qua những nam chính này, cho dù bên cạnh những nam chính này có người thân trong nhà.
Ngay cả khi tính cách của những nam chính này tốt, họ là những người tốt. nhưng chuyện đó có liên quan gì đến hắn.
Bình thường mà nói, nhân vật chính trong tiểu thuyết đều là người tốt, ít nhất là tính cách khá chính trực, cũng được xem như là người tốt.
Nhưng đối với hắn mà nói, những thứ này cũng không tính là gì, chỉ cần ngăn cản lợi ích của hắn thì Tần Cửu Ca cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.