Chương 179: Sự chín muồi của rau hẹ
Chương 179: Sự chín muồi của rau hẹ “Hiệu suất làm việc của Khí Vận Chi Tử này không cao.”
Tần Cửu Ca đứng ở một nơi nào đó, khoanh tay nhìn về nơi nào đó của Thiên Long Cốc từ xa, ánh mắt thâm thúy, sau đó hắn khẽ cười.
Thực ra cũng không thể trách hắn ta được.
Dẫu sao loại chuyện này lại xảy ra trên người tỷ tỷ mà mình tôn kính nhất, bất kể xảy ra với ai cũng đều sẽ rất khó chịu, trong lúc nhất thời cũng không thể thoát ra khỏi bóng ma kia được, dĩ nhiên hiệu suất làm việc sẽ giảm đi rất nhiều.
“Cũng không biết những người của Tiên tộc kia lúc nào mới có thể tìm ra nàng ta.” Tần Cửu Ca cười khẽ, nói.
Dĩ nhiên người mà nàng nhắc tới chính là tỷ tỷ của Khí Vận Chi Tử – Trần Linh Ngọc.
Hiện giờ Tần Cửu Ca trái lại rất mong đợi Tiên tộc sẽ gia tăng lực lượng tài nguyên như thế nào để bồi dưỡng kẻ mang huyết mạch của Tiên Đế này.
Hành vi này của Tiên tộc chỉ là làm việc không công cho Tần Cửu Ca mà thôi.
Bọn họ mãi mãi không thể biết được rằng huyết mạch của Tiên Đế mà bọn họ phải dùng hết sức mạnh của toàn tộc để bồi dưỡng chẳng qua chỉ là một món đồ chơi trong tay Tần Cửu Ca.
...
Tại một vị trí rất hoang vu ở Thiên Long Cốc, có hai người đang đi rất chậm ở đây, một nam một nữ, trong đôi mắt của nam nhân tràn đầy sát khí và sự bi thương vô tận.
Bởi vì tỷ tỷ của hắn bị…
Ánh mắt của nữ tử có chút đờ đẫn, có thể nhìn ra được chắc chắn nàng ta đã gặp phải chuyện gì đó vô cùng nhục nhã.
“Tỷ tỷ… tỷ yên tâm, Trường Sinh nhất định sẽ bắt được kẻ đó rồi nghiền hắn thành tro.”
Trần Trường Sinh kìm nén những giọt nước mắt đang chực trào ra ngoài, dùng tay lau mắt.
Hắn hiện giờ nhất định phải kiên cường, phải làm một bến cảng có thể che gió che mưa cho tỷ tỷ mình.
Những chuyện mới xảy ra kia chắc chắn đã khiến tỷ tỷ rất đau lòng rồi.
Trần Trường Sinh hiện tại rất lo lắng tỷ tỷ mình sẽ nghĩ không thông mà tự sát, như vậy thì xong thật rồi.
Suy nghĩ tỷ tỷ có lẽ muốn tự sát lóe lên trong lòng của Trần Trường Sinh chỉ trong nháy mắt mà hắn đã vô cùng hoảng sợ rồi, bởi vì hắn biết có lẽ tỷ tỷ của mình thật sự sẽ làm như vậy.
Bình thường Trần Trường Sinh hiểu rất rõ tính cách của tỷ tỷ mình, đừng thấy tỷ tỷ lúc nào cũng bày ra dáng vẻ mềm yếu trước mặt tất cả mọi người, thực ra trong nội tâm của tỷ tỷ hắn lại vô cùng kiên cường.
“Tỷ… tỷ, tỷ sẽ không nghĩ không thông chứ.”
Trần Trường Sinh đột nhiên nhìn về phía tỷ tỷ mình, đôi mắt ửng đỏ và nói, hắn biết tỷ tỷ mình hiện giờ chắc chắn là khó chịu tột cùng.
Mặc dù hắn biết nhưng hắn cũng không biết nên an ủi tỷ tỷ của mình thế nào.
Dù sao thì chuyện thất thân như này đối với một hoàng hoa đại khuê nữ mà nói tuyệt đối là chuyện khó có thể chấp nhận được.
“Không đâu.”
Trong mắt Trần Linh Ngọc lúc này toàn là sự dịu dàng đối với Trần Trường Sinh, khẽ nói, có thể nhìn ra được nàng tuyệt đối là vì Trần Trường Ca mới bộc lộ ra sự dịu dàng như vậy.
Chỉ có điều trong ánh mắt dịu dàng của Trần Linh Ngọc lóe lên một tia lạnh lùng, đệ đệ của mình vừa rồi lại nói muốn giết chết Ma Chủ của mình, đây tuyệt đối là một sai lầm không thể tha thứ được.
Chỉ cần Ma Chủ muốn thân thể của nàng thì còn cần Ma Chủ phải ép buộc sao?
Bản thân nàng sẽ chủ động hiến thân cho Ma Chủ mà không có chút do dự nào, bởi vì trong linh hồn của nàng cũng đã khắc tên của Ma Chủ.
Ma Chủ Tần Cửu Ca chính là tất cả của nàng, là toàn bộ sinh mệnh của nàng.
Nhục thân của bản thân có là gì?
Vừa rồi nếu không phải Ma Chủ đã sớm hạ lệnh cho nàng, trước hết cứ ở lại bên cạnh đệ đệ Trần Trường Sinh của nàng, đừng có bất cứ tâm tư nào khác thì nói không chừng chỉ dựa vào những lời bất kính với Ma Chủ mà đệ đệ Trần Trường Sinh mới nói khi nãy, Trần Linh Ngọc nàng đã sớm cho Trần Trường Sinh một cái tát rồi.
“Tỷ, vừa rồi khi ta đến bí cảnh đó tình cờ phát hiện ra một nơi có Chí Dương chi Vật cực kỳ dày đặc. Chỉ cần chúng ta có thể có được Chí Dương chi Vật đó, âm hàn trên người tỷ tỷ chắc chắn có thể giải trừ được hiệu quả.”
Trần Trường Sinh lúc này nói với tỷ tỷ mình rất nhẹ nhàng, trong mắt vẫn thỉnh thoảng lóe lên nét đau đớn, nếu như không xảy ra những chuyện ban nãy thì thật tốt biết bao.
Hắn đã tìm ra Chân Long Thảo, đó chính là một bảo vật có thể tạm thời làm thuyên giảm âm hàn trong cơ thể tỷ tỷ trong một thời gian ngắn.
Mà quan trọng hơn là vừa nãy khi hắn đến bí cảnh kia để tìm cơ duyên, một phân thân khác của hắn lại tình cờ bắt gặp khí tức mà cảm giác còn chí dương hơn cả Chân Long Thảo.
Đây chắc chắn là thứ có thể rất có tác dụng trong việc chữa trị thể chất trên người của tỷ tỷ mình.
Chỉ cần không xảy ra chuyện với tỷ tỷ giống như ban nãy, hành động lần này nhất định sẽ thành công cực kỳ viên mãn.
Nhưng hiện nay chuyện đã xảy ra rồi, khiến tất cả mọi thứ đều trở nên không còn tốt đẹp như vậy nữa.
Trần Trường Sinh vừa nói vừa dùng ngón tay chỉ về vị trí cách chỗ bọn họ một đoạn, ở đó theo như một phân thân khác của hắn quan sát được thì nhất định có thứ rất tốt.
“Tỷ tỷ, chúng ta qua đó trước, chuyện hôm nay cứ coi như chưa từng xảy ra.”
Trần Trường Sinh cố nén nước mắt, khó khăn mỉm cười với tỷ tỷ mình, nụ cười này trông lại gượng gạo đến vậy.