Chương 180: Khí Vận Chi Long
Chương 180: Khí Vận Chi Long “Rau hẹ mà lại tìm được đồ tốt sao?”
Tần Cửu Ca thản nhiên nhìn về nơi vừa nãy Khí Vận Chi Tử Trần Trường Sinh đã chỉ, trong mắt tràn đầy ý cười nhạt.
Sinh mệnh lực của rau hẹ này chính là ngoan cường như vậy, những cây rau hẹ mới này lại mọc lên từng gốc từng gốc.
“Chắc trong đó sẽ không có tồn tại Khí Vận Chân Long đó chứ, không thể nào.”
Tần Cửu Ca nhìn về phía nơi đó cười nhạt một tiếng, điều này vậy mà thật sự có khả năng, hơn nữa khả năng còn vô cùng lớn.
Ai bảo Khí Vận Chi Tử kia lại là tầm bảo thử trời sinh chứ?
Xác suất tìm kiếm cơ duyên bảo vật của người trời sinh có đại khí vận là điều mà người không có khí vận gì không thể sánh được.
“Tiểu Hàm Hàm chăm chú cảm nhận thử xem khí tức bên đó có phải rất đặc biệt không.”
Tần Cửu Ca hơi bất đắc dĩ lấy Túi Trữ Yêu của mình ra.
Sau đó xách Y Y từ trong Túi Trữ Yêu ra, suốt ngày chỉ biết ăn, chẳng biết làm việc gì cả.
Lần này, Tần Cửu Ca hoàn toàn muốn đem cơ duyên lớn nhất cho nó nuốt.
Như vậy nó co thể trái ngược với trước kia, sẽ trưởng thành rất nhanh.
“I da da, I da da.”
Vẻ mặt của Y Y lúc này nhìn Tần Cửu Ca rất khó chịu, không biết vừa rồi nó đang ăn đồ ăn ngon sao?
Chẳng có chút tinh mắt nào cả.
“Đừng trừng mắt nữa, cảm nhận cho ta xem khí tức ở hướng đó có phải có thể khiến ngươi vô cùng hưng phấn hay không.”
Tần Cửu Ca nhìn Y Y đang trừng mắt nhìn mình, trực tiếp vỗ nhẹ lên cái đầu nhỏ của nó.
Quả là một thánh linh ngu xuẩn, đến ngay cả cơ duyên lớn nhất của mình cũng không thèm quan tâm.
Ánh mắt của Y Y nhìn Tần Cửu Ca có chút uất ức, có việc thì có việc thôi, tại sao cứ thích vỗ đầu nó.
Y Y hướng về phía Tần Cửu Ca kêu lên mấy tiếng i da da, dẩu cái miệng nhỏ của mình nhưng vẫn nghe theo lời của Tần Cửu Ca.
Ai bảo người này chưởng quản đại quyền đồ ăn của nó chứ.
Nó cũng chỉ đành tạm thời chịu khuất phục những cám dỗ đồ ăn mà người này mang đến cho nó thôi.
Một lát sau trên mặt Y Y vô cùng kích động, giơ móng vuốt của mình lên chỉ về hướng đó mà kêu lên i da da.
Nó có thể cảm nhận được nơi đó có thứ rất ngon, đó tuyệt đối là thứ tốt mà cả đời nó chưa từng được ăn.
“Xem ra Khí Vận Chi Tử này thật sự đã tìm ra được nơi có Khí Vận Chân Long rồi.”
Tần Cửu Ca nhìn về phía đó của Thiên Long Cốc, nở một nụ cười nhạt.
Khí vận của Khí Vận Chi Tử vẫn rất đáng để hắn tin cậy.
“Đồ ngốc, ngươi có lộc ăn rồi.”
Tần Cửu Ca xách Y Y lên, mỉm cười đặt nó lên vai mình. Y Y hiện tại vẫn đang trong thời kỳ non nớt, vì vậy thể hình vẫn rất nhỏ nhắn, ít nhất ở giai đoạn hiện nay vẫn có thể ngồi được trên vai của Tần Cửu Ca.
“Cũng không biết sau khi Y Y nuốt Khí Vận Chân Long có thể có thay đổi gì khác không.”
Tần Cửu Ca cười nhạt, thứ như Khí Vận Chân Long vẫn rất tốt, đặc biệt là đối với loại thánh linh như Y Y, đó tuyệt đối là một món ăn mỹ vị, hơn nữa còn có lợi ích rất lớn.
...
Ở một nơi tĩnh mịch tại Thiên Long Cốc, có rất nhiều chủng tộc cư trú tại đây.
Bởi vì đã có rất nhiều người cảm nhận được nơi này có luồng khí chí dương rất mãnh liệt, trong luồng khí chí dương này còn pha lẫn long uy nhàn nhạt.
“Hẳn chính là ở đây rồi.”
Trần Trường Sinh nhìn về phía cửa vào trước mặt với đôi mắt ửng đỏ, nói với tỷ tỷ hắn Trần Linh Ngọc.
“Vừa rồi vẫn chưa có bao nhiêu người, không ngờ bây giờ lại có nhiều người đến như vậy.”
Trần Trường Sinh chăm chú nhìn những thực lực đang vây quanh lối vào bí cảnh ở cách đó không xa, xem ra đều là những sinh linh rất mạnh.
Không ngờ mình mới rời khỏi nơi này chưa được bao lâu đã có nhiều người tập trung tại lối vào bí cảnh này như vậy rồi.
Thậm chí Trần Trường Sinh có thể cảm nhận được trong ánh mắt của những người này rõ ràng lộ ra vẻ quyết liệt.
“Xem ra trong này nhất định có thứ rất tốt.”
Trần Trường Sinh nghĩ thầm trong lòng, điều này đối với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt mà cũng là một chuyện xấu.
Nói là chuyện tốt là bởi vì thứ ở trong này hiện giờ có thể hoàn toàn chứng thực là một bảo vật quan trọng, còn nói là chuyện xấu là bởi Trần Trường Sinh đã phải rất khó khăn mới đạt được thứ đồ quý giá quan trọng như vậy tới tay.
Phải biết rằng thực lực của cơ thể này của Trần Trường Sinh hiện giờ cũng chỉ mới đạt đến Thần Phủ chi Cảnh, cho dù có cộng thêm một cơ thể khác nữa của hắn cũng tuyệt đối không thể trở thành cường giả có thể tranh giành ở đây được.
“Tỷ tỷ, bây giờ chúng ta ở đây đợi một lát, đợi một lát rồi chúng ta tìm cách vào sau.”
Trần Trường Sinh nhẹ nhàng nói với Trần Linh Ngọc, ánh mắt dịu dàng.
Nhiệm vụ hàng đầu của hắn bây giờ là phải trấn an cảm xúc của tỷ tỷ mình, có trời mới biết sau khi phải chịu sự nhục nhã như vậy, trong lòng tỷ tỷ hắn đang suy nghĩ những gì.
Sau đó hắn mới tìm kiếm bảo vật có thể chữa trị cho cơ thể của tỷ tỷ.
Trong lòng người có lúc mạnh khỏe mới là điều quan trọng nhất.
Trần Linh Ngọc nghe thấy giọng của Trần Trường Sinh liền ừ một tiếng, cũng không hề phản đối.
Ma Chủ bảo nàng trước hết cứ đi theo Trần Trường Sinh thì nàng cứ đi theo hắn, dẫu sao cũng không có chuyện gì xảy ra cả.
Đột nhiên, Trần Linh Ngọc cảm thấy huyết mạch của mình giống như có thứ gì đó đang dâng trào, khiến trong lòng nàng rất sợ hãi, cũng không biết nên làm thế nào.