Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 188: Tiếng kêu của rồng

Chương 188: Tiếng kêu của rồng

Chương 188: Tiếng kêu của rồng “Người kia là ai?”
Có Thiếu Niên Yêu Nghiệt kéo trưởng bối từ trong gia tộc hoặc Đạo Thống, kiêng kỵ nhìn Tần Cửu Ca.
Bởi vì cảm giác mà người này cho bọn họ là loại cảm giác hoàn toàn bất khả chiến bại.
Loại cảm giác này, từ lúc bọn họ tới cho đến bây giờ cũng chưa từng gặp qua, đây là một cảm giác của tôn có tính nghiền ép.
Ánh mắt của trưởng bối của Thiếu Niên Yêu Nghiệt này hiện lên một tia khiếp sợ, hắn là người của Đạo Thống Hạo Hãn Thần Châu, tất nhiên biết người có thể trở thành một Nhân Hoàng ở tuổi như vậy là ai.
Không chỉ hắn biết, phỏng chừng rất nhiều thế lực Đạo Thống Cổ Tộc ở đây đều biết, nếu không phải vì vị Thiếu Niên Yêu Nghiệt của mình quá mức trầm mê tu luyện trong khoảng thời gian này thì nhất định cũng sẽ biết.
“Đạo Tử của Tiên Cổ Tần Tộc.”
Khóe miệng của vị trưởng bối của Thiếu Niên Yêu Nghiệt này có chút rung động nói với vị yêu nghiệt có Thần Phủ Chi Cảnh nhà mình.
Đạo Tử của Tần Tộc Tiên Cổ, chỉ bằng mấy chữ này cũng đủ để đè bẹp tất cả mọi người ở đây.
Người có thể có lực uy hiếp cường đại như vậy ở Hạo Hãn Thần Châu cũng chỉ có mấy nhà truyền thừa không biết bao nhiêu năm rồi của Cấm Kỵ Cổ Tộc kia mới có.
Ở đây lại có không ít khí tức trầm ổn, Yêu Nghiệt có thần quang như ẩn như hiện ở trên người đều đang tính toán xem mình có thể chống đỡ được mấy chiêu từ tay của vị Đạo Tử Tiên Cổ Tần Tộc này hay không.
Bởi vì bọn họ cảm thấy Đạo Tử Tiên Cổ Tần Tộc này cũng chỉ là phân tán khí tức ra xung quanh để làm cho bọn họ đều cảm thấy hít thở không thông.
“Thì ra là Đạo Tử của nhà kia.”
Lúc này ánh mắt của Tiên Tộc Thiên Tôn có chút hâm mộ thế hệ này của Tiên Cổ Tần Tộc có thể có Chí Tôn Đạo Tử Yêu Nghiệt cường đại như vậy.
“Cũng không biết tương lai Đế Nữ của chúng ta có thể trưởng thành đến mức độ nào, không cầu có thể so sánh được với Đạo Tử Tần Tộc, chỉ cần có thể trở thành Chí Tôn Yêu Nghiệt yếu hơn hắn một phần là đủ rồi.”
Trong lòng Tiên Tộc Thiên Tôn nghĩ đến một chút, ánh mắt nhìn vị Trần Linh Ngọc có huyết mạch Tiên Đế thuần khiết trong gia tộc hơi thở dài, nếu nàng có thể sớm được bọn họ phát hiện ra và tìm thấy thì tốt rồi.
Một tôn hậu bối có huyết mạch Tiên Đế thuần khiết hoàn toàn có thể giành được lượng lớn tài nguyên nghiêng trong tộc.
Như vậy Tiên Tộc bọn họ cũng không nhìn thấy những chủng tộc có Chí Tôn Yêu Nghiệt kia chính là hâm mộ một trận.
Đột nhiên, một tiếng kêu của một con rồng khổng lồ vang vọng khắp Thiên Long Cốc này.
Tiếng kêu của rồng này làm cho tất cả mọi người ở đây chuyển lực chú ý từ trên người Tần Cửu Ca đến chỗ động khẩu của bí cảnh này.
Y Y vốn đang lười biếng ở trong ngực Sở U Cơ vừa nghe được thanh âm này thì tóc của nó dựng thẳng lên ngay lập tức, đôi mắt nhỏ bé của nó không còn là dáng vẻ nhỏ bé không thể nhìn thấy nữa, mà là trừng lão đại.
Sau đó Y Y lập tức nhảy từ trong ngực Sở U Cơ đến bên vai Tần Cửu Ca, kêu ê a a với Tần Cửu Ca.
Hai bàn tay ngắn ngủn còn khoa tay múa chân trước mặt Tần Cửu Ca.
“Vật nhỏ này vừa rồi ngươi còn không muốn ở chỗ này của mình, sao bây giờ lại chạy tới.”
Tần Cửu Ca mỉm cười nhìn Y Y như ngồi dưới đáy lao này nói.
Vừa rồi mình gọi nó lại đây thì nó vẫn luôn nhếch miệng lên không muốn tới.
Bây giờ vừa thấy đồ tốt liền đi tới bên người Tần Cửu Ca.
Xem ra trong lòng nó vẫn biết rõ ai mới có thể quyết định bữa ăn của nó là gì.
“Yên tâm, đó sẽ là của ngươi.”
Tần Cửu Ca xách Y Y từ trên vai mình xuống, để cho nó lơ lửng trên không trung, còn nhỏ như vậy đã biết lười biếng, lần nào cũng đều ở trên thân người khác.
Ngay cả động cũng không muốn động một cái, Tần Cửu Ca cũng không muốn làm hư Thánh Linh này của mình.
Trở thành Thánh Linh của một con cá vô cùng mặn.
“Ê a a, ê a a.”
Lúc này Y Y rất phẫn nộ lấy ngón tay ngắn ngủn của mình chỉ vào Tần Cửu Ca, vậy mà lại không cho ta nằm sấp trên người ngươi, vậy ta nằm sấp trên thân của người khác.
Y Y muốn bay vào trong ngực Sở U Cơ, nhưng điều làm cho nó phẫn nộ chính là cái người vô cùng xấu xí này không hề để ý đến nó.
Y Y phẫn nộ đến cực điểm trực tiếp lấy ra Tiên Thiên Tinh Hoa từ trong Nhẫn Trữ Vật của mình để ăn.
Biến nỗi buồn thành sự thèm ăn là phong cách nhất quán của nó.
Sở U Cơ nhìn dáng vẻ của Y Y thì che miệng khẽ nở nụ cười, đừng thấy thực lực hiện tại của Y Y này cường đại hơn nàng, nhưng trong cuộc sống dài đằng đẵng của Thánh Linh thì vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi.
Rất nhanh, khi Tần Cửu Ca khiêu khích Y Y, tiếng kêu của rồng truyền ra ở cửa động bí cảnh càng lúc càng lớn, chấn động lòng người.
“Xem ra con Khí Vận Chân Long này nhất định là rất cường đại.”
Tần Cửu Ca nghe được tiếng kêu của rồng này thì cười nhạt một tiếng, từ tiếng kêu của rồng này thì Tần Cửu Ca có thể đoán ra Khí Vận Chân Long này nhất định là đã tồn tại một khoảng thời gian.
“Vận Khí của Khí Vận Chân Long này thật sự là không tốt, nếu để cho nó tiếp tục yên lặng trưởng thành thì nhất định có thể hóa thành một Tồn Tại Cường Đại.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất