Chương 189: Chăm sóc bản thân cho tốt
Chương 189: Chăm sóc bản thân cho tốt Tần Cửu Ca mỉm cười nhẹ giọng nói với Sở U Cơ, Khí Vận Chân Long chắc chắn có thể trưởng thành thành một vị Tồn Tại rất cường đại.
Nhưng đáng tiếc, còn chưa đợi nó trở thành một tôn cường giả thì vị trí của nó đã bị người phát hiện, điều nguy hiểm nhất chính là chắc chắn có rất nhiều người muốn nó.
Nó vẫn chưa phát triển hoàn thiện nhưng chắc chắn là sẽ không thể thoát được.
Một lúc sau, tiếng kêu của rồng chấn động lòng người này từ từ ngừng lại.
Đạo kết giới này bày ra trước mặt mọi người cửa vào bí cảnh cũng dần dần tiêu tán, tất cả mọi người ở đây vào thời khắc này hai mắt đều nhìn chằm chằm vào cửa vào bí cảnh này.
Tất cả mọi người đều lẳng lặng không biết là đang chờ đợi cái gì.
“Chư vị, nếu tất cả mọi người đều rụt rè như vậy, vậy tại hạ sẽ đi trước.”
Vừa dứt lời, lập tức có một nam tử mặc thanh y một mình một ngựa xông lên trước, hắn nghĩ rất đơn giản, chỉ cần đi vào lấy được một vài thứ tốt là được, những thứ khác không có gì đáng để hắn lưu luyến.
Hơn nữa, cho dù hắn có thể giành được đồ tốt ở trong này thì cũng không thể là của hắn, hắn cũng không có bối cảnh hùng hậu gì.
Hắn cũng chỉ có thể liều mạng tranh thủ cơ duyên mà mình có thể đạt được để làm cho mình trưởng thành, đây mới là quan trọng nhất.
“Chúng ta đợi một lát rồi hẵng đi vào.”
Tần Cửu Ca nhìn nam tử áo xanh xông vào bí cảnh động đầu tiên vừa rồi mỉm cười, người này chắc chắn phải chết, bởi vì hiện tại Khí Vận Chân Long đang ở giai đoạn bạo ngược, ai xuất hiện trước mặt nó sẽ phải tiếp nhận lửa giận ngập tràn của nó.
Đừng tưởng đi giành lấy cơ duyên cho mình là có lá gan lớn, dám xông vào dám liều mạng bừa bãi tranh đoạt cơ duyên, như vậy cũng là tự tìm con đường chết cho mình.
Tiên Tộc Thiên Tôn thấy Đạo Tử Tiên Cổ Tần Tộc không hề dao động trước cơ duyên như vậy thì trong lòng liền trầm mặc một trận.
Đạo Tử mệnh Tần Tộc này thoạt nhìn tuyệt đối không phải là người nhìn thấy lợi ích liền quên lý trí, mà loại người này lại có thực lực bối cảnh, lại có lý trí, về sau không muốn làm ra một chút chuyện đều không thể được.
Hai mắt Tần Cửu Ca hơi nheo lại, nhìn nam chính Trần Trường Sinh đứng bên cạnh Trần Linh Ngọc, trong lòng hiện lên một tia tà ý.
Cũng không biết việc cướp đi đạo cơ duyên này của nam chính thì hắn sẽ tổn thất bao nhiêu Khí Vận.
Dù sao cơ duyên lần này bình thường đều thuộc về nam chính, cho nên chỉ cần Tần Cửu Ca nắm trong tay Khí Vận Chân Long này thì Trần Trường Sinh nhất định sẽ tổn thất Khí Vận, chẳng qua là ít hay nhiều mà thôi.
“Có thể vào rồi.”
Tần Cửu Ca cười nhạt, nhẹ giọng nói với Sở U Cơ và Thần Nữ Ngạn.
Hắn cảm nhận được khí tức của Khí Vận Chân Long trong bí cảnh đã chậm rãi bình tĩnh lại.
Xem ra trong khoảng thời gian này nó rất khó chịu, dù sao thì xung quanh cũng có nhiều người chú ý tới nó như vậy mà.
Ánh mắt của Tần Cửu Ca híp lại nhìn lướt qua vị Tiên Tộc Thiên Tôn kia và Trần Trường Sinh xung quanh hắn, ma chủng Trần Linh Ngọc, trong lòng lạnh nhạt cười.
“Tiên Tộc lại có một loại Cấm Kỵ Cổ Pháp, cũng không biết nàng có thể có tư cách đạt được một quyển Cổ Pháp kia hay không.”
Tần Cửu Ca nhàn nhạt nói ở trong lòng, mỗi một chủng tộc đứng ở Thái Cổ Tiên Vực đều có phương pháp Trấn Tộc của mình.
Kiểu Trấn Tộc Cổ Pháp này cường đại thần bí, không phải Cấm Kỵ Chi Tư thì không thể truyền.
Tần Cửu Ca rất thèm loại Cấm Kỵ Cổ Pháp này, nhưng loại Cổ Pháp này không phải là người của Cấm Kỵ Tộc thì không thể truyền lại, không thể bị ngoại tộc có được.
“Phải xem tạo hóa sau này của nàng rồi.”
Ánh mắt của Tần Cửu Ca híp lại, cười nhạt một tiếng, hạt giống hắn chôn xuống, sau đó xem xem hạt giống này có thể trở thành đại thụ chọc trời hay không.
....
“Tỷ tỷ, sau này tỷ ở nơi đó nhất định phải chăm sóc bản thân cho tốt.”
Trong mắt Trần Trường Sinh mang theo nhu tình nói với tỷ tỷ Trần Linh Ngọc.
Thân thể của tỷ tỷ mình phải chịu lăng nhục lớn như vậy, sợ là sẽ khiến tỷ tỷ ở trong bóng tối một khoảng thời gian dài.
May mà nhìn dáng vẻ của vị Thiên Tôn này thì tỷ tỷ của mình có địa vị rất cao ở bộ tộc bọn họ.
Ít nhất thì ngay cả Thiên Tôn trước mặt mình cũng rất cung kính với tỷ tỷ mình.
Từ trong những chi tiết nhỏ này có thể thấy được đãi ngộ sau này của tỷ tỷ ở trong bộ tộc kia nhất định là không tồi.
Dù sao thì cũng không có Thiên Tôn Cự Đầu nào có thể coi trọng đồ trên người tỷ tỷ.
Điểm này, Trần Trường Sinh hiểu rất rõ.
Trần Linh Ngọc gật gật đầu, cũng không nói gì.
Nếu như không tính tới ma chủ Tần Cửu Ca của mình thì người mà nàng thân cận nhất chắc chắn chính là Trần Trường Sinh.
Bởi vì Đại Đạo Ma Chủng này của Tần Cửu Ca là một thủ đoạn khống chế cực kỳ cao cấp.
Chỉ là tương đương với việc gieo xuống một dấu vết rất sâu trong linh hồn của người này.
Nhưng tính cách và cách xử lý của người đàn ông này vẫn không hề thay đổi.
Cho nên Tần Cửu Ca biết rõ Đại Đạo Ma Chủng khủng bố của mình nên mới yên tâm đưa Trần Linh Ngọc vào trong Tiên Tộc.
Những Tồn Tại Cổ Xưa trong Tiên Tộc hoàn toàn có thể thấy được những thủ đoạn khống chế đáng sợ kia của Thái Cổ Tiên Vực,.
Thế nhưng thủ đoạn này của Tần Cửu Ca ẩn chứa đồ vật vô cùng khủng bố, cho nên bọn họ không thể nhìn ra.
“Tỷ tỷ, vậy ta đi trước đây.”
Trần Trường Sinh cắn răng mình, trong lòng có một chút khổ sở, cũng không biết khi nào mới có thể gặp lại tỷ tỷ của mình.
Hắn biết Nhân Châu này cách nơi này bao xa, cũng không biết đến khi mình còn sống có thể ra khỏi Thần Châu hay không vẫn là một vấn đề.
Trần Trường Sinh quay đầu xông vào trong động khẩu bí cảnh.
“Các ngươi đi trước đi, ta đi một mình một chút.”
Ánh mắt của Tần Cửu Ca đùa giỡn nhìn Trần Trường Sinh tiến vào cửa động bí cảnh, cười khẽ một tiếng.
Vào bí cảnh tìm kiếm bảo vật chính là sở trường của nam chính.
Mình cũng không thể bỏ qua cơ hội này.
Cho dù hắn không cần làm như vậy, nhưng nếu có thể tiện thể phá hỏng cơ duyên của nam chính, vậy thì sao lại không làm?