Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 300: Tam Hồn Đại Pháp

Chương 300: Tam Hồn Đại Pháp

Chương 300: Tam Hồn Đại Pháp “Có một vị Nữ Đế ở bên cạnh, đây là kiểu Khí Vận Thần Tử tiểu bạch kiểm sao?”
“Nhưng có vẻ như Nữ Đế thức tỉnh sớm nhỉ? Quan hệ của hai người còn chưa tới giai đoạn đó.”
“Tính cách của Khí Vận Nữ chủ đã thay đổi, điều đó thật thú vị.”
Vẻ mặt của Tần Cửu Ca nở một nụ cười, vị Nữ Đế này vừa vặn thức tỉnh đúng lúc Khí Vận Nữ Chủ này uống viên linh dược.
Điều này có nghĩa là xem như hắn đã miễn cưỡng khống chế được phân hồn của một vị Nữ Đế.
Bây giờ, nếu Tần Cửu Ca đoán không sai, suy nghĩ trong cơ thể của Khí Vận Nữ Chủ hiện tại đều do Nữ Đế kia làm chủ.
Có vẻ như bây giờ Tần Cửu Ca không chỉ phải đối phó với Khí Vận Chi Tử Võ Tôn, mà còn muốn bắt tay vào đối phó với Khí Vận Thần Tử Vương Đằng.
Có điều về phía Khí Vận Thần Tử Vương Đằng bên kia, Tần Cửu Ca đã nghĩ ra cách.
.....
“Tinh Nguyệt nàng thế nào rồi?”
Vương Đằng nhìn Tinh Nguyệt với thần sắc hơi kỳ lạ. Sau khi uống viên linh dược kia, khí tức của nàng liền biến hoá, có chút không giống Tinh Nguyệt.
“Không… Không có gì.”
Lúc này, khi Tinh Nguyệt nhìn Vương Đằng, ánh mắt đã không còn dịu dàng như trước, ngoài mặt vẫn có chút nhu hoà, nhưng sâu trong đáy mắt lại đầy vẻ thờ ơ.
“Ta có chút mệt mỏi, ta muốn về phòng nghỉ ngơi trước.”
Tinh Nguyệt nhìn Vương Đằng có chút cứng ngắc nói, nàng cảm thấy thân thể có vấn đề lớn.
“Được rồi, Tinh Nguyệt, trước tiên nàng nghỉ ngơi một chút đi, ta đi luyện tập trước.”
Khi Vương Đằng nghe những lời của Tinh Nguyệt, trong lòng không chút nghi ngờ, đó chỉ là di chứng do dư thừa dược lực của viên tiên dược mà Tinh Nguyệt vừa uống phải mà thôi.
Ngay sau đó, Khí Vận Nữ Chủ Tinh Nguyệt trở về phòng của mình, và Vương Đằng cũng đến nơi tu luyện của chính mình để bắt đầu tu luyện.
Trên đường đi, Nữ Đế đã điều khiển Tinh Nguyệt đi rất nhanh, cuối cùng trong đầu nàng vẫn có ký ức.
Đột nhiên, trong ánh mắt của Tinh Nguyệt hiện lên một tia không thể tưởng tượng nổi, nàng cảm thấy phân hồn đã uống linh dược của mình có một chút chuyển động kỳ lạ nào đó.
“Là ai? Tại sao ta lại cảm thấy được hồn phách của mình có ý quy phục người này chứ.”
“Cũng may, hiện tại thân thể này là do bản hồn của mình làm chủ, bằng không hiện tại, thân thể này cũng vô dụng.”
Tinh Nguyệt vào lúc này, hoặc là Nữ Đế lúc này đang rất bối rối mà cảm nhận được tình hình trên người mình.
Bản thân mình đã dùng Tam Hồn Đại Pháp để phân ra các phân hồn. Kỳ thực, có thể xem chúng như một bộ phận của mình. Có điều, chúng cũng không có mối quan hệ quá lớn với bản thể.
Phân hồn ăn viên linh dược kia tuy có ảnh hưởng đối với nàng, nhưng là cũng không lớn lắm.
“Ngươi là ai? Còn dám động đến phân hồn của bản đế, ngươi thật to gan..”
“Hừ.”
“Chủ nhân…... Chủ nhân…”
“Làm sao bản để lại làm chủ nhân của người khác được? Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi dám để bản đế làm nữ nô ư, thật to gan.”
Lúc này Tinh Nguyệt cảm thấy cơ thể mình dường như mất kiểm soát, bị cưỡng ép gọi người khác là chủ nhân, kinh hãi nhất chính là thân thể này vẫn còn hưởng ứng.
Phỏng chừng nếu hiện tại thân thể này không phải là bản hồn của mình mà nói, thì bây giờ nàng đã trở thành nô lệ của ý nghĩ đó.
Nhưng mặc dù bây giờ bản hồn của nàng đang điều khiển cơ thể của mình, nàng cảm thấy vẫn hơi phục tùng ý nghĩ đó.
Chính phân hồn của nàng vừa mới ăn viên linh dược kia.
“Đến cùng thì ngươi là ai vậy?”
Trong một căn phòng yên tĩnh và cổ xưa, trong tâm trí của Tinh Nguyệt, thần hồn của nàng đang nhìn tên tiểu nhân trông ra vẻ Thần Để cao cao tại thượng với dáng vẻ vô cùng nghiêm trọng.
Đây là người mà nàng muốn tôn thờ từ tận đáy lòng.
Bây giờ trong lòng nàng ngoại trừ việc vô cùng phẫn nộ ra, thì còn một chút cảm thấy may mắn.
May mắn thay bản hồn đã nuốt viên linh đan kia không phải nàng, nếu không thì thực sự xong rồi.
Phải biết rằng bây giờ nàng thậm chí không thể chịu được hậu quả sau khi uống viên linh dược kia.
Có thể hình dung được hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào nếu bản hồn của nàng đã uống viên linh dược đó.
Bỗng nhiên.
Ánh mắt của Nữ Đế đã chiếm thân thể của Tinh Nguyệt đột nhiên nhìn vào tên tiểu nhân trong tâm trí mình.
Nàng nghĩ qua ký ức phân hồn của chính mình.
Linh đan mà phân hồn của chính minh đã uống là do một vị Đạo Tử của Cổ Tộc Cấm Kỵ ở Thần Châu đưa cho.
“Ngươi là vị Đạo Tử ở Thần Châu kia sao, tại sao ngươi lại làm chuyện này?”
“Ngươi có biết ta là Đạo Tinh Đại Đế. Đây chỉ là phân hồn của bản đế. Bản hồn của bản đế đang ở trong Thời Không Trường Hà. Nếu ngươi chọc giận bản đế, ngươi phải biết hậu quả.”
Khi Nữ Đế đang nói những lời này, giọng nói của nàng tràn đầy sự tức giận không thể kiềm chế được.
Vốn dĩ với cảnh giới tu vi của nàng, nàng không thể nói ra những lời như vậy, nhưng với trình độ bây giờ thật sự khiến nàng rất bị động và khó xử.
“Nhưng tại sao Tần Cửu Ca không hề lay chuyển hư ảnh thần hồn trong tâm trí của Nữ Đế.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất