Ta Là Thần Cấp Đại Phản Phái

Chương 313: Cổ Nguyệt Nhi sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì

Chương 313: Cổ Nguyệt Nhi sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì

Chương 313: Cổ Nguyệt Nhi sẵn sàng làm bất kỳ chuyện gì “Thanh Tổ, ngươi xem…”
Cổ Nguyệt Nhi nhìn vẻ mặt buồn bã của Võ ca ca của mình, trái tim nàng cũng rất buồn.
Suy nghĩ của nàng là bảo Thanh Tổ có thể âm thầm giúp đỡ Võ ca ca một tay.
Nhưng người phụ nữ xinh đẹp mà nàng gọi là Thanh Tổ này, vẻ mặt lại rất trầm mặc.
Thân là một nhân vật tầng cao nhất trong Cổ Tiên Giáo, nàng cũng biết một chút về kẻ đứng đằng sau những chuyện này.
Mà chính bởi nàng biết cho nên mới không hoàn toàn nghe theo lời của Cổ Nguyệt Nhi.
“Xin Cổ Tiên Giáo cứu giúp Đạo Vũ Thiên Cung.”
Sắc mặc của Võ Tôn lúc này lộ vẻ cung kính, nói với người phụ nữ xinh đẹp này, thực lực của hắn thực ra không hề mạnh, chỉ là Nhân Hoàng bát trùng.
Vẻ mặt của người phụ nữ xinh đẹp ngưng trọng, không thèm quan tâm đến Võ Tôn.
Thực ra trong lòng nàng không hề có chút hảo cảm nào với người tên Võ Tôn này, bởi vì trong những người theo đuổi Cổ Nguyệt Nhi lúc trước có vãn bối trực hệ của nàng, hơn nữa còn từng bị Võ Tôn đánh trọng thương.
Với thân phận của nàng đương nhiên không thể làm ra loại chuyện ỷ lớn hiếp bé.
Nhưng trong lòng cũng sẽ không có hảo cảm gì với hắn hết.
Thấy người phụ nữ xinh đẹp này không hề có ý định cứu Đạo Vũ Thiên Cung, trong mắt Võ Tôn đột nhiên hiện lên vẻ hung ác.
Cũng không thèm quan tâm thương thế trên người mình, hắn trực tiếp lao vào chém giết với một Nhân Hoàng.
Võ Tôn vẫn rất mạnh, mắt thấy Nhân Hoàng này không phải là đối thủ của Võ Tôn, lập tức lại xuất hiện một đám Nhân Hoàng tới vây đánh Võ Tôn.
Có điều Võ Tôn vẫn thể hiện tay nghề điêu luyện.
“A!”
Võ Tôn hét lớn một tiếng, vẻ mặt rất đau khổ, bởi vì sau lưng hắn bị người khác nhân cơ hội đánh lén, khiến lưng hắn toàn là máu tươi, huyết nhục mơ hồ.
“Võ ca ca!”
Cổ Nguyệt Nhi rơi nước mắt, hét lớn một tiếng.
Thấy dáng vẻ này của Võ ca ca, trong lòng Cổ Nguyệt Nhi cũng rất khó chịu và đau khổ.
“Thanh Tổ, xin hãy giúp Võ ca ca lần này.”
Cổ Nguyệt Nhi khóc lóc, nhìn người phụ nữ xinh đẹp và nói.
Nàng có một nhược điểm, chính là quá quan tâm đến Võ Tôn ca ca của mình.
Vì Võ Tôn ca ca, Cổ Nguyệt Nhi bằng lòng làm bất cứ chuyện gì.
Người phụ nữ xinh đẹp thở dài một hơi.
Nha đầu này nhà mình cái gì cũng tốt, chỉ là quá quan tâm đến nam nhân này thôi.
Cũng không biết tại sao Giáo Chủ nhà mình lại muốn đưa Cổ Nguyệt Nhi vẫn còn nhỏ dại vào Đạo Vũ Thiên Cung nữa.
Chẳng những không được gì mà còn lỗ mất một đứa con gái.
Nhìn dáng vẻ hiện giờ của Cổ Nguyệt Nhi, sợ rằng đã thật sự đặt cả trái tim lên người Võ Tôn rồi.
Trong lòng nàng lúc này vẫn đang cân nhắc, thực ra nàng cũng có chút muốn ra tay tương trợ.
Có điều, bên cạnh nàng đã có mấy vị Thiên Tôn cự đầu đang giương mắt nhìn chằm chằm nàng như hổ đói rình mồi, có vẻ như đã hoàn toàn nhắm vào nàng.
Thực ra những người này nàng cũng không để tâm lắm, chủ yếu là người mãi vẫn không chịu lộ diện.
Cùng với sự trầm mặc của người phụ nữ xinh đẹp này, thế công kích của những người đạo thống cổ tộc bên dưới cũng ngày càng ác liệt hơn.
Các đệ tử trong Đạo Vũ Thiên Cung cũng liên tiếp đổ máu.
“Hết rồi, hết rồi.”
Có trưởng lão của Đạo Vũ Thiên Cung ngửa đầu lên trời phun ra một ngụm máu tươi, thốt lên một tiếng thê lương.
Ở đây không chỉ có tâm huyết của Cung Chủ, cũng có cả tâm huyết của những trưởng lão Đạo Vũ Thiên Cung như bọn họ.
“Phụt!”
Ánh mắt của trưởng lão Đạo Vũ Thiên Cung hung bạo, thần sắc dữ tợn.
Hắn vừa nãy lại bị một đám người vây đánh, những người này ai nấy đều không yếu hơn hắn, thậm chí còn có không ít người mạnh hơn hắn nhiều.
Hắn có thể kiên trì được đến bây giờ hoàn toàn là vì liều mạng.
“Rốt cuộc là ai muốn diệt Đạo Vũ Thiên Cung ta!”
Vị trưởng lão này hét lớn một tiếng, khí huyết toàn thân dâng trào, nhìn dáng vẻ giống như sắp nổ tung vậy.
Đùng.
Trưởng lão này gầm lên một tiếng, khí huyết toàn thân trực tiếp nổ tung.
“Không hay rồi, mau rút lui.”
Trong bảy tám cường giả đang vây giết trưởng lão của Đạo Vũ Thiên Cung có mấy người hét lớn.
Mặc dù thực lực của vị trưởng lão này không cao hơn họ nhưng trong khoảnh khắc trưởng lão này nổ tung vẫn có khả năng khiến bọn họ bị thương.
Cho nên rất nhanh, những người này đều dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân mà tản ra xung quanh.
“Không, Khánh gia gia!”
Võ Tôn bị một đám người vây đánh hét lên một tiếng cực kỳ bi phẫn.
Vị trưởng lão của Đạo Vũ Thiên Cung khi nãy tuổi tác cực lớn, có thể xem là một trưởng bối rất lớn tuổi trong Đạo Vũ Thiên Cung.
Lúc hắn còn nhỏ, vị Khánh trưởng lão này chính là một trong những trưởng lão duy nhất bằng lòng giúp đỡ hắn, cũng là một tồn tại như cha như thầy.
Trong mắt Võ Tôn chảy ra nước mắt mà rất lâu rồi chưa thấy, hơn nữa còn mang theo cả máu tươi.
“A, a a!”
Võ Tôn hét lớn, trên người có một lượng lớn huyết khí cuồn cuộn trào dâng, sau lưng hắn dường như xuất hiện một đại đạo, tràn đầy sinh cơ khí tức.
“Đại Đạo Pháp Tắc chi Lực.”
“Trường Sinh Đại Đạo Pháp Tắc chi Lực.”
“Không ngờ lại là Trường Sinh Đại Đạo Pháp Tắc, đáng sợ quá đi!”
Có người nhìn đại đạo tràn ngập khí tức khủng bố như ẩn như hiện sau lưng Võ Tôn mà kinh hãi kêu lên.
Trong đó có sinh khí rất nồng đậm, tràn đầy sinh cơ hừng hực.
Giống như là chỉ cần ném hạt giống thực vật nào đó vào trong, lập tức nó sẽ lớn lên thành một cây đại thụ cao chọc trời vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất