Chương 321: Ta cởi
Chương 321: Ta cởi “Ngươi không thể giết được Võ Tôn ca ca đâu, sư phụ của hắn chính là một vị Thần Linh đó!”
Hai tay của Cổ Nguyệt Nhi nắm chặt lại, thần sắc của nàng tuy có hơi lo sợ nhưng vẫn tin chắc rằng sư phụ của Võ Tôn sẽ bảo vệ cho y vô sự, không sợ sự truy sát của Tần Cửu Ca.
Đương nhiên những lời này cũng có tác dụng để nàng tự động viên bản thân.
Dù sao sự bối rối trong mắt nàng với hai bàn tay nắm chặt kia đã chứng tỏ trong lòng nàng không được tự tin như những lời nàng nói rồi.
“Thần Linh có thể là một tồn tại vô địch trong lòng ngươi nhưng đối với ta thì cũng chỉ thường thôi.”
Khi Tần Cửu Ca đang nói chuyện với Cổ Nguyệt Nhi thì Ma Đạo Khí Tức dần dần bao quanh người hắn.
Loại Đại Đạo Ma Khí này đôi khi có thể đưa tới tác dụng không nhỏ.
Trong lúc đó hắn còn lấy một cái Cổ Đỉnh có phong cách cực kỳ cổ xưa từ trong Nhẫn Trữ Vật ra, khi vật này vừa xuất hiện thì Thần Quang bắn ra tứ phía, khí tức của nó thậm chí còn có thể áp chế cho cao thủ Thiên Tôn không thể dò xét vào.
“Yên tâm, hiện tại vị trưởng bối kia của ngươi không thể thăm dò được hoàn cảnh trong đại điện!”
m thanh của Tần Cửu Ca tiếp tục vang lên, trong đó mang theo một tia dụ hoặc.
“Ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ngươi làm những việc dựa theo ý muốn của ta thì ta có thể cam đoan không truy sát Võ Tôn ca ca của ngươi nữa!”
“Với lại chuyện này chỉ có ngươi biết, ta biết, còn có ai biết rõ được nữa? Võ Tôn ca ca của ngươi chắc chắn sẽ không thể biết được, ta có thể lấy nhân cách của ta cam đoan với ngươi.”
Thần sắc của Tần Cửu Ca vẫn bình tĩnh như trước, hắn nhẹ nhàng đi tới bên người của Cổ Nguyệt Nhi, hắn từ từ rút đai lưng của nàng ra một cách nhẹ nhàng, điều này khiến váy hồng của Cổ Nguyệt Nhi hơi trệ xuống một đoạn.
Hai bờ vai trắng nộn như tuyết lộ ra ngoài.
“Ngươi làm gì thế? Thả ta ra.”
Lúc này bỗng nhiên Cổ Nguyệt Nhi như nghĩ tới cái gì, nàng giật mình tỉnh lại sau đó la lên một tiếng giận dữ với Tần Cửu Ca, hai tay nàng muốn vịn lại váy dài đang từ từ trượt xuống.
Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm với Tần Cửu Ca như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Trong đồng tử chứa đầy hàn quang.
Tần Cửu Ca thì vẫn tiếp tục cười nhạt không nói, hắn chỉ lùi lại và không tiếp tục làm gì nữa.
Tuy nhiên sau khi lùi được một khoảng thì hắn lập tức lấy ra một Ngọc Phù trong suốt, trên Ngọc Phù giống như được khắc Hư Không Đại Đạo Chi Ý, không cần nói cũng biết được đây là một Truyền m Phù, hơn nữa là loại cực kỳ cao cấp.
“Ba, hai…”
Tần Cửu Ca đếm nhẹ trong miếng, khi lời vừa dứt thì Truyền m Phù trong tay hắn cũng sáng lên.
“Xin lão tổ…”
Còn chưa đợi Tần Cửu Ca nói xong cả câu thì đã có một âm thanh nhỏ vang lên.
“Ta cởi…”
Điều này khiến Tần Cửu Ca không nhịn được mà nở nụ cười.
m thanh kia cực kỳ đè nén cùng khuất nhục, khiến người khác không rét thì run.
Hai mắt Cổ Nguyệt Nhi đóng chặt lại, gương mặt để lại hai vệt nước mắt trải dài, hai tay nàng cũng không giữ bộ váy đang dần dần trượt xuống nữa.
Bộ váy hồng từ từ trượt xuống.
Hiện tại toàn bộ thân thể của Cổ Nguyệt Nhi đã lộ ra trước mặt của Tần Cửu Ca.
Chưa xét tới cái khác, những Khí Vận Chi Nữ này quả thật đều sở hữu dáng người không tệ tý nào.
Bờ vai mềm mại, da thịt trắng như tuyết, hai chân thon dài, cổ như thiên nga, tất cả cộng thêm hai hàng nước mắt trên mặt tạo nên một bức tranh cực kỳ thê mỹ.
Hiện tại trên người Cổ Nguyệt Nhi không còn khí chất kiêu căng khó thuần của một Tiểu Mã Nữ nữ mà là khí chất mềm mại.
Khiến cho người khác cực kỳ muốn bảo hộ.
“Hy vọng ngươi giữ lấy lời ngươi nói, bằng không thì dù cho ta hóa thành lệ quỷ ta cũng sẽ dây dưa ngươi.”
Cổ Nguyệt Nhi ráng nhịn khuất nhục, nước mắt chảy dài mà lên tiếng với Tần Cửu Ca.
Nàng không dám mạo hiểm đánh cược mạng sống của Võ Tôn, nàng không dám cược Võ Tôn ca ca hay sư phụ của y có thể sống sót dưới sự truy sát của tên công tử này.
Không muốn cược, cũng không dám cược.
Dù sao tính mạng của Võ Tôn ca ca cũng chỉ có một mà thôi.
So với sự trong sạch của nàng thì nàng càng để ý tính mạng của Võ Tôn ca ca hơn.
Nghe thế thì Tần Cửu Ca nở nụ cười nhạt, trên tay hắn lúc này chính là một khối Lưu Niệm Thạch, không biết khi Võ Tôn nhìn thấy một màn này thì hắn sẽ nghĩ gì.
Nói thế nào thì nói, Cổ Nguyệt Nhi chính là thanh mai trúc mã lớn lên cùng y.
Về phần thân thể của Cổ Nguyệt Nhi thì nó không có bất kỳ hấp dẫn nào đối với Tần Cửu Ca cả.
Tần Cửu Ca cũng không phải là ngựa giống hay gì, không phải loại người gặp ai cũng muốn làm một phát, mục đích của hắn chỉ là quay được cảnh vị Khí Vận Chi Nữ không mặc quần áo mà thôi.
Tần Cửu Ca nhìn Cổ Nguyệt Nhi đang nắm chặt hai mắt thì cười khẽ một tiếng, một lát sau thì Tần Cửu Ca đã rời khỏi tòa đại điện này, để lại Cổ Nguyệt Nhi ngồi một mình thút thít.
Tần Cửu Ca muốn nhìn xem liệu hai tên Khí Vận Chi Tử cùng Khí Vận Nữ Chủ thân là thanh mai trúc mã thì có bị việc này làm ảnh hưởng hay không.