Chương 320: Ngươi muốn Võ Tôn sống sót không?
Chương 320: Ngươi muốn Võ Tôn sống sót không? Tần Cửu Ca cười một cái rồi nhìn Cổ Nguyệt Nhi nói, hiện tại bỗng hắn nhớ tới thứ kia.
Cổ Nguyệt Nhi chỉ im lặng mà không nói lời nào, nàng tới đây đã là cực kỳ không tình nguyện rồi, nếu như bắt nàng mở miệng nói lời xin lỗi tới người đả thương Võ Tôn ca ca, còn diệt đi đạo thống của y thì là điều bất khả thi.
“Nguyệt nhi nhanh nói lời xin lỗi!”
Thần sắc của mỹ phụ đứng cạnh Cổ Nguyệt Nhi hơi có vẻ xoắn quýt, xem ra Thánh Nữ của bản thân vẫn còn phản đối quyết định đi xin lỗi này.
Về phần Cổ Nguyệt Nhi thì bên ngoài thần sắc của nàng vẫn còn vô cùng bình tĩnh.
Tuy nhiên ngay cả bản thân nàng cũng không biết hai tay của nàng không biết đã nắm chặt lại từ bao giờ.
Bắt nàng nói lời xin lỗi tới tên hung thủ đã trọng thương cùng diệt toàn bộ thế lực đứng sau lưng Võ Tôn ca ca sẽ khiến nàng áy náy và ân hận cả đời.
“Công tử…”
Mỹ phụ thấy một màn này thì như muốn nói điều gì đó, tuy nhiên nàng chỉ nói được hai chữ rồi trực tiếp im lặng.
“Không có chuyện gì cả, ta muốn nói chuyện một mình với Cổ Thánh Nữ một chút.”
Tần Cửu Ca từ từ ngồi xuống ghế sau đó lên tiếng đáp lại, có vẻ hắn không bị hành vi vừa rồi của Cổ Nguyệt Nhi chọc giận.
Người khác nhìn vào thì sẽ thấy hình tượng một công tử tuấn tú lại còn tính cách ôn nhuận như ngọc nữa.
“Cái này…”
Ánh mắt của mỹ phụ kia hơi chớp động một chút, xem ra tính cách của vị công tử này khá là được.
Dù cho Thánh Nữ của Cổ Tiên Giáo nàng thất lễ cũng không bị nói gì.
Trông hắn rất giống một người dễ nói chuyện.
“Cũng không phải là chuyện gì quá quan trọng đâu, ta chỉ muốn từ Cổ Thánh Nữ đây để biết thêm một chút thông tin về Võ Tôn mà thôi, điều này cũng không được à?”
m thanh của Tần Cửu Ca lại vang lên.
Mỹ phụ thấy thế thì tiếp tục trầm mặc, nàng không biết vị công tử Cổ Tộc này có ý định gì.
Nhưng hiện tại phía nàng thân là người đi bồi tội cho người ta, nếu như không phải là yêu cầu gì quá quá đáng thì bên nàng đều phải nắm mũi mà chấp nhận thôi.
Với lại nàng cũng không sợ Thánh Nữ ăn phải thiệt thòi gì cả, vị công tử kia không có lý do để làm thế.
Nơi này là Lăng Thiên Đạo Tông, mỹ phụ chỉ cần cảm nhận nhẹ thôi là đã thấy được nơi này có không ít khí tức của cường giả Thiên Tôn Cảnh.
Chỉ một lát sau thì vị mỹ phụ này đã suy nghĩ thông suốt, nàng nhanh chóng đi ra khỏi đại điện.
Đợi sau khi nàng rời khỏi đại điện thì toàn bộ không gian xung quanh nơi này trở nên yên tĩnh như chết.
Tần Cửu Ca chỉ ngồi im không nói, chỉ là ánh mắt của hắn vẫn luôn đánh giá vị Khí Vận Nữ Chủ này.
“Ngươi có muốn Võ Tôn ca ca của ngươi sống sót không?”
m thanh của Tần Cửu Ca lúc này vang lên bên tai của Cổ Nguyệt Nhi, điều này khiến nàng giật mình ngước đầu lên nhìn, hai tay càng nắm chặt lại.
Trong ánh mắt của nàng khi nhìn Tần Cửu Ca cũng hiện lên một vằn máu khá rõ, xem ra lời này của Tần Cửu Ca đã chạm sâu vào trái tim của nàng.
“Ngươi biết vì sao ta muốn vây giết Võ Tôn ca ca của ngươi không? Đoán chừng trưởng bối của ngươi đã nói thân phận của ngươi cho ta rồi, nhưng dù thế ngươi vẫn dám dùng ánh mắt đó để nhìn ta, điều này chứng tỏ địa vị của tên Võ Tôn kia rất lớn trong lòng ngươi!”
“Còn về phần vì sao ta phải vây giết Võ Tôn thì đơn giản thôi, tất cả đều là vì ngươi!”
m thanh của Tần Cửu Ca hiện tại như mang theo từng tia Ma Khí, khí tức như đến từ Thâm Uyên.
“Ngươi nghĩ dưới sự vây giết của ta thì Võ Tôn ca ca của ngươi có thể chống trả được bao lâu?”
“Lần này chỉ là chơi đùa một chút cho vui mà thôi, nhưng lần sau thì ta có thể mời lão tổ trong tộc ra đều vây giết Võ Tôn ca ca của ngươi!”
“Đến lúc đó ngươi nghĩ hắn làm cách nào để sống sót đây? Ngươi nghĩ hắn có thể trốn thoát được như lần này không?”
“Ta không có nói đùa, tin ta, bằng vào thân phận của ta thì những gì ta nói không phải chuyện gì quá khó khăn.”
m thanh của Tần Cửu Ca vẫn nhu hòa như trước, thanh âm ôn nhu khiến người khác dễ chịu vô cùng.
“Đến tột cùng ngươi muốn nói gì?”
Cổ Nguyệt Nhi cố gắng đè xuống lửa giận trong lòng mình là lên tiếng, ánh mắt nàng nhìn thẳng vào Tần Cửu Ca, hai tay nổi đầy gân xanh.
Điều này chứng tỏ nàng đang ở biên giới của sự phẫn nộ rồi.
“Điều ta muốn nói cũng đơn giản mà, nếu như ngươi muốn tiếp tục nhìn thấy Võ Tôn ca ca của ngươi còn sống thì phải xem biểu hiện của ngươi như thế nào!”
“Trước tiên cởi quần áo xuống, thử xem thành ý của ngươi ra sao!”
“Giờ quyết định ở ngươi!”
“Cởi… Hay là không cởi?”
m thanh của Tần Cửu Ca vô cùng nhẹ nhàng nhưng khi truyền vào tai của Cổ Nguyệt Nhi thì nó lạnh như đến từ Cửu Thiên Hàn Ngục, khi lời của hắn vừa dứt thì gương mặt của Cổ Nguyệt Nhi lạnh như băng.
“Ngươi nghĩ thử xem, nếu như ta tiếp tục nhắm vào Võ Tôn ca ca của ngươi thì hắn có thể sống được thêm bao lâu?”
Thần sắc của Tần Cửu Ca vẫn không hề thay đổi, hắn vẫn nhìn Cổ Nguyệt Nhi rồi nói nhẹ ra, dù sao không có ai trên thế giới này biết rằng Tần Cửu Ca không thể tùy ý giết chết Khí Vận Chi Tử!
Với lại ai biết Võ Tôn là Khí Vận Chi Tử chứ? Ngoại trừ Tần Cửu Ca ra thì còn ai biết tới sự tồn tại của sinh vật Khí Vận Chi Tử này?
Thế nên Tần Cửu Ca hoàn toàn có thể sử dụng thủ đoạn như thế này để ép Cổ Nguyệt Nhi vào khuôn khổ, hắn tin chắc nàng không dám cược tính mạng của Võ Tôn.