Chương 106: Thi Vương Mỏ Quặng
=== oOo ===
Lúc này đòn tấn công của những kẻ khác đã giáng xuống, Vương Vũ nghiêng trái né phải, nhanh chóng tránh được những đòn công kích của các nghề nghiệp cận chiến khác, sau đó hắn bắt lấy tên Thích khách ở gần mình nhất, tiện tay ném ra ngăn cản những mũi tên và các đòn ma pháp đánh tới.
Đá Tống Ngang!
Đấm Móc!
Quay người né tránh, tung đòn đá đấm.
Trong lúc giơ tay, Vương Vũ đánh hai tên Thích khách và một tên Chiến sĩ vừa lấn tới gần người hắn thành vệt sáng trắng.
Người của Tung Hoành Thiên Hạ mang theo vài tên ở bên ngoài mỏ quặng ban nãy, có tất cả là mười hai người.
Hai Pháp sư, hai Cung thủ, hai Mục sư, bốn Thích khách và hai Chiến sĩ.
Ba tên Thích khách với hai tên Chiến sĩ đã bị Vương Vũ xử lý nhanh gọn, còn một tên Thích khách thì bị chính mũi tên và ma pháp của đồng đội tiêu diệt, lúc này chỉ còn lại sáu nghề nghiệp đánh tầm xa.
So với ngoài kia, bên trong mỏ quặng này phải nói là tương đối hẹp, chỗ để chạy có vẻ khá vất vả.
Vương Vũ nhấc chân nhảy từng bước một tới chõ cách hai tên Pháp sư ba mét.
Hai tên Pháp sư đã đánh Băng Chùy ra, Vương Vũ né tránh một đòn, lại dùng Khí Ba Thuẫn né Băng Chùy còn lại, rồi tiện tay tung một Niệm Khí Ba giết chết một tên Pháp sư ngay lập tức. Tên còn lại quay người định lui ra sau thả diều Vương Vũ, Vương Vũ đã vung tay lên, một luồng khí trắng xộc ra, tên Pháp sư bị cuốn tới trước người Vương Vũ mà không thể kiểm soát được.
Tên Pháp sư kia còn đang hoảng hốt thì đã bị Vương Vũ túm đầu nện vào vách đá một bên, khi mở mắt ra đã thấy mình xuất hiện ở khu hồi sinh.
Hai tên Cung thủ thấy Vương Vũ có thủ đoạn như thế, sợ tới mức lập tức quay người bỏ chạy. Cung thủ là nghề nghiệp đứng đầu về nhanh nhẹn, một khi đã chạy thì đương nhiên chẳng sợ ai cả, nhưng bọn họ vừa mới chạy được hai bước thì đã đâm đầu vào người Vương Vũ.
"A? Sao có thể như vậy được?"
Cung thủ sợ chết khiếp, Vương Vũ thì lại chẳng có hơi sức đâu mà mà bốc phét với bọn họ cái gì gọi là Tịch Chi Dược Thiên. Hắn giơ hai tay ra, vặn gãy cổ hai người kia.
Cuối cùng chỉ còn lại hai tên Mục sư...
Hai người kia đã hoàn toàn ngây ra như phỗng... Chơi nghề nghiệp trị liệu, cho tới bây giờ bọn họ không hề nghĩ rằng sẽ có ngày bọn họ thậm chí còn chưa kịp trị liệu, đồng đội đã rời bỏ bọn họ mà đi.
Đối phó với loại nghề nghiệp không hề có lực đánh trả này, Vương Vũ không hề nương tay. Hai tên Mục sư còn đang ngơ ngác thì đã bị Lôi Đình Cước của Vương Vũ đá trúng, cùng nhau lên đường...
"Mẹ nó..."
Những thợ đào quặng khác trong mỏ đều trố mắt ra nhìn.
Từ khi người chơi vào thành, Tung Hoành Thiên Hạ vẫn luôn chiếm giữ lấy mạch khoáng này. Những người chơi chức nghiệp sinh hoạt như bọn họ đương nhiên đã quá quen với điều này.
Từ lúc mới cấp 10, những người bên Tung Hoành Thiên Hạ đã có thể dọn dẹp được mỏ quặng cấp 20, chứng tỏ thực lực bọn họ mạnh cỡ nào. Nhưng ngay vừa rồi, chỉ trong nháy mắt, những người có "thực lực hùng mạnh" này lại bị người ta tiêu diệt chỉ trong giây lát... Lại chết một cách giòn tan như vậy, thậm chí còn chưa kịp động vào kẻ địch.. Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng được.
"Người này là ai vậy?"
Những thợ đào mỏ nhìn Vương Vũ, không khỏi suy đoán.
Trong game Trọng Sinh này, Võ sư là nghề nghiệp được công nhận là quá phế, tất cả mọi người đều biết người có thể chơi nghề nghiệp này tới mức xuất sắc như vậy, ở thành Dư Huy này chỉ có một mà thôi...
Thành Dư Huy, Võ sư... Chẳng lẽ là đại thần Thiết Ngưu?
Cao thủ như đại thần Thiết Ngưu cũng tới đây đào quặng sao? Đám thợ mỏ cảm thấy đầu óc mình không đủ để sử dụng...
Mà lúc này Vương Vũ đã chui vào trong mỏ.
Bên trong mỏ quặng này có vẻ còn rộng rãi hơn cả bên ngoài mỏ, trong này có treo đèn đuốc, mười mấy thợ mỏ đang ra sức đào quặng ở trong. Trên ngực những thợ mỏ này đều có dấu hiệu giống với người của Tung Hoành Thiên Hạ, xem ra đều là người một nhà.
Những thợ mỏ bên Tung Hoành Thiên Hạ này cũng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, khi thấy Vương Vũ bước vào, cả lũ câm như hến, thậm chí còn không dám thở mạnh vì sợ tên cuồng sát nhân này sẽ thịt luôn bọn họ.
Khi chết tuy người chơi mất không nhiều kinh nghiệm, nhưng sẽ rớt độ thông thạo kỹ năng, nhất là độ thông thạo của kỹ năng nghề nghiệp sinh hoạt thì lại quá ư là khó cày.
Nhưng Vương Vũ không ra tay với bọn họ, ngay cả người chơi nghề nghiệp sinh hoạt mà cũng giết, Vương Vũ chưa phát rồ đến mức đấy... Dù sao đều là người chơi nghề nghiệp cả, Vương Vũ cũng biết bọn họ vất vả như nào.
Vương Vũ liếc nhìn những người này một cái, rút cây đuốc trên vách mỏ xuống, tiếp tục đi sâu vào trong mỏ quặng.
Là nguồn kinh tế lớn nhất của thành Dư Huy xưa kia, việc khai khoáng ở mỏ quặng Lạc Nhật này cũng không tệ.
Tuy tầng ba của mỏ quặng không có mấy ai lui tới, nhưng càng đi vào trong lại càng rộng. Vách mỏ hai bên có treo những chiếc đèn ma pháp tỏa ra thứ ánh sáng mờ mờ, dưới ánh đèn đó, lũ quái vật lượn lờ vùng giữa mỏ quặng trống trải.
Vương Vũ thu ngọn đuốc lại, vừa tìm kiếm vừa đi vào trong.
Số lượng cương thi cũng càng ngày càng nhiều.
Thợ Mỏ Đầu Mục (Cấp 25)
HP: 10.000
MP: 0
Kỹ năng: Độc Hủ Thi
Cương Thi Đốc Công (Cấp 30)
HP: 10.000
MP: 1.000
Kỹ năng: Độc Hủ Thi, Roi Quật
Độc Hủ Thi là một loại kỹ năng rất ghê tởm, nó giống với độc công của Thuật sĩ hắc ám, gây mất máu liên tục, còn có thể làm giảm tốc độ. Cũng may Vương Vũ nhanh nhẹn, liên tục né tránh được độc công của đám quái này.
Roi Quật của Cương Thi Đốc Công thì là một kỹ năng rất đểu giả, có khả năng truy tung...
Trog game, có rất nhiều kỹ năng có hiệu quả truy tung, ví dụ Hỏa Cầu hay Truy Tung Tiễn, nhưng đó đều là tấn công tầm xa, còn đây là lần đầu tiên Vương Vũ gặp được hiệu quả truy tung trong hệ vật lý cận chiến.
Tuy kỹ năng của đám quái nhỏ này hơi bị khó chơi, nhưng dù sao chúng cũng chỉ là số liệu hệ thống, trong mắt Vương Vũ thì chúng chẳng là gì cả, dọc đường đi, nếu tránh được thì hắn sẽ tránh, còn không tránh được hắn sẽ giết. Cứ như thế, Vương Vũ nhanh chóng đi tới cuối của tầng thứ ba.
Theo bản đồ thì tầng thứ tư của hầm mỏ là một phòng kế trông khá vuông vắn, trông thì có vẻ đạt tới chừng mười mấy mét vuông.
Trong phòng này không có đèn ma pháp, rất là tối. Vương Vũ lấy cây đuốc ra, nhìn thấy dưới đất của phòng này có vứt chỏng chơ một bệ rèn, xem ra đây chính là nơi mà hồi còn trẻ Simba đã bế quan để thăng cấp lên Thần Thủ Công.
Vương Vũ xách đuốc tìm kiếm cẩn thận và kỹ càng trong căn phòng, lần tìm cả dưới đất, ngoại trừ thỏi sắt bị vứt đi thì không có búa rèn.
"Không ở chỗ này... Chẳng lẽ ở trên tường?" Vương Vũ cau mày. Hắn đứng dậy, giơ cây đuốc lướt qua vách tường, nhưng vừa lướt đuốc qua, Vương Vũ đã giật nảy mình...
Trên bức tường chính giữa căn phòng lại treo một xác chết. Xác chết này cao chừng hai mét, bị bốn chiếc xích sắt to đùng trói lại, tứ chi nó đen sì lóe sáng, trông rất là hữu lực, trong hốc mắt đã không còn tròng mắt, răng nanh chỉa ra bên ngoài, dường như đây là một con cương thi.
Ngay ở vị trí trái tim của con cương thi này, một chiếc búa sắt với phần đầu hướng ra ngoài, phần thân cắm sâu vào lồng ngực con cương thi.
"Chính là thứ này rồi!" Vương Vũ nhìn thấy chiếc búa kia, mỉm cười, giơ tay rút nó xuống.
"Rầm..."
Vương Vũ vừa rút búa ra, cầm vào tay mình, đột nhiên tiếng xích sắt vang lên rầm rầm, cả căn phòng này cũng lắc lư theo.
Vương Vũ lúc này mới kinh ngạc phát hiện là con cương thi kia vẫn còn sống.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt giai đoạn hai "Thi Vương Mỏ Quặng" của nhiệm vụ "Công Cụ Đánh Rơi Của Thần Thủ Công", cấp độ A. Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Thoát khỏi mỏ quặng, độ hoàn thành 60%. Đánh chết Cương Thi Vương, độ hoàn thành 100%. Nhiệm vụ thất bại: Tử vong, 100% búa Lôi Đình rơi xuống.]
"Mình biết ngay là sẽ không dễ dàng như thế mà!" Vương Vũ bĩu môi, cất búa Lôi Đình vào trong túi, lùi từng bước ra ngoài căn phòng.
Con Cương Thi Vương này, vừa nhìn đã biết nó là quái vật thuộc loại sức mạnh, không gian của căn phòng này quá nhỏ, một bễ rèn đã choán hết nửa căn phòng, một khi đánh nhau thì hắn khó lòng thoát được đòn tấn công của Cương Thi Vương.
Trang 54# 2