Chương 119: Xa Quê Gặp Người Quen Cũ
=== oOo ===
Vương Vũ vẫn tò mò như trước chỉ vào cánh quạt nói: "Trong game ngay cả xăng cũng không có, đồ chơi này bay nhanh như vậy, dựa vào nguyên lý gì?"
Thế mà hắn còn nói lý lẽ với hệ thống.
Vô Kỵ giải thích: "Biết chạy bằng ma tinh không? Thiên nhiên không bị ô nhiễm môi trường, bảo vệ tầng khí quyển..."
"Cái này thuộc về phạm vi kỹ thuật ma pháp kèm theo sao?" Vương Vũ lại hỏi.
"Nghiêm túc mà nói, thuộc về Công Trình Học thôi." Danh Kiếm Đạo Tuyết với kiến thức rộng rãi nói: "Trước đây có một game cổ tên là Warcraft, trong trò chơi này có Công Trình Học, trong thiết lập có thể tạo ra động cơ bay trong không trung."
"Bà mẹ nó! Đây chẳng phải nói là trong game chỉ có ta có thể làm được việc này sao?" Vương Vũ kinh ngạc vui mừng nói.
"Ngươi học Công Trình Học nửa vời thì chỉ có thể làm được cái này thôi!" Danh Kiếm Đạo Tuyết chỉ vào cánh quạt nói, nhớ năm đó đại sư Công Trình Học trâu bò nhất trong Warcraft chẳng qua cũng chỉ tạo ra một máy bay nhỏ làm vật cưỡi, hắn vậy mà còn đòi tạo ra phi thuyền.
"Vậy cũng đã tốt lắm rồi!"
"Ta đang chỉ vòng bi bên trong..."
Vương Vũ: "..."
Cũng may giữa hai khu vực cách nhau không xa, chỉ là quãng đường mười mấy phút, trong mười mấy phút này, mọi người bị tên gà mờ về game Vương Vũ làm phiền đến khủng khiếp.
Ngay cả Yêu Nghiệt Hoành Hành vẫn luôn kiêu ngạo vì anh trai mình, đều cảm thấy có chút mất mặt...
Thành Thiên Long, trong bối cảnh chuyện xưa của Trọng Sinh thì nó là khu vực biên giới của đất liền, ba mặt giáp biển, đảo Rồng trong truyền thuyết nằm ở ngay tại thành Thiên Long.
Cho nên quái vật của thành chính, ngoại trừ rồng con ra thì đa số đều là quái hình người "Kẻ giết rồng xxx" làm chủ.
Rồng, đây là loài vật rất trâu bò dù ở trong thần thoại phương Đông hay phương Tây, trong thiếp lập của game, trên đảo Rồng đều là quái cuối cùng cấp 200, Thánh Long Morpheus trong truyền thuyết, Ma Long Caris đều được sinh ra ở thành Thiên Long.
Cũng vì vậy mà thành Thiên Long có thể gọi là nơi đất thiêng cho rồng.
Những người chơi của tiểu thuyết game online từ lâu đã si mê với trò "Ra ngoài nhặt trứng rồng" cách đây mấy năm, đều sôi nổi đến nơi này tìm vận may, nhưng mà kết quả thì có thể tưởng tượng được.
"Pháp sư Giết Rồng" trên bình nguyên Long Huyết là quái cấp 25, da mỏng, ít máu, phòng ngự thấp, rất thích hợp với đám cao thủ Toàn Chân Giáo này luyện cấp, sau khi đến thành Thiên Long, đầu tiên Yêu Nghiệt Hoành Hành bảo người của công hội mình mở ra một sân bãi.
Nhìn Yêu Nghiệt Hoành Hành khoa tay múa chân, bộ dạng như ông lớn, Vô Kỵ vô cùng ao ước, phải biết ở trong Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ làm hội trưởng nhưng có thể nói là hắn ta không có một chút uy tín nào, ngay cả thằng nhãi con Ký Ngạo này cũng hở ra cái là nhăn mặt với hắn ta.
Sau khi Yêu Nghiệt Hoành Hành bảo mọi người vẽ khu luyện cấp cho đám người Toàn Chân Giáo xong thì đăng xuất, chỉ để lại hai thành viên làm người dẫn đường cho đám người Toàn Chân Giáo.
Hai người một là Chiến sĩ, còn người kia là Pháp sư, Chiến sĩ tên là Rất Muốn Đâm Ngươi, Pháp sư tên là Một Cây Côn Nhỏ, hai người có cái tên bỉ ổi, người càng bỉ ổi hơn, khí chất không hẹn mà rất phù hợp với đám người Toàn Chân Giáo.
Pháp Sư Giết Rồng (Cấp 25)
Sinh lực: 5.000
Nội lực: 10.000
Kỹ năng: Phá Ma, Lạc Lôi
Phá Ma là một kỹ năng bị động, bỏ qua 60% phòng ngự ma pháp. Lạc Lôi cũng giống như lôi pháp bình thường, chẳng qua công kích có cao hơn một chút mà thôi.
Đây là lần đầu tiên đám người Toàn Chân Giáo luyện cấp cùng nhau, có điều mấy người kia phối hợp thành thạo, quét quái đến vô cùng thoải mái. Hai người Rất Muốn Đâm Ngươi và Một Cây Côn Nhỏ đi theo phía sau ăn theo kinh nghiệm, nhìn thấy hội bạn của hội trưởng đại nhân trâu bò như vậy, lập tức nịnh nọt, khiến đám người Toàn Chân Giáo sướng muốn chết.
Mười người vừa đi vừa quét, rất nhanh đã đến khu vực biên giới của Pháp sư Giết Rồng nảy sinh quái mới.
Vị trí ngay phía trước, một đám người đang bao vây một quái màu vàng óng, liều mạng đuổi đánh.
Mọi người tập trung nhìn lại rồi lập tức kích động lên, mẹ kiếp, đây là vận may gì vậy, vừa đến thành Thiên Long đã gặp được đãi ngộ này, thành Thiên Long quá khách sáo với khách mời rồi.
Đám người cách đó không xa đang đánh chính là Niên Thú BOSS, gặp phải BOSS đương nhiên muốn tìm lý do chém giết, không có lý do thì tạo ra lý do cũng phải thuyết phục mình chém giết, nếu không còn tính là người của Toàn Chân Giáo sao.
Nghĩ đến đây, Vô Kỵ xắn tay áo vung tay lên nói: "Đi, đi qua nhìn xem một chút, xem họ có cần giúp một tay không!"
Nhưng mà bước chân Vô Kỵ còn chưa bước ra, Một Cây Côn Nhỏ vội vàng ngăn cản tám người, hâm mộ nhìn Niên Thú BOSS một cái nói: "Mọi người quay lại đi, đằng trước là vượt quá biên giới rồi..."
Vô Kỵ khoát tay nói: "Không sao đâu, thực lực của chúng ta có thể đi tiếp được, chịu đựng được."
Rất Muốn Đâm Ngươi hơi khó khăn nói: "Vẫn nên quay lại đi thôi, còn đi tiếp nữa phía trước không phải khu vực của Tung Hoành Thiên Hạ chúng ta rồi."
Vô Kỵ cười ha ha nói: "Sợ gì? Ai còn dám chọc giận các ngươi nữa hay sao? Các ngươi có đến hơn vạn người cơ mà..."
"Nếu thật sự chọc đến bọn chúng thì ngược lại cũng không sợ, chủ yếu là những tên kia không cắn người nhưng làm người ghê tớm." Rất Muốn Đâm Ngươi nói.
"Tại sao lại nói như vậy?" Vô Kỵ tò mò hỏi.
Một Cây Côn Nhỏ nói: "Đừng nói nữa, họ cũng là một trong những công hội lớn, thành viên cũng không ít, tuy nhiên lại vô cùng vô liêm sỉ, cho đến bây giờ chưa từng trực tiếp đánh chính diện với chúng ta, gặp bọn ta nhiều người thì lập tức đăng xuất, khi chúng ta tản người ra thì họ quay lại quấy rối... Công hội chúng ta đều dựa vào game để kiếm tiền, ai mà muốn đi theo họ lãng phí thời gian chứ..."
Đám người Toàn Chân Giáo nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ: "Hả? Sao hành vi của thằng nhóc trong miệng mấy người này lại quen thuộc như vậy? Đang chỉ gà mắng chó sao?"
Khi mọi người ở đây còn đang trầm tư, đột nhiên một giọng nói vang lên: "Này này này, Tung Hoành Thiên Hạ, ngươi vượt quá biên giới rồi, ta nhìn thấy rồi nhé, đền tiền đền tiền!"
Lời thoại này quen thuộc đến mức nào chứ, nghe thấy giọng nói kia, người của Toàn Chân Giáo cảm động đến lệ rơi đầy mặt, đây chẳng phải là lời mình thường xuyên nói với người khác sao, không ngờ ở thành Thiên Long xa xôi, còn có một đám người cũng cùng chung chí hướng.
Đám người Toàn Chân Giáo theo giọng nói nhìn sang, chỉ thấy một đội người chơi từ nơi không xa đi tới.
Nhìn thấy đám người kia đi tới, sắc mặt Một Cây Côn Nhỏ thay đổi nói: "Là Bích Vân Sinh, Vô Kỵ huynh, các ngươi đi trước đi, chúng ta chống đỡ ở đây, nếu các ngươi có tổn thất gì chúng ta không dễ dàng ăn nói với ông chủ!"
Bích Vân Sinh không nổi tiếng ở khu khác, nhưng ở thành Thiên Long vẫn có chút tiếng tăm, dù sao thì nhân vật nhỏ như Một Cây Côn Nhỏ này cũng không dám trêu chọc vào.
Vô Kỵ cười nói: "Không quan trọng, chỉ mấy người này không thương tổn được chúng ta!"
"Đang nói các ngươi đó, không thấy cờ biên giới à, còn đi lên phía trước, đã quên hiệp nghị rồi sao?" Lúc này Bích Vân Sinh đã đi tới trước mặt mọi người, chỉ vào Một Cây Côn Nhỏ và Rất Muốn Đâm Ngươi.
Đội người này của Bích Vân Sinh có tất cả tám người, cả đám vũ trang đầy đủ, đều là trang bị Hắc Thiết, Thanh Đồng, thực lực nhìn qua không yếu.
Sau lưng họ, mười bảy mười tám người chơi đang tập trung, không để ý đến bất cứ chuyện gì khác bao vây tấn công BOSS Niên Thú, phải biết khi đám người Toàn Chân Giáo còn chưa phát hiện ra bí mật của pháo nổ, đánh được BOSS cũng khá mất công, mà những người này tiến lùi tự động, dáng vẻ thành thạo, rõ ràng đều là cao thủ tinh nhuệ.
Thấy một cảnh như vậy, mọi người Toàn Chân Giáo đều hồi hộp suy nghĩ, công hội này thật trâu bò đó! Khó trách ngay cả đám người của Tung Hoành Thiên Hạ cũng phải bó tay với họ!
Nghĩ đến đây, mọi người không tự chủ liếc nhìn huy hiệu trên ngực Bích Vân Sinh.
Sau khi nhìn rõ huy hiệu ở ngực Bích Vân Sinh, tất cả người của Toàn Chân Giáo đều vui vẻ, thảo nào khí chất tương tự, vậy mà lại gặp công hội người quen rồi.
Trang 61# 1